DMCA.com Protection Status

Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013

Góc Tâm Hồn Nhỏ - Sa bất ngờ trước câu trả lời của Leo. Nhưng anh như hiểu ra điều gì, kéo tay ôm Leo vào lòng, thì thầm bên tai cô: “Đừng dành những câu hỏi ấy cho ai khác ngoài anh nhé!”

Sa thích đi “phượt” – một sở thích dành cho những người ưa mạo hiểm và thích khám phá. Ngay từ lần đầu theo chân Sa đi cùng nhóm bạn của anh, Leo đã mê mẩn. Mỗi chuyến đi luôn song hành với khó khăn, cực nhọc đôi khi là nguy hiểm rình rập nhưng điều đó có xá chi khi đam mê khám phá và khát vọng chinh phục được thỏa mãn. 

Cái thú ba lô trên vai, rong ruổi xe máy đi uốn lượn theo từng con đường đèo ôm quanh sườn núi, hòa mình vào thiên nhiên hùng vĩ thực sự là những trải nghiệm đầy thú vị. Leo được chiêm ngưỡng những nếp nhà xinh xắn tô điểm cho các vách đá cao sừng sững, ngắm những ruộng bậc thang đan xen chênh vênh sườn núi, đâu đó thấp thoáng bóng các thiếu nữ dân tộc Mông trong những bộ váy áo rực rỡ như những bông hoa. Leo yêu lắm cái cảm giác ấy, cảm giác như cả thế giới mở rộng trong tầm mắt và vẫy gọi mình khám phá thêm nhiều điều mới lạ hơn.
Khi đứng trên con đèo huyền thoại Mã Pì Lèng (Hà Giang) nhìn xuống dòng sông Nho Quế chỉ còn như sợi chỉ xanh mong manh, Leo mới thấy được sự hùng vĩ bao la của thiên nhiên. Khi vượt qua bao vất vả, nguy hiểm lên đến đỉnh Phanxipăng (Lào Cai), Leo đứng thẳng, dang tay đón những cơn gió lồng lộng, trong lòng bừng bừng một niềm phấn khích vì chinh phục được đỉnh cao vời vợi. Lúc ấy, Sa ôm Leo vào lòng, thì thầm bên tai cô: “Em là người bạn đồng hành tuyệt vời nhất của anh!”. Leo yêu lắm câu nói ấy, và cô mong sao điều đó sẽ không bao giờ thay đổi, và cô không chỉ đồng hành cùng anh trên những cung đường phượt mà hai người sẽ còn đồng hành cùng nhau trong chuỗi niềm vui bất tận của cuộc sống này.
Nhưng Leo đã quên rằng, Sa của cô là 1 chàng trai cung Nhân Mã luôn muốn chinh phục và khám giá. Trong tình yêu cá tính ấy của anh cũng không là ngoại lệ.
Vào ngày Leo phát hiện ra Sa đã gửi những bó hồng xinh xắn đến lớp 1 cô bé năm nhất, cô không khóc nhưng ai biết được rằng trái tim cô như vỡ ra thành từng mảnh. Cô tắt điện thoại, dặn bác giúp việc bảo cô vắng nhà nếu có ai hỏi. Cô nằm một mình trong phòng, nghe lại giai điệu Kiss of death. Không biết bao năm rồi, cô luôn có thói quen như vậy, nghe bài hát ấy những lúc cô buồn và muốn lấy lại thăng bằng trong cảm xúc. 
Leo nghĩ về Sa, từ ngày đầu tiên gặp anh đến những ngày tháng hạnh phúc sau này. Cô nghĩ về lời ước hẹn của Sa bên bờ Hồ Xuân Hương. Cô nghĩ về bó hồng Sa gửi tặng cô lúc mới quen và giờ là gửi tặng một cô bé nào đó. Nghĩa là Sa lại bắt đầu một hành trình mới trong con đường tình của anh rồi. Nghĩa là cô chỉ là một quãng trong hành trình bất tận ấy của anh, hoặc chỉ là người bạn đồng hành “thời vụ” mà thôi. Giờ đây anh muốn tìm người đồng hành khác, vứt bỏ, chà đạp lên những hành trình đã có giữa hai người. Và Leo khóc, những giọt nước mắt đầu tiên trong cuộc tình của hai người, có lẽ cũng là giọt nước mắt cuối cùng. Vì Leo đã quyết định sẽ chia tay.
Khi tình yêu gõ cửa (Kỳ cuối) 1
Không liên lạc được với Leo, Sa xuống tận lớp tìm cô.
