My chạy đi "Kai là đồ đáng ghétttttt...."
"My à,từ lần đầu gặp em,tôi đã để ý đến em rồi. Em cũng giống tôi đều thích hoa giấy.Em có mái tóc dài và đôi mắt thật trong trẻo. Tôi run rẩy trong hạnh phúc khi biết em cũng để ý đến tôi. Và tôi cũng run rẩy vì sợ hãi.Tôi sợ một ngày mình không kiềm chế được,sẽ tham lam chiếm đoạt cả thể xác và linh hồn của em...Tôi không biết làm sao đây!...tôi sợ mình sẽ phạm sai lầm...
Phần 9:
Buổi tối mọi người tụ tập đi ăn. My và Kai lặng lẽ ngồi ăn. Hai người cứ như chưa từng quen nhau. Ăn xong,My kêu mệt về phòng nghỉ trước.Nó nằm một tý thì Kai về. Nó nằm im như đã ngủ. Kai vào phòng tắm,tiếng nước chảy xối xả. My nằm nghe ngóng và suy nghĩ. Nó không biết liệu Kai khi lên nằm có ôm nó không? Nó không biết tại sao nó thích Kai dù biết Kai là con gái. Một lúc sau Kai bước ra từ phòng tắm.Một mùi hương bay thoang thoảng. Kai nhẹ nhàng nằm bên cạnh nó. Nó giả vờ mơ ngủ quay sang đối diện với mặt Kai. Chờ cho không gian yên ắng một lúc,nó mở mắt nhìn Kai. Nhưng giật mình khi thấy Kai đang nhìn nó,ánh mắt sáng lên trong bóng tối mờ mờ. Thấy nó bị giật mình,Kai phì cười. Nó tỏ vẻ dỗi tiếp,quay lưng lại. Kai dịu dàng nói,giọng như gió thoảng.
-"My đừng giận Kai nữa nha! Kai lo lắng cho My thôi!"
-"Ai thèm giận?!"
-"Thế quay lại đây nào!"
My dùng dằng một lúc rồi quay lại.
-"Em lạnh quá!"
-"Thế hả? để Kai chỉnh điều hòa"
-"Không cần đâu. Kai ôm em đi!"
Kai ngập ngừng một lúc..."Ừ,để Kai ôm My một chút". Kai vòng tay qua kéo người My sát vào mình. My giống như con mèo nhỏ đang run rẩy.
-"Xin lỗi My. Kai sẽ mặc đồ nữ và sẽ cư xử như con gái,không làm My khó xử nữa đâu!". Hơi ấm bao phủ lấy người My,hơi thở nhẹ của Kai phảng phất trên tóc My. Một lúc sau My đã chìm trong giấc ngủ sau một ngày đi mệt nhoài. Kai thì thầm : "công chúa bé nhỏ của tôi,em ngủ ngon nhé!". Kai rón rén dậy để My không thức giấc.
Ngoài ban công gió thổi rì rào trên những ngọn cây,Kai đứng lặng lẽ.Anh nhìn lên bầu trời và tự hỏi mình nên làm gì. Tự nhiên có tiếng nói đằng sau.
-"Âý không ra chơi với mọi người à?"
Kai giật mình.Đó là Nam.
-"Không,Nam không chơi à?"
-"Sao biết tên tớ?"
-"Lớp trưởng có nói mà"
-"À...ấy đang có tâm sự gì à?"
-"Sao hỏi vậy?"
-"Nghe ấy hát bài "The winner takes it all" buồn quá! Mà hôm nay tớ rất phục ấy khi ấy đấm cho Khánh 1 quả. Hắn đáng bị như vậy.
-"Có gì đâu,tớ chỉ giận khi thấy My sợ thế thôi"
-"Âý quả là một người chị tốt đấy!"
Kai cười "Chị ư?"
-"Nam này,nếu ấy yêu phải một người không nên yêu thì ấy sẽ làm thế nào?"
-"Tớ sẽ dừng lại!"
Nam nói tiếp : "Nhưng không thể dừng lại. Âý biết đó. Tình cảm và lí trí không phải lúc nào cũng ủng hộ nhau. Người ta biết khổ mà vẫn cứ đâm đầu vào.Biết sẽ đau mà không thể dừng lại được.Chỉ vì họ thật lòng yêu."
-"Thật lòng yêu?"
-"Ừ,ai thật lòng yêu thì cũng đều không thể dừng lại.Mà hôm nay là một món quà,sao phải nghĩ ngợi xa xôi?Hãy cứ sống hết mình ngày hôm nay đi đã"
-"Cảm ơn Nam.Tớ hiểu rồi"
-"Âý đang yêu ai à?"
-"Không,tớ hỏi cho bạn tớ thôi!"
Có tiếng My gọi trong phòng.
-"Tớ vào đây,bye Nam"
-"Ok,bye!"
My ngồi nhỏm dậy.
-"Chị đi đâu đấy?"
-"Ra ngoài chút thôi! My ngủ tiếp đi!"
Sáng hôm sau My thức dậy thì thấy 1 hộp nhỏ bên gối. My hơi giật mình sợ trò đùa ác ý nữa của Khánh. Nó nhìn quanh.Hoa vừa gấp chăn vừa nói
-"Chị mày bảo có một anh ở quán "Đắng" gửi tặng mày nhân dịp 8-3"
Nó đỏ mặt. Rõ ràng là của Kai,anh gì chứ!
Nó mở hộp quà ra.Một chiếc kẹp nơ rất xinh xắn,đệm bên dưới là những bông hoa giấy đủ 3 màu. My kẹp nơ lên tóc,khuôn mặt rạng rỡ.
-"Nhất mày rồi! chàng nào tặng mà đẹp thế!"
-"Chị tao đâu?"
-"Không biết! Dậy đi đâu từ sớm rồi"
Nó chạy di tìm. "Kai ơi...Kai ơiii..."
-"Ở đây nè My"
Kai đang lội bì bõm giữa con suối.
-"Chị đang làm gì đó?"
-"Tìm cho My một viên sỏi.Một viên sỏi màu xanh,trên viên sỏi có những nhám đen đủ 15 chấm. Cách đây mấy ngàn năm trước, nàng tiên Nhan sắc đã đánh rơi một viên sỏi xuống lòng suối.Đó là viên sỏi khác mọi viên sỏi có mặt ở suối,nó là viên sỏi sum vầy.Gọi là viên sỏi sum vầy bởi vì nó thực hiện duy nhất một điều ước cho chính chủ nhân của nó là gọi người yêu thương mình trở về"
-"Làm gì có viên sỏi như thế!"
-"Đây nè!" Kai xòe tay ra,viên sỏi đang nằm ngoan ngoãn trong lòng bàn tay Kai.
-"Ui,tuyệt quá!"
-"Tặng My đó!"
-"Hihi..em cảm ơn.Em thích lắm!"
Kai ngắm nhìn My với chiếc kẹp tóc trên đầu
-"Đúng là nó rất hợp với My!"
