DMCA.com Protection Status
Hiển thị các bài đăng có nhãn Văn tổng hợp. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Văn tổng hợp. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015

Không tự chọn được nơi mọc lên
Chỉ bị cuốn theo trong cơn gió vô tình
Rơi kẹt vào trong kẻ đá
Với một chút ít ỏi của bụi đất
Mọc lên
Bám chặt vào đá...
Chịu đựng 
Những cơn nắng hạn khô cằn
Những cơn mưa dập vùi, lôi tuột
Những đợt cuồng phong cuốn quét
Những loài sâu bọ đục khoét...
Cô đơn
Không ai chăm bón
Không ai xén tỉa...
Thấp hèn
Không lộng lẫy, kiêu sa
Không cao sang, quyền quý...
Vẫn mọc lên, mọc lên
Trổ hoa
Dâng nét đẹp cho đời...
Một Thông Điệp của Sự sống, của Cuộc đời
Gửi đến
Cho tôi?
Cho bạn?
dovaden2010


Thứ Hai, 16 tháng 2, 2015


Giữa phố thị nhà xây tầng tầng, lớp lớp...
Trên đường nhựa bê tông, 
Đủ các loại xe hon đa, ô tô chen chúc, hối hả...
Ngày 28 TẾT!
Bỗng nghe thoảng thoảng đâu đây...
Len lỏi vào không gian đặc sệt khói xăng...
Mùi khói bếp củi đang cháy...
Chừng như nước trong nồi đang sôi...
Kia rồi!
Mùi lá chuối...
Mùi nếp thơm...
Đang chín tới...
Nhẹ tỏa vào không gian...
Em đang chăm chút
Đảo than
Thêm củi
Thăm bánh
Nắp nồi bánh tét được em nhẹ nhàng mở ra
Hương Xuân ngào ngạt...
Sắc Xuân hồng rực...
Giữa phố thị đua chen tấp nập
Chợt
Tình Quê
Nồng Nàn...

dovaden2010

Thứ Hai, 19 tháng 1, 2015



Trong đời của chúng ta có rất nhiều cuộc gặp gỡ.

Đọc thêm »

Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014


Hắn thầm cười chê hắn…
“Thật vớ vẩn!”…
Hắn đang bí rị, không viết nổi một câu nào ra hồn, cho dù là một câu văn vần hay văn xuôi…
Cho dù biết bao cảm xúc vẫn đang ào ạt ùa về khi hắn hồi tưởng lại quá khứ cuộc đời của hắn…
Hắn ngồi vẽ ngệch ngoạc hình một trái tim…
Hắn ngắm nghía hình trái tim…
Hay thật! Trái tim, nhọn hoắc phía dưới như từ một điểm nhỏ nhoi, rồi cong vòng rộng ra hai bên, tiến lên trên, vòng vào gặp nhau ở giữa, thành ra biểu tượng của cảm xúc, của ước mơ…
Chỉ một sự kiện nhỏ bé trong cuộc sống, mà cũng tạo nên cảm xúc dào dạt, mênh mông cho tâm hồn con người, rồi lại được thể hiện bằng biết bao nhiêu tác phẩm văn, thơ, truyện, nhạc, họa, phim ảnh…  
Chợt nhớ ý của bloger “linhlinh89”, hắn quay ngược hình trái tim lên trên, bây giờ trái tim thành hình ngọn lửa; ngọn lửa đốt cháy mọi tạp chất; ngọn lửa luôn vươn lên; ngọn lửa Tình Yêu…
Hắn nghịch nghịch, chồng trái tim ngược lên trên trái tim xuôi…
Hắn thấy ngộ ngộ…
Hắn thấy hay hay…
Hắn thấy một chiều tiến lên…
Từ trong cuộc sống…
Cảm xúc con người thăng hoa, mơ ước cao xa, thể hiện qua biết bao nhiêu tác phẩm nghệ thuật…
Qua quá trình thanh lọc, tinh luyện cảm xúc, mơ ước, thể hiện…
Ngọn lửa tình yêu thương con người, yêu thương vạn vật, yêu thương vũ trụ sẽ đốt cháy mọi dục vọng thấp hèn, đốt cháy mọi lạc loài, đốt cháy mọi vẩn đục…
Dần dần chỉ giữ lại những gì là trong sạch nhất, tinh túy nhất…
Gom lại, đưa con người vươn lên tới đỉnh cao duy nhất là Chân, Thiện, Mỹ…
Rồi…
Hắn thầm cười chê hắn…
“Thật vớ vẩn!”…