- Sao em lại tắt máy?
- Em đã biết về chuyện những bó hồng. – Leo chỉ nói ngắn gọn, cũng tin rằng Sa hiểu.
-         …
Sa im lặng, chưa biết trả lời Leo thế nào. Leo nhìn thái độ khó xử của anh mà thấy chán ghét:
- Từ giờ em không muốn gặp anh nữa.
- Đừng, để anh giải thích. – Sa cầm tay Leo khi cô định quay đi.
- Trừ phi anh nói rằng cô gái ấy dọa sẽ giết anh nếu anh không gửi hoa tặng cô ấy thì em sẽ nghe, còn tất cả những lí do khác xin miễn cho.
- Anh …
- Anh về đi. Chấm dứt ở đây thôi.
- Sao em không hỏi tại sao?
- Vì em đã hết yêu anh rồi.
Sa sững sờ, giờ phút này anh biết mình đã đánh mất tình yêu của Leo. Chỉ 1 câu nói thôi nhưng anh hiểu, anh không còn là gì đối với cô nữa mà cô phải quan tâm đến và hỏi anh những câu “tại sao” rất dở hơi nhưng đáng yêu ấy. Anh cũng chẳng còn lí do nào để bào chữa cho mình nữa. Họ đến với nhau rất tự nhiên và giờ, chia tay cũng nhẹ nhàng, dứt khoát như thế đấy.
Sa luôn phóng khoáng, tràn đầy tự tin, anh sẽ chẳng bao giờ để mình chìm nghỉm trong nỗi buồn thất tình. Niềm vui của cuộc tình mới sẽ làm anh quên ngay người cũ, anh sẽ lại tiếp tục rong ruổi đi chinh phục những đỉnh núi mới và những cô nàng mới. Còn Leo, cô cũng sẽ chẳng để nỗi buồn trong lòng lâu đâu. Vì đối với người kiêu ngạo như Sư Tử, kẻ phản bội và làm cô đau sẽ không đáng để cô phải bận tâm và suy nghĩ.
Nếu như lúc đó, Leo nghe Sa giải thích và cho anh 1 cơ hội thì giờ có lẽ 2 người vẫn là 1 cặp. Nhưng đó lại không phải là phong cách của Leo. Cô cầu toàn đến cực đoan. Cô yêu cầu sự chung thủy tuyệt đối trong tình yêu cũng như sự sở hữu đối với người mình yêu. Chỉ 1 vết nứt thôi cũng đủ để cô vứt đi tất thảy. Sư Tử kiêu hãnh, yêu thích tự do nhưng Sư Tử lại thích những gì sâu sắc, bền vững và chân thành. Có lẽ đó là điều mà Sư Tử khác với Nhân Mã – những chiến binh chỉ thích chinh phục cái mới lạ, mặc dù khi nói lời yêu họ cũng rất chân thành.
Một buổi trưa khá lâu sau khi chia tay Sa, Leo ngồi uể oải dựa trên ghế đá vườn trường, đọc cuốn sách về các cung hoàng. Hôm nay cô ở lại trường vì chiều vẫn có tiết học. Cô đọc được, người ta nói rằng Sư Tử và Nhân Mã rất có thể bị sét đánh từ lần gặp đầu tiên, tình cảm tiến triển rất nhanh để rồi làm nên 1 chuyện tình mãnh liệt. Nhưng có 1 sự thật mà giờ Leo mới biết, Sư Tử và Nhân Mã chỉ lý tưởng để làm tình nhân của nhau mà thôi. Cô bật cười, thấy điều đó đúng thật, ít nhất là đối với cô và Sa.
Leo buông sách, ngửa đầu dựa vào lưng ghế nhìn bầu trời qua tàng cây. Buổi trưa rất vắng vẻ, yên ắng. Cô nhắm mắt để cảm giác gió và nắng nhảy nhót trên mặt mình. Lúc lâu sau, Leo bỗng thấy ngứa ngáy, tựa như có ánh mắt nào đó đang nhìn chòng chọc vào mình vậy. Cô mở choàng mắt. Không nằm ngoài dự đoán, 1 chàng trai dong dỏng cao đang đứng cách cô vài mét. Có lẽ anh ta đang muốn đi qua nhưng thấy cô ngồi đó nên lưỡng lự không biết đi qua có làm kinh động đến không gian riêng tư của cô hay không. Anh ta mặc 1 chiếc áo sơ mi xám và quần jean trắng, đi sandal màu đen, đứng đó bình thản và tĩnh lặng nhìn cô. Thấy cô mở mắt thì hơi lúng túng chuyển ánh nhìn sang chỗ khác. Cô ghét con trai mặc quần trắng, nhưng khi mặc lên người chàng trai ấy cô lại thấy thật phong độ, thật đặc biệt. Cả người anh ta toát lên sự mát lành, thanh thản. Leo nhìn anh ta không chớp mắt, cảm giác như giữa trưa hè nắng oi này, anh ta là 1 cơn gió xua tan hết những nóng nực trong tâm hồn cô.