-"Vâng,hihi,cảm ơn Kai"
-"Kai muốn nói cho My biết một bí mật"
My tròn xoe mắt nhìn
-"Thật á! Bí mật gì ạ?"
-"Kai là ..." Kai ngập ngừng nhưng cuối cùng anh cũng quyết định nói ra. "Kai là đồng tính nữ"
My chợt ngẩn người ra.
-"Em không hiểu!"
-"Kai xin lỗi" Nói rồi Kai vội vàng bỏ đi,để My đứng sững lại một mình.
Phần 10:
Thật sự My không hiểu đồng tính nữ là gì? Nó không biết Kai như thế là tin tốt hay xấu với nó? Nó lên google tìm thông tin. Nó đọc ngấu nghiến hàng trang hàng trang dài về les. Nhưng nó vẫn không hiểu gì cả. Les là con gái yêu con gái,không có cảm xúc với con trai. Nó nên vui hay nên buồn? Nó không biết! Đầu nó muốn vỡ tung ra. Nó thích Kai,thích con gái. Vậy nó cũng là les ư? Nhưng từ trước đến giờ nó chỉ thích con trai mà. Nó chưa bao giờ nghĩ mình sẽ thích con gái,sẽ...sẽ..hôn con gái. Làm sao có thể thế được??!! Thật quỷ quái! Nhưng nó lại mong muốn được gần gũi Kai.Hay tại Kai mặc đồ con trai nên nó xiêu lòng. Nhưng lúc Kai mặc đồ con gái nó vẫn thích cơ mà. Nó phải làm sao đây? Nó muốn nghĩ cái gì đó thật rõ ràng mà đầu óc cứ quay cuồng mù mịt.
Nó gọi cho Kai.
-"Chị ơi,em nhức đầu quá! Em không biết em nên làm gì giờ?"
Giọng Kai nghẹn lại như sắp khóc.
-"Kai xin lỗi My. Kai chỉ biết nói thế. Kai không hề muốn My tổn thương. My hãy quên Kai đi,coi như ta chưa từng quen biết nhau. Kai là les.Còn My thì không phải.Hãy quay lại cuộc sống trước đây đi.Ngàn lần xin lỗi My."
My oà khóc: "Không,chị không có lỗi gì cả...chị ơi..chị ơi..."
Tút...tút...Kai đã dập máy. My vội vàng gọi lại.Nó sợ,nỗi sợ mất Kai còn lớn hơn tất cả những câu hỏi trong đầu nó. Từng hồi chuồng đổ dài...Kai không nghe máy. Nó nhắn tin " Chị ơi,chị đừng bỏ em.Mình làm bạn cũng được mà,em không muốn xa chị"
Một lúc lâu sau Kai mới trả lời "Kai cũng vậy..."
My mỉm cười và cảm thấy yên lòng. Nó không biết phía bên kia Kai đang khổ sở vô cùng. Lại một lần nữa Kai không đủ lạnh lùng để dừng lại. Trái tim anh bị vò nát bởi niềm vui tột đỉnh và nỗi sợ hãi day dứt. My vẫn có tình cảm với anh dù biết anh là les. Anh vui vì điều đó nhưng cũng sợ điều đó. Một normal và một les yêu nhau thì ai cũng biết nó sẽ chỉ là một chuyện tình buồn.Anh không sợ mình buồn,anh chỉ sợ My sẽ tổn thương. Một normal có thể yêu một chàng trai,được yêu,được công khai,được cưới và được hạnh phúc.Còn nếu yêu les thì thật khó khăn vô cùng. Yêu nhau mà không thể nói ra cho người thân chia sẻ,muốn sống trọn đời bên nhau mà không thể cưới nhau. Nước mắt mặn chát rơi trên môi Kai. Anh khóc. Anh lặng lẽ soi mình trong gương. Anh giống con trai đấy nhưng không phải là con trai. Ngực anh được nịt chặt nhưng khi cởi áo ra thì vẫn là con gái.Dù anh có tập thể hình bao nhiêu thì cũng chẳng có tí cơ bắp nào. Cơ thể vẫn mềm mại nữ tính như muốn trêu ngươi anh. Anh khóc vì mừng và khóc vì sợ.
My vẫn êm đềm trong giấc ngủ.Nó không muốn nghĩ nhiều. Nó chỉ cần ở bên Kai là đủ.
-"Một buổi sáng trong lành,My muốn đi chơi không?"
Nó cười tủm tỉm "Ôi! tin nhắn của Kai". Nó yêu Kai đấy! Thì sao nào? chẳng sao cả! Tình yêu làm gì có đúng sai. Nó mặc kệ,nó chỉ cần ở bên Kai là đủ.Nó chợt thấy nhớ Kai kinh khủng,nhớ ánh mắt,giọng nói,đôi môi. Nó thèm được ở bên Kai hơn bao giờ hết.Trái tim cứ thúc giục nó.
Hai người dạo bước trên đường. My líu lo hát. Nó đang rất vui. Mắt nó cười,môi nó cười. Kai thấy thế cũng vui lây.Trong lòng anh đang có một ý định bí mật. Anh sẽ tỏ tình và hôn My...Nhưng phải chỗ nào thật kín đáo cơ! hì hì!
-" My ơi,ăn kem nha! My ăn kem gì?"
-"Dâu ạ!"
-"Ừ để Kai đi mua.Kai thích socola"
Một lúc sau Kai đi đến với hai cây kem.
-"Sao chị vẫn mặc đồ nữ thế? chị có quen không?"
Kai đỏ mặt "Kai cũng không quen lắm nhưng Kai đã hứa với My hôm đi tham quan rồi mà. Đây là đồ Kai mượn của chị Kai đấy. Hì hì"
-"Thế gia đình chị biết chị là les không?"
-"Biết cũng lâu rồi,cũng ổn thoả cả.Mấy lần thấy Kai mượn đồ của chị,nhà còn lo lắng hơn cả lúc Kai đòi mặc đồ nam nữa đó!"
-"Thế chị cứ mặc đồ nam đi.Em không để ý nữa đâu.Chị cứ là chị thôi!"
-"Ừm..."
-"Ăn xong mình đi đâu hả chị?"
"Lại quán "Đắng" đi,lâu rồi không đến đó,chắc chị chủ mong lắm đó"
-"Dạ"
Chị chủ quán thấy hai vị khách quen,lại đi cùng nhau nên có vẻ thích thú lắm.
-"Nào,hai em uống gì? Có bạn có bè quên hết cả quán của chị"
My cười tươi " Đâu có chị,chị cho em như cũ đi"
-"Ok một ly sữa.Kai cũng như cũ hả?"
-"Vâng"
-"Thế thì một nâu đá"
Lát sau chị đon đả bê ra " Hai em cứ từ từ thưởng thức nha"
-"My hay uống sữa à?"
-"Còn chị hay uống nâu đá à?"