dovaden2010

Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014



Trời đông ngày càng khô, lạnh...
Vẫn nhớ... nhớ ai đã từng viết "Mùa Vay..."
Còn mùa thật, cứ "định cư" mãi trong lòng...
Nhẩm nhẩm vài ba ý tưởng mơ hồ, vu vơ vài ba câu thơ lẩn thẩn chợt nảy sinh trong đầu...
Lâu lâu đặt tay lên ngực, lắng nghe trái tim còn đó hay đã mất...
Đôi khi hoảng hoảng vì lồng ngực chợt trống rỗng...
Tự hỏi, đời vẫn đẹp, cuộc sống vẫn sôi trào...
Sao ta cứ thấy mình dửng dưng...
Như lạc loài, như lạc điệu, như lạc hậu, như lạc... cái gì đó không biết nữa(!)
Bao nhiêu ý tưởng, đến rồi lại đi...
Bao nhiêu tứ thơ, hiện rồi lại mất....
Cứ mơ mơ, hồ hồ, không sao nắm bắt được...
Thật nhiều mà lại rỗng không...
...

dovaden2010


Thứ Năm, 4 tháng 12, 2014



"Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình"
Tình yêu bao trùm vũ trụ
Tình yêu cứu độ con người
Cốt lõi của tình yêu là hy sinh
Tận cùng của hy sinh là hạnh phúc lớn lao
Yêu là hạnh phúc
Có hy sinh nào mà không có đau đớn
Tận cùng của đau đớn là ngọt ngào
Vì yêu mà hy sinh cả tình yêu
Nỗi đau ngọt ngào
Hạnh phúc lớn lao
Một khoảnh khắc thành vĩnh viễn
Một giây phút là thiên thu
Vì yêu người mà hy sinh cả tình yêu của chính mình
Có hay không?
Có hay không?
"...Thà làm thân cỏ cây, đóa hoa rừng ngã nghiêng trước gió,
Kiếp chim xanh cánh tung trời mây, nơi miền xa tắp sóng xô ngoài khơi.

Vì đời muôn cỏ cây, không bao giờ làm ai oán than..."

dovaden2010

Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014



Hắn không biết hắn, hắn quyết chí đi tìm hắn...
Hắn nghĩ có thể là hắn, hắn miệt mài tìm, hắn mê mãi tìm...
Hắn sướng như điên khi hắn tưởng hắn tìm được hắn.
Người ta gặp hắn, người ta không thấy hắn
Mà thấy là một ai đó!
Hắn ngỡ ngàng, hắn bẽ bàng...
Hắn bỏ ngang...
Hắn lại miệt mài tìm, hắn lại mê mãi tìm...
Hắn lại sướng như điên khi hắn tưởng hắn tìm được hắn.
Người ta gặp hắn, người ta không thấy hắn
Mà thấy là một ai đó khác!
Hắn lại ngỡ ngàng, hắn lại bẽ bàng...
Hắn lại bỏ ngang...
Hắn lại miệt mài tìm, hắn lại mê mãi tìm...
Nhiều lần hắn tưởng hắn tìm được hắn...
Vẫn không phải là hắn
Vẫn cứ là một ai đó khác nữa!
Hắn vẫn cứ là cái bóng của người này hay của người khác!
... Đến bây giờ
Hắn vẫn chưa biết hắn, hắn vẫn quyết chí đi tìm hắn...
Bởi vì hắn không muốn

Hắn là cái bóng của bất kỳ ai.

dovaden2010

Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014


Hắn đang buồn…
Hắn đang đau…
Vì cớ gì?

Có thể vì vô tình…
Có thể vì hữu ý…
Người khác đã làm hắn bị tổn thương!
Vì thế mà hắn buồn…
Vì thế mà hắn đau…

Có thể vì vô tình…
Có thể vì hữu ý…
Hắn đã làm cho người khác bị tổn thương!
Sao hắn lại không buồn?
Sao hắn lại không đau?

Hóa ra...
Hắn buồn vì hắn ích kỷ (?)
Hắn đau vì hắn ích kỷ (?)

Người khác làm hắn bị tổn thương…
Hắn cũng làm người khác nữa bị tổn thương…

Hắn đang buồn…
Hắn đang đau…

Vì cớ gì?

dovaden2010

Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014

Giữa muôn ngàn bộn bề lo toan trong cuộc sống,
Ta luôn có một “Góc tĩnh lặng” của nội tâm.
Trong “Góc tĩnh lặng” này,
Ta có thể đang mãnh liệt phê phán chính mình hoặc một ai đó,
Ta có thể đang yên bình, hòa nhập với chính ta,
Ta có thể đang hạnh phúc,
Ta có thể đang day dứt…
 “Góc tĩnh lặng” không chỉ có, lúc Ta ở một mình, lúc Ta thức trắng đêm, lúc Ta đang cô đơn, lúc Ta đang buồn bã…
Mà còn vẫn có, lúc Ta đang học tập, lúc Ta đang cười đùa, lúc Ta đang làm việc, lúc Ta đang mưu sinh…  
Nhờ “Góc tĩnh lặng” này,
Ta như hạt giống được gieo vào lòng đất, tự thay đổi để nẩy mầm, vươn lên khỏi mặt đất đón ánh sáng mặt trời, hứa hẹn mùa bội thu.
Ta như nụ mầm trăn trở, kết tụ từ mùa đông hanh khô, lạnh lẽo để đến mùa xuân đâm hoa nẩy lộc, làm cho thiên nhiên muôn sắc xinh tươi, tràn đầy sức sống. 
Kỳ diệu thay!
“Góc tĩnh lặng” của Ta...