-  Tôi làm phiền cô à? – anh chàng ấy mở lời đánh vỡ không khí im lặng.
-  Đúng vậy đó!
Có lẽ không lường trước được Leo lại trả lời như vậy, anh chàng im lặng mấy giây sau mới nói tiếp:
- Xin lỗi cô. Tôi sẽ đi đường khác.
- Mắc lỗi rồi xin lỗi 1 câu là được sao? Phải có cái gì chuộc lỗi chứ?
Chẳng hiểu câu nói của cô có chút nào buồn cười mà anh chàng đó lại cười, nụ cười không hào hoa, quyến rũ như Sa nhưng ung dung và trầm tĩnh. Ánh mắt anh bình thản nhìn Leo:
- Vậy tôi kể chuyện cười cho cô nghe để cô vui lên sau khi bực mình vì sự làm phiền của tôi nhé!
- Ừm, nghe hay đấy. Nhưng nếu kể một chuyện chưa làm tôi vui lên được thì phải kể tiếp đến khi nào tôi vui lên đấy!
Đó là lần đầu tiên Leo gặp Li – một chàng trai cung Thiên Bình. 
Còn 1 điều nữa mà Leo chưa kịp đọc trong cuốn sách kia, đó là tính cách tự tin, nồng nhiệt của các nàng thuộc nhóm Lửa thường thu hút các chàng trai mạnh mẽ yêu mến, thế nhưng các cô nàng này lại hay tthích mẫu con trai trầm tính, điềm đạm.
 Chàng trai ấy thuộc cung Thiên Bình
Người ta nói rằng Sư Tử và Thiên Bình sẽ tạo nên một sự kết hợp tuyệt vời. Cả hai đều bị cuốn hút mạnh mẽ bởi nửa kia. Sư Tử tôn sùng sự tinh tế, thông minh, trí tuệ và phong cách chỉn chu của Thiên Bình. Đáp lại, Thiên Bình chết mê chết mệt bản chất sôi nổi và phong cách cá tính của Sư Tử.
Lần này Leo không hỏi ngày sinh của chàng trai ấy. Leo chỉ hờ hững:
- Tôi là Leo. Tôi có thể gọi anh là …
- Tôi là Li. Rất hân hạnh được làm quen với em.
Tim Leo đập hẫng 1 nhịp. Vẫn là câu nói trước khi yêu Sa đã không biết bao lần cô tưởng tượng tới. Sa cũng đã từng nói vậy với cô, và giờ là Li. Nhưng Sa hiện tại đã là của người khác. Còn Li… Cô quay sang nhìn chàng trai ung dung như nắng trước mặt mình. Bỗng nhiên, cô cảm thấy hứng thú lạ kì với Li. Lúc này cô có 1 mong muốn buồn cười là làm cho khuôn mặt luôn bình thản ấy phải cau có, giận dữ. 
Khi tình yêu gõ cửa (Kỳ cuối) 2
Thấy Leo suy nghĩ miên man, Li hắng giọng hỏi:
- Tôi bắt đầu kể chuyện cười được chưa? Hay là cô không còn giận nữa?
- À, tôi chưa vui lên đâu. Nhưng tôi không thích nghe truyện cười, anh có kể đến sáng mai tôi cũng không thể vui lên được đâu.
- Vậy tôi phải làm sao đây?
- Anh đưa số điện thoại đây, khi nào nghĩ ra cách tôi sẽ báo cho anh!
Li đứng hình trong vài giây. Rồi bỗng nhiên anh cười, nụ cười tươi rạng rỡ làm Leo thấy chói mắt vô cùng. Anh đọc số của mình cho cô lưu rồi vẫy tay tạm biệt. Nhìn bóng lưng của Li đang khuất dần, Leo cong môi cười, thầm nghĩ có lẽ những ngày tháng tới cô sẽ có thêm niềm vui mới rồi đây.