Cả hai cùng cười phá lên. Kai thong thả nhấp từng ngụm nhỏ cafe. Còn My cầm thìa gõ vào ly keng keng trước khi múc từng thìa sữa đưa lên miệng nhấm nháp.Người này thật chẳng biết người kia đang nghĩ gì. Kai thì đang nghĩ lúc nào bắt đầu một chữ K ngọt ngào,và bắt đầu thế nào. My thì ngồi ngắm Kai và cố đoán xem anh ta đang nghĩ gì.Một giọt cafe đọng trên môi Kai. My nhìn Kai mơ màng.
-"Em ước mình là giọt cafe trên môi chị"
-"Hả??"
Kai giật mình suýt sặc.
"Vị cafe nâu đá như thế nào hả chị?"
-"My uống thử thì biết nè.Một chút đắng,một chút ngọt,vị béo,vị lạnh,sau cùng là êm dịu."
Kai định đưa cốc cafe cho My nhưng My đã ngăn lại lém lỉnh nói
-"Không cần đâu chị ơi!"
Nó nhoài người sang phía Kai.Môi nó đã chạm vào môi Kai.Một cảm giác mềm ấm không thể tả.Nó miết nhẹ môi mình lên môi Kai.Đôi môi Kai đầy đặn lại thơm mùi cafe. Kai quá ngỡ ngàng vì nụ hôn bất ngờ,ngồi im như tượng. My ngừng hôn,liếm môi cười
-"Đúng là vị ngon thật chị ạ!"
Các vị khách xung quang ngạc nhiên nhìn. Bình thường cảnh hôn nhau ở nơi công cộng đã hiếm. Đằng này lại cảnh một cô gái hôn một cô gái. Họ cứ ngây người ra nhìn quên hết cả ý tứ. Chị chủ quán thì suýt làm rơi lọ đường.
Mặt Kai đỏ ửng,anh lúng túng thấy tay chân như thừa thãi.
-"Sao...sao My lại làm thế? ở đây đông người!"
-"Có sao đâu ạ! Chẳng sao cả! Em thích thì em hôn. Dù chị là con gái,dù chị mặc đồ nữ thì em vẫn thích...à không vẫn yêu chị.Thật tuyệt vời vì em có thể yêu chị"
Kai suýt ngất khi nghe lời tỏ tình bất ngờ quá. Người ta có thể chết vì đau khổ nhưng người ta không biết hạnh phúc quá cũng chết được.Kai muốn hét lên hoặc làm gì đó.Nỗi hạnh phúc ngập tràn trong lòng anh không thể nói ra thành lời.Anh không biết mình làm gì bây giờ...anh muốn...hôn.My..lần nữa...
Phần 11:
Người ta thường nói "Nắng mưa là việc của trời" quả thật là không sai,khi My và Kai yêu nhau thì ngày nắng hay mưa cũng đều không quan trọng. Quan trọng là họ được ở bên nhau. My là một cô gái khó hiểu đối với Kai. Có lúc nó rất bạo gan nhưng có lúc lại nhút nhát như một con thỏ.
Ngày đầu tiên hai người chính thức hẹn hò là một ngày trời nắng đẹp. Không hiểu sao mọi cuộc hẹn hò đều phải bắt đầu là "một ngày nắng đẹp".Thực ra hôm đó trời khá âm u,mây che nhiều quá không thấy được cả bầu trời. Nhưng Kai lại nói "Hôm nay trời thật đẹp!". My cười tủm tỉm suốt vì câu nói đó.Kai đã được trở lại là chính mình,mặc đồ con trai và đi đứng rất đàng hoàng. Đã là người yêu của nhau rồi mà My vẫn chỉ dám nhìn trộm Kai. Tất nhiên Kai biết những lúc đó chứ.Anh buồn cười lắm mà vẫn phải cố nhịn.
Hai người đi dạo trong công viên,My nhỏ bé và trở nên nhút nhát.Nó xấu hổ,rất xấu hổ nhưng mà vì sao thì chính nó không biết. Đi bên cạnh Kai,hai bàn tay vô tình chạm vào nhau cũng đủ làm nó bối rối. Nó lén nhìn sang Kai,thấy anh chàng vẫn tỉnh bơ kể chuyện và nó càng bối rối. Đột nhiên Kai bật cười,nắm lấy tay nó,rất chặt.
-"Cho hỏi đây có phải là cô gái đã cướp đoạt đôi môi của Kai hôm nọ không vậy?"
-"Cái chị này! Vô duyên! Ai thèm cướp,người ta xin phép đàng hoàng"
-"Uả xin lúc nào?"
-"Thì lúc đó đó"
-"Haha..."
Kai cười phá lên,ánh mắt lấp lánh cười theo.
-"My này nhắm mắt lại!"
-"Sao phải nhắm mắt?"
-"Thế có nhắm không?"
-"Có!"
My nhắm mắt lại,gương mặt nó đỏ hồng dưới nắng,cái miệng nhỏ xinh. Kai nhẹ nhàng vuốt tóc nó,đặt một nụ hôn lên má My và thì thầm "Anh yêu em lắm!"
My lè lưỡi "Lắm là bằng nào?"
-"Là bằng này nè,từ đầu tay này sang tay kia" Kai dang rộng cánh tay ra.
-"Eo ơi ít thế!"
-"Vì tay anh chỉ dài bằng từng này thôi,nếu dài được thêm nữa anh sẽ dâng hết cho em"
-"Anh trêu em rồi!". Cách My lè lưỡi thật dễ thương,chỉ để lộ một mẩu nhỏ đầu lưỡi. Nó làm Kai thấy My giống con mèo con.
Một ngày có 24 giờ,một giờ có 60 phút.My chỉ mong được ở bên Kai trọn vẹn đủ 60 phút và 24 giờ.Tình yêu của nó dành cho Kai không thể đong đếm được nhưng nó biết trái tim nó dành cho Kai.
Buổi tối nó gọi điện thoại cho Kai,giọng thì thầm
-"Anh đang làm gì đấy?"
-"Đang trong nhà tắm"
-"Ơ,anh đang tắm à?"
-"Không,trốn trong này nói chuyện điện thoại cho thoải mái"
-"Tiếng gì thế?"
-"Tiếng nước"
-"Anh tắm á?"
-"Hihi anh chỉ khoắng nước để tạo tiếng động át tiếng nói chuyện thôi"
-"Anh thật là..."
-"Em nhớ anh lắm"
-"Anh cũng thế!"
-"Mai mình gặp nhau được không?"
-"Mai đi chụp ảnh Hàn quốc đi"
-"Dạ!"
-"Nhớ dùng kẹp anh tặng nhé!"
-"Dạ!"
-"Ngoan quá cơ,hihi"
Hai người đi lòng vòng trên đường một lúc mới tìm ra một nơi chụp ảnh tự động.My rộn rã như một đứa trẻ.
-"Anh ơi...chọn kiểu đi!"
-"Anh ơi,cái này được không?"
-"Anh ơi,chụp thế nào nhỉ?"
Kai kéo My vào lòng
-"Từ từ đã em yêu!"
