Cậu là một thiên thần, đến bên tớ và lưu giữ cho tớ những niềm vui nỗi buồn không tên. Cảm ơn nhé, thiên thần của tớ!
Cảm ơn cậu…
Vì ngày nào cũng gọi điện thoại và cất giọng hát “vịt đực”, mà theo lời cậu là để chào buổi sáng và báo thức cho tớ.
Vì luôn là người đầu tiên chúc mừng sinh nhật tớ.
Vì đã không nề hà làm “xe ôm” cho tớ đến trường bất kể trời nắng hay trời mưa.
Vì đã nghĩ ra đủ trò để làm tớ vui, làm tớ cười mọi nơi, mọi lúc.
Vì đã sẵn sàng ngồi hàng giờ bên cạnh tớ, rút từng tờ khăn giấy nhét vào tay tớ và nghe tớ thút thít kể lể mỗi khi có chuyện buồn.
Vì đã cùng tớ dầm mưa, chỉ để thỏa mãn cái bản tính trẻ con của tớ, để rồi sau đó – cũng chính cậu là người đi mua thuốc cho tớ.
Vì đã dành cái nắm tay ấm áp nhất, cái khoác vai chân thành nhất, cái cốc đầu… đau điếng nhất cho tớ.
Vì đã không bỏ mặc tớ trong đêm Noel, khi tớ vừa chia tay với cậu bạn gà bông.
Vì đã gọi điện về nhà nói dối bố mẹ tớ là hai đứa phải ở lại trường làm bài tập nhóm, để có thời gian đưa tớ đi xả stress, và sau đó trở về nhà với một nụ cười thật tươi.
Vì đã sẵn sàng cho tớ mượn bờ vai, để tớ dựa vào mỗi khi cần.
Vì đã không ngần ngại ôm chầm lấy tớ, lau nước mắt cho tớ, để rồi sau đó lại ngồi mắng mỏ tớ vì cứ buồn và khóc vì những chuyện “không đâu”.
Vì luôn xuất hiện khi tớ cần, vì tất cả những gì mà cậu đã dành cho tớ.
Cậu không phàn nàn chuyện tớ dành nhiều tình cảm cho gà bông hơn cậu, nhưng lại suốt ngày kêu ca vì tớ mải lo cho gà bông mà quên chăm sóc cho chính bản thân mình. Cậu cũng biết rằng, trong trái tim tình bạn của tớ, cậu luôn đứng số một phải không?
Cậu không trách tớ vì đã quên mất ngày sinh nhật của cậu, nhưng lại mắng tớ vì đã không đến dự sinh nhật cậu, mà ngồi khóc một mình trong công viên vì tớ đã vô tình nhìn thấy bố mẹ cãi nhau. Sự thật là tớ không quên sinh nhật cậu đâu, chỉ là tớ đang buồn thôi. Sẽ dẫn cậu đi ăn kem bù nhé!
Cậu nhất định không cho tớ cùng mấy bạn khác trốn đi “đánh lẻ” trong buổi picnic của lớp, nhưng cậu lại xuất hiện đúng lúc tớ tuyệt vọng nhất khi bị lạc một mình trong rừng. Tớ biết, cậu không yên tâm nên đã đi theo tớ. Lần sau tớ sẽ nghe lời cậu, hứa đấy!
Cậu đã bắt cóc tớ cả một ngày để cùng cậu đi chọn quà valentine cho gà bông, còn sinh nhật tớ thì cậu chỉ mang đến một chiếc bánh kem bé tí tẹo, lại còn xấu xí, mà lúc đó tớ đã nói rằng nó giống như… mặt cậu vậy. Nhưng ngốc ạ, đừng buồn nhé, tớ biết đó là cả tấm lòng của cậu mà. Bé Bi đã “thì thầm” với tớ là cậu hì hục cả buổi chiều, mặt mũi tèm nhem vì làm chiếc bánh ấy. Đó là chiếc bánh có hương vị “hạnh phúc” nhất mà tớ từng được ăn đấy!
Cậu đã mang đến thật nhiều, thật nhiều điều kì diệu, mà mỗi khi nhớ lại, tớ cứ ngỡ đó là một giấc mơ. Những niềm vui, những nỗi buồn, mọi chuyện tớ đều chia sẻ cùng cậu. Nhưng cậu luôn nhận giữ lấy những nỗi buồn của tớ, để tớ luôn được cười vui.
Cảm ơn cậu, vì đã sẵn sàng nghe tớ nói bất cứ điều gì, sẵn sàng làm người giữ những nỗi buồn giúp tớ. Cảm ơn cậu – “thiên thần tình bạn” trong lòng tớ.
Cảm ơn cuộc sống, vì đã ban tặng cho tớ một thiên thần như cậu!