dovaden2010





Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2012



Có bằng cấp, chưa hẳn có kiến thức
Có kiến thức, chưa hẳn có tri thức
Có tri thức, chưa hẳn có văn minh
Có văn minh, chưa hẳn có văn hóa
Có văn hóa, chưa hẳn có đạo đức
đạo đức, chưa hẳn có bằng cấp...

Và còn nhiều điều chưa hẳn khác nữa...




Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2011



Mỗi ngày qua đi
Như từng trang sách
Đoạn kết ra sao
Nào ai có biết
Chỉ mong từng ngày
Nồng thắm yêu thương
Như nụ hoa hồng....

dovaden2010

Thứ Năm, 12 tháng 5, 2011



Xuân đã về!
Lộc non và hoa thắm chuyển mình thay da mới; đàn én về vui say ríu rít trong vòm lá; bầu trời như cao hơn, xanh hơn, lóng lánh hơn thường lệ.
Mùa xuân gắn với quê hương, xứ sở…
Người tha hương hướng về nguồn cội. Nhớ con sông, nhớ bến đò, nhớ cây đa đầu làng, nhớ cánh đồng bát ngát - Quê hương!
Người trở về xốn xang bao kỷ niệm. Nhà nội đây, quê ngoại kia! Những cây ổi, cây xoài và con sông sao thân thương đến thế!
Hãy ghi lại đây những cảm xúc bất chợt hoặc đã thấm đẫm trong ta để mừng một mùa xuân mới!
Ngày đầu xuân không ai lại không có những điều mong ước!
Lời chúc Tết chính là những điều mong ước,
Chúc ông bà mạnh khỏe, chúc cô chú ăn ra làm nên, chúc các cháu chăm ngoan học giỏi. Chúc thi cử đỗ đạt, chúc buôn bán phát tài, phát lộc, chúc gặp nhiều may mắn, chúc nhà cao cửa rộng…
Từ gia đình đến xóm làng, từ quê hương đến đất nước. Những lời chúc và những điều mong ước.
Chào một mùa xuân mới với thật nhiều hạnh phúc!
Đến với mọi người, mọi nhà
Và đất nước, quê hương!

dovaden2010

Thứ Tư, 11 tháng 5, 2011



Giờ đã là nửa đêm, mọi người đang say ngủ...
Chỉ còn lại tôi và đêm đen...
Nhìn trời đêm lồng lộng
Tôi thấy mình quá nhỏ bé với vũ trụ bao la
Tôi thấy sự sợ hãi xâm chiếm
Như 1 màng lưới bao phủ
Từ từ xiết chặt lấy mình
Tôi là ai?
Tại sao tôi ở đây
Trong cõi đời này???


dovaden2010


Xuân, mùa đâm chồi nẩy lộc.
Xuân, mùa hoa nở chim ca.
Xuân, thời đẹp nhất đời người.
Xuân, khoảng đẹp nhất thời gian.

Hãy lắng nghe tiếng Xuân !
Hãy ngắm nhìn sắc Xuân !
Hãy chạm vào Xuân !
Hãy nâng niu Xuân !
Hãy hoà quyện cùng Xuân !
Để Xuân chảy tràn trong mạch máu.
Xuân nồng nàn trong tim.
Và để Ánh Xuân tươi làm ngời sáng mọi người!
Có Xuân, người già trông trẻ lại !
Còn không Xuân, người trẻ cũng ra già.

Tặng người nụ cười là tặng cả mùa xuân !

Ai là người vô cảm với mùa Xuân ?


dovaden2010

Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2011



      Ngày xưa, tôi sống rất vui vẻ, sẵn sàng hào hứng tham gia các cuộc tranh luận về bất cứ đề tài nào, nhiệt tình với bạn bè, sẵn sàng vô tư giúp đỡ những ai cần đến mình, thích đọc đủ mọi loại sách, báo, truyện......

     Thế rồi, những nghịch cảnh không đáng có và không muốn có cứ liên tục ập đến; bị phản bội, bị hiểu lầm, bị vu oan, bị chỉ trích
.....

      Dần dần, tâm hồn chai cứng, trái tim khô cằn, tự co mình lại trong trái cầu phòng thủ, không vội tin ai, luôn luôn nghi ngờ, tuy không hại ai nhưng luôn luôn đề phòng người khác hại mình; các loại sách, báo, truyện... chỉ là hư cấu, vẻ vời....

     Nay...???





dovaden2010