Anh cúi xuống hôn nhẹ lên má My,đôi môi của anh lướt qua và chạm lên môi. My hơi bất ngờ chút nhưng nó cũng kịp trấn tĩnh lại.nó cảm nhân được môi Kai miết lên môi nó nhẹ nhàng nhưng rất khao khát. Lưỡi của Kai len vào chạm lên lưỡi My.Vòng tay Kai ôm xiết lấy My.My nghẹt thở vì hạnh phúc.Sao người Kai ấm thế!Nó hơi nhón chân lên để quàng tay qua vai Kai.Kai hôn nó rất lâu.Nó ngây ngất trong cái ôm ghì chặt đấy. "Em yêu anh"...hàng vạn yêu thương bay bổng trong đầu nó.
Kai ngừng hôn nhìn vào mắt nó âu yếm. Nó mím môi lại ngượng nghịu
-"Em đáng yêu lắm My à!"
Phần 12:
Đôi khi cuộc sống thực hạnh phúc đến nỗi người ta tưởng đang ở trong giấc mơ vậy. Tình yêu vốn đã khó giải thích và với My tình yêu còn khó giải thích hơn nữa. Chẳng phải ngồi nghĩ đúng sai. Cứ yêu là yêu thế thôi. Nó không biết Kai có cảm nhận được tình yêu nó dành cho Kai nhiều đến thế nào không. Nó muốn kể cho mấy đứa bạn nghe mà không dám nói. Bọn nó biết mặt Kai rồi,lại biết Kai là con gái nữa chứ. Nó rất muốn chia sẻ niềm vui của mình với họ nhưng thật khó để nói ra. Khi yêu Kai,nó gặp thêm nhiều les. Mỗi lần như thế nó lo lắng nép mình bên Kai. Nó chỉ biết nó yêu Kai thôi,chứ nó không hề biết gì về thế giới ấy. Đôi lúc Kai hiểu cho nó,đôi lúc lại giận nó. Có nhiều lúc nó buồn mà không thể khóc trước mặt Kai. Không biết Kai có bao giờ thắc mắc vì sao chưa bao giờ thấy nó khóc không?
Những ngày ngắm hoàng hôn trên biển,nó ôm Kai thì thầm
-" Chúng mình sẽ mãi yêu nhau anh nhé!"
-"Em còn giữ viên sỏi sum vầy không? Nếu anh đi mất thì em hãy dùng viên sỏi đó để gọi anh về nha!"
-"Dạ"
Xuân qua hạ tới,thời gian cứ lặng lẽ trôi,nó và Kai vẫn bước đi bên nhau mỗi ngày. Nó quen với dáng người cao cao của Kai,quen với nụ cười đáng yêu của anh.
Một hôm Kai hẹn nó khá sớm
-"Nóng quá,đi ăn kem em yêu ơi"
-"Sớm vậy ai mở hàng?"
-"Không cần,em qua nhà anh nè!"
-"Eo,qua sớm thế này mẹ anh mắng chết!"
-"Không sao đâu em,cứ qua đi!"
-"Dạ"
My qua nhà Kai thì mới biết bố mẹ Kai đã về quê rồi. Trên bàn là 2 ly kem xinh xắn. Kai ôm nó vào lòng
-"Anh có cái này tặng em"
Kai mỉm cười tặng nó một bó hoa hồng rất đẹp
Nó lè lưỡi
-"Ngày gì mà tặng!"
-"Ngày nịnh người yêu!"
-"Hihi..."
-"Tối nay vợ xin bố mẹ ở lại nhà chồng đi!"
-"Dạ,để vợ xem bố mẹ cho không. Trưa vợ về vợ xin nè"
Buổi trưa My nói dối là qua nhà cái Hoa bạn thân,may mà mẹ nó đang vui nên đồng ý. Nó hơi hồi hộp và chút lo lắng. Chài! Nhưng mà hồi đi tham quan cũng nằm cạnh nhau rồi mà. Thiệt là...
My đi qua chợ mua vài thứ về nhà Kai nấu ăn. Hai đứa ríu rít như đôi chim cu. Kai giúp nó nấu ăn,thỉnh thoảng ôm nhẹ thơm vào má nó
Phần 13:
Lần đầu tiên nó cảm thấy thế giới này chỉ có nó và Kai. Kai đã chuẩn bị một ít rượu vàng,nến và hoa. Hai người ngồi đối diện nhìn sâu vào mắt nhau.Kai nhìn nó ấu yếm. Ánh mắt nó cũng đáp lại không kém tha thiết. Ánh nến lung linh làm gương mặt thanh tú của Kai đẹp đến mê hồn. Nó cảm thấy ngây ngất. Tình yêu khiến nó thấy Kai dễ thương biết bao nhiêu. Mỗi cử động,mỗi cái liếm môi,khóe miệng cười của Kai đều làm nó dâng lên một niềm yêu vô hạn. Nó không biết nó say vì rượu hay vì ái tình.
-"Kai à, em yêu anh!"
-"Anh cũng yêu em! Em ăn đi nè!"
Kai âu yếm gắp thức ăn cho nó.
-"Anh ơi,anh có hối hận vì yêu em không?"
-"Không em à,không bao giờ"
-"Nếu một ngày em phản bội anh vì một chàng trai ?"
-"Cuộc sống không cho anh nhiều lựa chọn,chỉ cần em hạnh phúc là anh vui rồi"
Kai nhè nhẹ nắm lấy tay My. Nó muốn khóc vì niềm hạnh phúc vỡ òa. Trái tim nó quá bé để chứa được hết tình yêu này,khiến nó phải thốt lên "Em yêu anh nhiều lắm!"
Kai mỉm cười nhìn nó.Nhìn anh thật hiền lành như một chú mèo con đáng yêu.
-"Em không ăn nữa đâu"
-"Sao vậy?"
-"Anh ôm em một lúc đi!"
-"Ừ,em lại đây"
My dựa lưng vào người Kai.Anh ôm gọn nó vào lòng.
-"Hôm xem phim "Những nụ hôn rực rỡ " anh khóc phải không? Sao anh lại khóc?"
-"Ừ,anh buồn vì lúc đó anh yêu em mà không biết làm thế nào? Không biết nên làm sao"
-"Em đã yêu anh rồi mà"
-"Anh không dám đòi hỏi em điều gì.Những người như anh sinh ra đã vậy. Đó là do tạo hóa,là số phận. Còn con đường của em là khác. Anh không muốn nhìn thấy em đau khổ. Một người đau là đủ rồi,cần gì phải hai người đau phải không em?"
-"Em cần anh,anh đừng lìa xa em nhé!"
-"Ừ..."
Kai hôn nhẹ lên tóc,lên mắt,len má My,dịu dàng và tha thiết.
-"Dù có thể anh không phải người em yêu nhất. Nhưng chỉ cần em có yêu anh vậy là đủ. Anh không muốn giữ em chặt trong tay,sở hữu em như con chim trong lồng son."
-"Tại sao anh yêu em?"
-"Anh không biết được. hihi. Thế tại sao em yêu anh?"
-"Vì anh ngốc quá?"
-"Sao mà ngốc?"
-"Vì anh yêu em"
-"Anh yêu em là điều tuyệt vời nhất anh đã làm,chứ không phải điều ngốc nghếch đâu!"
