DMCA.com Protection Status

Thứ Tư, 18 tháng 1, 2012




     Thấy hắn học hành cũng ra dáng, ông già là dân kinh doanh có máu mặt cứ đinh ninh thằng con sẽ vào ngành Kinh tế tiếp nối truyền thống cha ông nên đầu tư tới bến.

     Nào ngờ, hắn lại dứt khoát học ngành Y!

     Ông giận tái mặt, tím từ trong ruột tím ra. Sau nhiều lần hiệp thương không thành, để giữ chân hắn, ông đánh cú dứt điểm:

     - Mày bước chân ra khỏi cái nhà này là tao cấm cửa! Mày cứ thế mà tự lo, tự học! Tao cắt hết! Để rồi xem, rời bố mẹ ra thì chỉ có đói và rách thôi, con ạ! Tao không có thằng con bất hiếu như mày!

     - Như vậy là bố từ con???

     - …
     …

     Trải qua bao nhọc nhằn, vất vả, mất dáng vẻ công tử ngày nào, hắn tốt nghiệp ra trường trong bộ dạng gầy gò, hốc hác nhưng đầy phấn khởi với tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi! Từ bỏ mọi lời mời chào hấp dẫn, hắn xin về làm việc tại bệnh viện vùng sâu, vùng xa của một huyện nghèo miền núi. Hắn muốn đi thật xa, tận lực làm việc để giúp bệnh nhân quên đi nỗi đau bệnh tật.

     Còn nỗi đau của hắn?

     Hàng đêm, một mình một bóng trong phòng riêng khu tập thể bệnh viện, hắn vẫn mỏi mắt trông về phương xa vời vợi, thở dài…

     Hắn thương và nhớ ông già! Thương nhớ đau đớn, xót xa!

     Từ lúc bỏ nhà ra đi, hắn chưa một lần nói chuyện với ông già, dù chỉ là nửa câu…

     Tiếp xúc và cứu chữa cho nhiều bệnh nhân, hắn nhận ra rằng cha mẹ nào cũng thương con, chăm lo cho con cái hết dạ, hết lòng. Nỗi giận ngày xưa đã dần phai theo năm tháng, thậm chí hắn còn thầm cảm ơn ông già đã tạo điều kiện cho hắn rèn luyện ý chí, nghị lực, biết tự lập, vượt qua gian khổ để đạt được thành công…

     Hắn thương và nhớ ông già! Thương nhớ đau đớn, xót xa!

     Hắn nhớ nhà quay quắt! Hắn muốn về nhà…
     …

     - Bố… ! - Mắt hắn trợn trừng, kinh ngạc.

     - Con… khỏe… không…?

     - …

     - Bố đến thăm con đây!


    
 dovaden2010