"My à,từ lần đầu gặp em,tôi đã để ý đến em rồi. Em cũng giống tôi đều thích hoa giấy.Em có mái tóc dài và đôi mắt thật trong trẻo. Tôi run rẩy trong hạnh phúc khi biết em cũng để ý đến tôi. Và tôi cũng run rẩy vì sợ hãi.Tôi sợ một ngày mình không kiềm chế được,sẽ tham lam chiếm đoạt cả thể xác và linh hồn của em...Tôi không biết làm sao đây!...tôi sợ mình sẽ phạm sai lầm...
Phần 9:
Buổi tối mọi người tụ tập đi ăn. My và Kai lặng lẽ ngồi ăn. Hai người cứ như chưa từng quen nhau. Ăn xong,My kêu mệt về phòng nghỉ trước.Nó nằm một tý thì Kai về. Nó nằm im như đã ngủ. Kai vào phòng tắm,tiếng nước chảy xối xả. My nằm nghe ngóng và suy nghĩ. Nó không biết liệu Kai khi lên nằm có ôm nó không? Nó không biết tại sao nó thích Kai dù biết Kai là con gái. Một lúc sau Kai bước ra từ phòng tắm.Một mùi hương bay thoang thoảng. Kai nhẹ nhàng nằm bên cạnh nó. Nó giả vờ mơ ngủ quay sang đối diện với mặt Kai. Chờ cho không gian yên ắng một lúc,nó mở mắt nhìn Kai. Nhưng giật mình khi thấy Kai đang nhìn nó,ánh mắt sáng lên trong bóng tối mờ mờ. Thấy nó bị giật mình,Kai phì cười. Nó tỏ vẻ dỗi tiếp,quay lưng lại. Kai dịu dàng nói,giọng như gió thoảng.
-"My đừng giận Kai nữa nha! Kai lo lắng cho My thôi!"
-"Ai thèm giận?!"
-"Thế quay lại đây nào!"
My dùng dằng một lúc rồi quay lại.
-"Em lạnh quá!"
-"Thế hả? để Kai chỉnh điều hòa"
-"Không cần đâu. Kai ôm em đi!"
Kai ngập ngừng một lúc..."Ừ,để Kai ôm My một chút". Kai vòng tay qua kéo người My sát vào mình. My giống như con mèo nhỏ đang run rẩy.
-"Xin lỗi My. Kai sẽ mặc đồ nữ và sẽ cư xử như con gái,không làm My khó xử nữa đâu!". Hơi ấm bao phủ lấy người My,hơi thở nhẹ của Kai phảng phất trên tóc My. Một lúc sau My đã chìm trong giấc ngủ sau một ngày đi mệt nhoài. Kai thì thầm : "công chúa bé nhỏ của tôi,em ngủ ngon nhé!". Kai rón rén dậy để My không thức giấc.
Ngoài ban công gió thổi rì rào trên những ngọn cây,Kai đứng lặng lẽ.Anh nhìn lên bầu trời và tự hỏi mình nên làm gì. Tự nhiên có tiếng nói đằng sau.
-"Âý không ra chơi với mọi người à?"
Kai giật mình.Đó là Nam.
-"Không,Nam không chơi à?"
-"Sao biết tên tớ?"
-"Lớp trưởng có nói mà"
-"À...ấy đang có tâm sự gì à?"
-"Sao hỏi vậy?"
-"Nghe ấy hát bài "The winner takes it all" buồn quá! Mà hôm nay tớ rất phục ấy khi ấy đấm cho Khánh 1 quả. Hắn đáng bị như vậy.
-"Có gì đâu,tớ chỉ giận khi thấy My sợ thế thôi"
-"Âý quả là một người chị tốt đấy!"
Kai cười "Chị ư?"
-"Nam này,nếu ấy yêu phải một người không nên yêu thì ấy sẽ làm thế nào?"
-"Tớ sẽ dừng lại!"
Nam nói tiếp : "Nhưng không thể dừng lại. Âý biết đó. Tình cảm và lí trí không phải lúc nào cũng ủng hộ nhau. Người ta biết khổ mà vẫn cứ đâm đầu vào.Biết sẽ đau mà không thể dừng lại được.Chỉ vì họ thật lòng yêu."
-"Thật lòng yêu?"
-"Ừ,ai thật lòng yêu thì cũng đều không thể dừng lại.Mà hôm nay là một món quà,sao phải nghĩ ngợi xa xôi?Hãy cứ sống hết mình ngày hôm nay đi đã"
-"Cảm ơn Nam.Tớ hiểu rồi"
-"Âý đang yêu ai à?"
-"Không,tớ hỏi cho bạn tớ thôi!"
Có tiếng My gọi trong phòng.
-"Tớ vào đây,bye Nam"
-"Ok,bye!"
My ngồi nhỏm dậy.
-"Chị đi đâu đấy?"
-"Ra ngoài chút thôi! My ngủ tiếp đi!"
Sáng hôm sau My thức dậy thì thấy 1 hộp nhỏ bên gối. My hơi giật mình sợ trò đùa ác ý nữa của Khánh. Nó nhìn quanh.Hoa vừa gấp chăn vừa nói
-"Chị mày bảo có một anh ở quán "Đắng" gửi tặng mày nhân dịp 8-3"
Nó đỏ mặt. Rõ ràng là của Kai,anh gì chứ!
Nó mở hộp quà ra.Một chiếc kẹp nơ rất xinh xắn,đệm bên dưới là những bông hoa giấy đủ 3 màu. My kẹp nơ lên tóc,khuôn mặt rạng rỡ.
-"Nhất mày rồi! chàng nào tặng mà đẹp thế!"
-"Chị tao đâu?"
-"Không biết! Dậy đi đâu từ sớm rồi"
Nó chạy di tìm. "Kai ơi...Kai ơiii..."
-"Ở đây nè My"
Kai đang lội bì bõm giữa con suối.
-"Chị đang làm gì đó?"
-"Tìm cho My một viên sỏi.Một viên sỏi màu xanh,trên viên sỏi có những nhám đen đủ 15 chấm. Cách đây mấy ngàn năm trước, nàng tiên Nhan sắc đã đánh rơi một viên sỏi xuống lòng suối.Đó là viên sỏi khác mọi viên sỏi có mặt ở suối,nó là viên sỏi sum vầy.Gọi là viên sỏi sum vầy bởi vì nó thực hiện duy nhất một điều ước cho chính chủ nhân của nó là gọi người yêu thương mình trở về"
-"Làm gì có viên sỏi như thế!"
-"Đây nè!" Kai xòe tay ra,viên sỏi đang nằm ngoan ngoãn trong lòng bàn tay Kai.
-"Ui,tuyệt quá!"
-"Tặng My đó!"
-"Hihi..em cảm ơn.Em thích lắm!"
Kai ngắm nhìn My với chiếc kẹp tóc trên đầu
-"Đúng là nó rất hợp với My!"
-"Vâng,hihi,cảm ơn Kai"
-"Kai muốn nói cho My biết một bí mật"
My tròn xoe mắt nhìn
-"Thật á! Bí mật gì ạ?"
-"Kai là ..." Kai ngập ngừng nhưng cuối cùng anh cũng quyết định nói ra. "Kai là đồng tính nữ"
My chợt ngẩn người ra.
-"Em không hiểu!"
-"Kai xin lỗi" Nói rồi Kai vội vàng bỏ đi,để My đứng sững lại một mình.
Phần 10:
Thật sự My không hiểu đồng tính nữ là gì? Nó không biết Kai như thế là tin tốt hay xấu với nó? Nó lên google tìm thông tin. Nó đọc ngấu nghiến hàng trang hàng trang dài về les. Nhưng nó vẫn không hiểu gì cả. Les là con gái yêu con gái,không có cảm xúc với con trai. Nó nên vui hay nên buồn? Nó không biết! Đầu nó muốn vỡ tung ra. Nó thích Kai,thích con gái. Vậy nó cũng là les ư? Nhưng từ trước đến giờ nó chỉ thích con trai mà. Nó chưa bao giờ nghĩ mình sẽ thích con gái,sẽ...sẽ..hôn con gái. Làm sao có thể thế được??!! Thật quỷ quái! Nhưng nó lại mong muốn được gần gũi Kai.Hay tại Kai mặc đồ con trai nên nó xiêu lòng. Nhưng lúc Kai mặc đồ con gái nó vẫn thích cơ mà. Nó phải làm sao đây? Nó muốn nghĩ cái gì đó thật rõ ràng mà đầu óc cứ quay cuồng mù mịt.
Nó gọi cho Kai.
-"Chị ơi,em nhức đầu quá! Em không biết em nên làm gì giờ?"
Giọng Kai nghẹn lại như sắp khóc.
-"Kai xin lỗi My. Kai chỉ biết nói thế. Kai không hề muốn My tổn thương. My hãy quên Kai đi,coi như ta chưa từng quen biết nhau. Kai là les.Còn My thì không phải.Hãy quay lại cuộc sống trước đây đi.Ngàn lần xin lỗi My."
My oà khóc: "Không,chị không có lỗi gì cả...chị ơi..chị ơi..."
Tút...tút...Kai đã dập máy. My vội vàng gọi lại.Nó sợ,nỗi sợ mất Kai còn lớn hơn tất cả những câu hỏi trong đầu nó. Từng hồi chuồng đổ dài...Kai không nghe máy. Nó nhắn tin " Chị ơi,chị đừng bỏ em.Mình làm bạn cũng được mà,em không muốn xa chị"
Một lúc lâu sau Kai mới trả lời "Kai cũng vậy..."
My mỉm cười và cảm thấy yên lòng. Nó không biết phía bên kia Kai đang khổ sở vô cùng. Lại một lần nữa Kai không đủ lạnh lùng để dừng lại. Trái tim anh bị vò nát bởi niềm vui tột đỉnh và nỗi sợ hãi day dứt. My vẫn có tình cảm với anh dù biết anh là les. Anh vui vì điều đó nhưng cũng sợ điều đó. Một normal và một les yêu nhau thì ai cũng biết nó sẽ chỉ là một chuyện tình buồn.Anh không sợ mình buồn,anh chỉ sợ My sẽ tổn thương. Một normal có thể yêu một chàng trai,được yêu,được công khai,được cưới và được hạnh phúc.Còn nếu yêu les thì thật khó khăn vô cùng. Yêu nhau mà không thể nói ra cho người thân chia sẻ,muốn sống trọn đời bên nhau mà không thể cưới nhau. Nước mắt mặn chát rơi trên môi Kai. Anh khóc. Anh lặng lẽ soi mình trong gương. Anh giống con trai đấy nhưng không phải là con trai. Ngực anh được nịt chặt nhưng khi cởi áo ra thì vẫn là con gái.Dù anh có tập thể hình bao nhiêu thì cũng chẳng có tí cơ bắp nào. Cơ thể vẫn mềm mại nữ tính như muốn trêu ngươi anh. Anh khóc vì mừng và khóc vì sợ.
My vẫn êm đềm trong giấc ngủ.Nó không muốn nghĩ nhiều. Nó chỉ cần ở bên Kai là đủ.
-"Một buổi sáng trong lành,My muốn đi chơi không?"
Nó cười tủm tỉm "Ôi! tin nhắn của Kai". Nó yêu Kai đấy! Thì sao nào? chẳng sao cả! Tình yêu làm gì có đúng sai. Nó mặc kệ,nó chỉ cần ở bên Kai là đủ.Nó chợt thấy nhớ Kai kinh khủng,nhớ ánh mắt,giọng nói,đôi môi. Nó thèm được ở bên Kai hơn bao giờ hết.Trái tim cứ thúc giục nó.
Hai người dạo bước trên đường. My líu lo hát. Nó đang rất vui. Mắt nó cười,môi nó cười. Kai thấy thế cũng vui lây.Trong lòng anh đang có một ý định bí mật. Anh sẽ tỏ tình và hôn My...Nhưng phải chỗ nào thật kín đáo cơ! hì hì!
-" My ơi,ăn kem nha! My ăn kem gì?"
-"Dâu ạ!"
-"Ừ để Kai đi mua.Kai thích socola"
Một lúc sau Kai đi đến với hai cây kem.
-"Sao chị vẫn mặc đồ nữ thế? chị có quen không?"
Kai đỏ mặt "Kai cũng không quen lắm nhưng Kai đã hứa với My hôm đi tham quan rồi mà. Đây là đồ Kai mượn của chị Kai đấy. Hì hì"
-"Thế gia đình chị biết chị là les không?"
-"Biết cũng lâu rồi,cũng ổn thoả cả.Mấy lần thấy Kai mượn đồ của chị,nhà còn lo lắng hơn cả lúc Kai đòi mặc đồ nam nữa đó!"
-"Thế chị cứ mặc đồ nam đi.Em không để ý nữa đâu.Chị cứ là chị thôi!"
-"Ừm..."
-"Ăn xong mình đi đâu hả chị?"
"Lại quán "Đắng" đi,lâu rồi không đến đó,chắc chị chủ mong lắm đó"
-"Dạ"
Chị chủ quán thấy hai vị khách quen,lại đi cùng nhau nên có vẻ thích thú lắm.
-"Nào,hai em uống gì? Có bạn có bè quên hết cả quán của chị"
My cười tươi " Đâu có chị,chị cho em như cũ đi"
-"Ok một ly sữa.Kai cũng như cũ hả?"
-"Vâng"
-"Thế thì một nâu đá"
Lát sau chị đon đả bê ra " Hai em cứ từ từ thưởng thức nha"
-"My hay uống sữa à?"
-"Còn chị hay uống nâu đá à?"
Cả hai cùng cười phá lên. Kai thong thả nhấp từng ngụm nhỏ cafe. Còn My cầm thìa gõ vào ly keng keng trước khi múc từng thìa sữa đưa lên miệng nhấm nháp.Người này thật chẳng biết người kia đang nghĩ gì. Kai thì đang nghĩ lúc nào bắt đầu một chữ K ngọt ngào,và bắt đầu thế nào. My thì ngồi ngắm Kai và cố đoán xem anh ta đang nghĩ gì.Một giọt cafe đọng trên môi Kai. My nhìn Kai mơ màng.
-"Em ước mình là giọt cafe trên môi chị"
-"Hả??"
Kai giật mình suýt sặc.
"Vị cafe nâu đá như thế nào hả chị?"
-"My uống thử thì biết nè.Một chút đắng,một chút ngọt,vị béo,vị lạnh,sau cùng là êm dịu."
Kai định đưa cốc cafe cho My nhưng My đã ngăn lại lém lỉnh nói
-"Không cần đâu chị ơi!"
Nó nhoài người sang phía Kai.Môi nó đã chạm vào môi Kai.Một cảm giác mềm ấm không thể tả.Nó miết nhẹ môi mình lên môi Kai.Đôi môi Kai đầy đặn lại thơm mùi cafe. Kai quá ngỡ ngàng vì nụ hôn bất ngờ,ngồi im như tượng. My ngừng hôn,liếm môi cười
-"Đúng là vị ngon thật chị ạ!"
Các vị khách xung quang ngạc nhiên nhìn. Bình thường cảnh hôn nhau ở nơi công cộng đã hiếm. Đằng này lại cảnh một cô gái hôn một cô gái. Họ cứ ngây người ra nhìn quên hết cả ý tứ. Chị chủ quán thì suýt làm rơi lọ đường.
Mặt Kai đỏ ửng,anh lúng túng thấy tay chân như thừa thãi.
-"Sao...sao My lại làm thế? ở đây đông người!"
-"Có sao đâu ạ! Chẳng sao cả! Em thích thì em hôn. Dù chị là con gái,dù chị mặc đồ nữ thì em vẫn thích...à không vẫn yêu chị.Thật tuyệt vời vì em có thể yêu chị"
Kai suýt ngất khi nghe lời tỏ tình bất ngờ quá. Người ta có thể chết vì đau khổ nhưng người ta không biết hạnh phúc quá cũng chết được.Kai muốn hét lên hoặc làm gì đó.Nỗi hạnh phúc ngập tràn trong lòng anh không thể nói ra thành lời.Anh không biết mình làm gì bây giờ...anh muốn...hôn.My..lần nữa...
Phần 11:
Người ta thường nói "Nắng mưa là việc của trời" quả thật là không sai,khi My và Kai yêu nhau thì ngày nắng hay mưa cũng đều không quan trọng. Quan trọng là họ được ở bên nhau. My là một cô gái khó hiểu đối với Kai. Có lúc nó rất bạo gan nhưng có lúc lại nhút nhát như một con thỏ.
Ngày đầu tiên hai người chính thức hẹn hò là một ngày trời nắng đẹp. Không hiểu sao mọi cuộc hẹn hò đều phải bắt đầu là "một ngày nắng đẹp".Thực ra hôm đó trời khá âm u,mây che nhiều quá không thấy được cả bầu trời. Nhưng Kai lại nói "Hôm nay trời thật đẹp!". My cười tủm tỉm suốt vì câu nói đó.Kai đã được trở lại là chính mình,mặc đồ con trai và đi đứng rất đàng hoàng. Đã là người yêu của nhau rồi mà My vẫn chỉ dám nhìn trộm Kai. Tất nhiên Kai biết những lúc đó chứ.Anh buồn cười lắm mà vẫn phải cố nhịn.
Hai người đi dạo trong công viên,My nhỏ bé và trở nên nhút nhát.Nó xấu hổ,rất xấu hổ nhưng mà vì sao thì chính nó không biết. Đi bên cạnh Kai,hai bàn tay vô tình chạm vào nhau cũng đủ làm nó bối rối. Nó lén nhìn sang Kai,thấy anh chàng vẫn tỉnh bơ kể chuyện và nó càng bối rối. Đột nhiên Kai bật cười,nắm lấy tay nó,rất chặt.
-"Cho hỏi đây có phải là cô gái đã cướp đoạt đôi môi của Kai hôm nọ không vậy?"
-"Cái chị này! Vô duyên! Ai thèm cướp,người ta xin phép đàng hoàng"
-"Uả xin lúc nào?"
-"Thì lúc đó đó"
-"Haha..."
Kai cười phá lên,ánh mắt lấp lánh cười theo.
-"My này nhắm mắt lại!"
-"Sao phải nhắm mắt?"
-"Thế có nhắm không?"
-"Có!"
My nhắm mắt lại,gương mặt nó đỏ hồng dưới nắng,cái miệng nhỏ xinh. Kai nhẹ nhàng vuốt tóc nó,đặt một nụ hôn lên má My và thì thầm "Anh yêu em lắm!"
My lè lưỡi "Lắm là bằng nào?"
-"Là bằng này nè,từ đầu tay này sang tay kia" Kai dang rộng cánh tay ra.
-"Eo ơi ít thế!"
-"Vì tay anh chỉ dài bằng từng này thôi,nếu dài được thêm nữa anh sẽ dâng hết cho em"
-"Anh trêu em rồi!". Cách My lè lưỡi thật dễ thương,chỉ để lộ một mẩu nhỏ đầu lưỡi. Nó làm Kai thấy My giống con mèo con.
Một ngày có 24 giờ,một giờ có 60 phút.My chỉ mong được ở bên Kai trọn vẹn đủ 60 phút và 24 giờ.Tình yêu của nó dành cho Kai không thể đong đếm được nhưng nó biết trái tim nó dành cho Kai.
Buổi tối nó gọi điện thoại cho Kai,giọng thì thầm
-"Anh đang làm gì đấy?"
-"Đang trong nhà tắm"
-"Ơ,anh đang tắm à?"
-"Không,trốn trong này nói chuyện điện thoại cho thoải mái"
-"Tiếng gì thế?"
-"Tiếng nước"
-"Anh tắm á?"
-"Hihi anh chỉ khoắng nước để tạo tiếng động át tiếng nói chuyện thôi"
-"Anh thật là..."
-"Em nhớ anh lắm"
-"Anh cũng thế!"
-"Mai mình gặp nhau được không?"
-"Mai đi chụp ảnh Hàn quốc đi"
-"Dạ!"
-"Nhớ dùng kẹp anh tặng nhé!"
-"Dạ!"
-"Ngoan quá cơ,hihi"
Hai người đi lòng vòng trên đường một lúc mới tìm ra một nơi chụp ảnh tự động.My rộn rã như một đứa trẻ.
-"Anh ơi...chọn kiểu đi!"
-"Anh ơi,cái này được không?"
-"Anh ơi,chụp thế nào nhỉ?"
Kai kéo My vào lòng
-"Từ từ đã em yêu!"
Anh cúi xuống hôn nhẹ lên má My,đôi môi của anh lướt qua và chạm lên môi. My hơi bất ngờ chút nhưng nó cũng kịp trấn tĩnh lại.nó cảm nhân được môi Kai miết lên môi nó nhẹ nhàng nhưng rất khao khát. Lưỡi của Kai len vào chạm lên lưỡi My.Vòng tay Kai ôm xiết lấy My.My nghẹt thở vì hạnh phúc.Sao người Kai ấm thế!Nó hơi nhón chân lên để quàng tay qua vai Kai.Kai hôn nó rất lâu.Nó ngây ngất trong cái ôm ghì chặt đấy. "Em yêu anh"...hàng vạn yêu thương bay bổng trong đầu nó.
Kai ngừng hôn nhìn vào mắt nó âu yếm. Nó mím môi lại ngượng nghịu
-"Em đáng yêu lắm My à!"
Phần 12:
Đôi khi cuộc sống thực hạnh phúc đến nỗi người ta tưởng đang ở trong giấc mơ vậy. Tình yêu vốn đã khó giải thích và với My tình yêu còn khó giải thích hơn nữa. Chẳng phải ngồi nghĩ đúng sai. Cứ yêu là yêu thế thôi. Nó không biết Kai có cảm nhận được tình yêu nó dành cho Kai nhiều đến thế nào không. Nó muốn kể cho mấy đứa bạn nghe mà không dám nói. Bọn nó biết mặt Kai rồi,lại biết Kai là con gái nữa chứ. Nó rất muốn chia sẻ niềm vui của mình với họ nhưng thật khó để nói ra. Khi yêu Kai,nó gặp thêm nhiều les. Mỗi lần như thế nó lo lắng nép mình bên Kai. Nó chỉ biết nó yêu Kai thôi,chứ nó không hề biết gì về thế giới ấy. Đôi lúc Kai hiểu cho nó,đôi lúc lại giận nó. Có nhiều lúc nó buồn mà không thể khóc trước mặt Kai. Không biết Kai có bao giờ thắc mắc vì sao chưa bao giờ thấy nó khóc không?
Những ngày ngắm hoàng hôn trên biển,nó ôm Kai thì thầm
-" Chúng mình sẽ mãi yêu nhau anh nhé!"
-"Em còn giữ viên sỏi sum vầy không? Nếu anh đi mất thì em hãy dùng viên sỏi đó để gọi anh về nha!"
-"Dạ"
Xuân qua hạ tới,thời gian cứ lặng lẽ trôi,nó và Kai vẫn bước đi bên nhau mỗi ngày. Nó quen với dáng người cao cao của Kai,quen với nụ cười đáng yêu của anh.
Một hôm Kai hẹn nó khá sớm
-"Nóng quá,đi ăn kem em yêu ơi"
-"Sớm vậy ai mở hàng?"
-"Không cần,em qua nhà anh nè!"
-"Eo,qua sớm thế này mẹ anh mắng chết!"
-"Không sao đâu em,cứ qua đi!"
-"Dạ"
My qua nhà Kai thì mới biết bố mẹ Kai đã về quê rồi. Trên bàn là 2 ly kem xinh xắn. Kai ôm nó vào lòng
-"Anh có cái này tặng em"
Kai mỉm cười tặng nó một bó hoa hồng rất đẹp
Nó lè lưỡi
-"Ngày gì mà tặng!"
-"Ngày nịnh người yêu!"
-"Hihi..."
-"Tối nay vợ xin bố mẹ ở lại nhà chồng đi!"
-"Dạ,để vợ xem bố mẹ cho không. Trưa vợ về vợ xin nè"
Buổi trưa My nói dối là qua nhà cái Hoa bạn thân,may mà mẹ nó đang vui nên đồng ý. Nó hơi hồi hộp và chút lo lắng. Chài! Nhưng mà hồi đi tham quan cũng nằm cạnh nhau rồi mà. Thiệt là...
My đi qua chợ mua vài thứ về nhà Kai nấu ăn. Hai đứa ríu rít như đôi chim cu. Kai giúp nó nấu ăn,thỉnh thoảng ôm nhẹ thơm vào má nó
Phần 13:
Lần đầu tiên nó cảm thấy thế giới này chỉ có nó và Kai. Kai đã chuẩn bị một ít rượu vàng,nến và hoa. Hai người ngồi đối diện nhìn sâu vào mắt nhau.Kai nhìn nó ấu yếm. Ánh mắt nó cũng đáp lại không kém tha thiết. Ánh nến lung linh làm gương mặt thanh tú của Kai đẹp đến mê hồn. Nó cảm thấy ngây ngất. Tình yêu khiến nó thấy Kai dễ thương biết bao nhiêu. Mỗi cử động,mỗi cái liếm môi,khóe miệng cười của Kai đều làm nó dâng lên một niềm yêu vô hạn. Nó không biết nó say vì rượu hay vì ái tình.
-"Kai à, em yêu anh!"
-"Anh cũng yêu em! Em ăn đi nè!"
Kai âu yếm gắp thức ăn cho nó.
-"Anh ơi,anh có hối hận vì yêu em không?"
-"Không em à,không bao giờ"
-"Nếu một ngày em phản bội anh vì một chàng trai ?"
-"Cuộc sống không cho anh nhiều lựa chọn,chỉ cần em hạnh phúc là anh vui rồi"
Kai nhè nhẹ nắm lấy tay My. Nó muốn khóc vì niềm hạnh phúc vỡ òa. Trái tim nó quá bé để chứa được hết tình yêu này,khiến nó phải thốt lên "Em yêu anh nhiều lắm!"
Kai mỉm cười nhìn nó.Nhìn anh thật hiền lành như một chú mèo con đáng yêu.
-"Em không ăn nữa đâu"
-"Sao vậy?"
-"Anh ôm em một lúc đi!"
-"Ừ,em lại đây"
My dựa lưng vào người Kai.Anh ôm gọn nó vào lòng.
-"Hôm xem phim "Những nụ hôn rực rỡ " anh khóc phải không? Sao anh lại khóc?"
-"Ừ,anh buồn vì lúc đó anh yêu em mà không biết làm thế nào? Không biết nên làm sao"
-"Em đã yêu anh rồi mà"
-"Anh không dám đòi hỏi em điều gì.Những người như anh sinh ra đã vậy. Đó là do tạo hóa,là số phận. Còn con đường của em là khác. Anh không muốn nhìn thấy em đau khổ. Một người đau là đủ rồi,cần gì phải hai người đau phải không em?"
-"Em cần anh,anh đừng lìa xa em nhé!"
-"Ừ..."
Kai hôn nhẹ lên tóc,lên mắt,len má My,dịu dàng và tha thiết.
-"Dù có thể anh không phải người em yêu nhất. Nhưng chỉ cần em có yêu anh vậy là đủ. Anh không muốn giữ em chặt trong tay,sở hữu em như con chim trong lồng son."
-"Tại sao anh yêu em?"
-"Anh không biết được. hihi. Thế tại sao em yêu anh?"
-"Vì anh ngốc quá?"
-"Sao mà ngốc?"
-"Vì anh yêu em"
-"Anh yêu em là điều tuyệt vời nhất anh đã làm,chứ không phải điều ngốc nghếch đâu!"