Người ta nói chòm sao thuộc nhóm Lửa tượng trưng cho sức sống tràn trề, đầy nhiệt huyết. Những cô gái thuộc nhóm này tính cách lạc quan, tự tin, thường là người chủ động bày tỏ tình cảm. Tình yêu của các cô gái này luôn nóng bỏng và mãnh liệt, nếu đã yêu ai thì sẽ theo đuổi không ngại ngần. Và khi Leo chủ động lấy số điện thoại của Li, cô cũng không ngờ mình đã vô tình bước chân vào một mối quan hệ mới không kém phần hứng thú.
Trong khi ấy, Li cũng đang miên man trong những suy nghĩ của mình. Chỉ là 1 cô gái khá xinh đang nhắm mắt chẳng biết nghĩ gì mà trên đôi môi cong cong ấy nở nụ cười. Vậy mà không hiểu sao anh lại chú ý đặc biệt đến. Vây quanh anh đâu thiếu những cô gái xinh xắn, nhưng lúc ấy anh chỉ đứng lại ngắm nhìn thay vì bình thản bước qua. Cô gái có mái tóc đen dài ép thẳng, mặc chiếc áo phông trắng và quần jean đen, chân đi giày bệt đính nơ cũng màu trắng nốt. Nhìn cô thật trong trẻo làm sao. Dưới tàng cây, trong cái oi nóng của mùa hè, Li thấy 1 góc trong trái tim mình đang mát dịu lại và nhẹ nhàng xao động. 
Li cũng hơn Leo 2 khóa và là 1 chàng trai điềm đạm, chín chắn. Anh thường không nói quá nhiều nhưng anh rất biết làm cho các cuộc nói chuyện trở nên vui vẻ bởi sự dí dỏm của mình. Anh thông minh, tinh tế, biết chừng mực và rất chỉn chu nên được nhiều người yêu mến, các cô gái thích anh cũng nhiều. Khi Leo mở mắt và nhìn thẳng vào Li, tim anh như đập hẫng 1 nhịp. Đôi mắt ấy sáng ngời và lanh lợi. Nó như đang tố cáo chủ nhân là 1 cô gái thông minh nhanh nhẹn, tinh quái lắm đấy! Anh thích cái cách cô trả lời anh, thích đôi mắt cô lúc ấy sáng lấp lánh, đôi môi của cô thì cong lên. Nghĩ đến cái cớ dễ thương của cô khi lấy số điện thoại của anh khiến Li bật cười. Đúng là 1 cô gái đầy sức sống, thông minh và sôi nổi. 
Hôm sau, Leo chủ động nhắn tin cho Li, hẹn anh buổi trưa tại căn-tin. Hôm nay gặp lại Leo, cô vẫn diện bộ y như hôm qua, chỉ có điều thêm điểm nhấn là chiếc ba lô colour- block làm cô trông tinh nghịch và phong cách lạ kì. Li mỉm cười kéo ghế ngồi xuống đối diện cô:
- Có việc gì mà cô hẹn tôi thế?
- Không có việc gì thì không gặp anh được à?
- À, không phải vậy. Đó là câu cửa miệng của tôi thôi.
- Vậy đổi câu khác đi!
- Ví dụ?
- “Anh nhớ em” chẳng hạn. Chỉ là 1 câu cửa miệng thôi mà, câu nào chẳng được phải không?
Tim Li tự nhiên đập rộn ràng. Cô gái này, sao cứ làm anh bồi hồi vậy, dù biết đó chỉ là lời nói đùa thôi. Anh cũng rất nhanh trấn tĩnh, cười tươi và hùa theo cô:
-  Vậy lần sau tôi sẽ đổi câu đó nhé!
- Ừm, hihi. Hôm nay tôi muốn anh mời tôi bữa trưa để chuộc lỗi chuyện hôm qua.
- Rất vui lòng!
Li xếp hàng lấy được phần ăn cho 2 người về, vừa ngồi xuống thì Leo nói ngay:
- Sao anh đi lâu vậy? Tôi sắp cháy mặt rồi đây này!
- Sao thế? – Li bật cười trước hàng động chun mũi của Leo.
- Cô gái đằng kia lườm tôi suốt từ nãy tới giờ - Leo nói rồi đánh mắt về phía sau Li, chỗ góc phòng, ở đó có 1 cô gái khá xinh đang nhìn chằm chằm về phía bàn của 2 người.
- À, hình như cô gái ấy đã từng tỏ tình nhưng bị tôi từ chối – Li chả chút ngại ngùng thẳng thừng nói.
- Ái chà, nhiều ong bướm ghê!
- Cô có muốn làm 1 trong số chúng không? – Li mặt dầy ướm hỏi, nửa trêu chọc.
-  Tôi muốn làm ruồi nhặng cơ, anh có đồng ý làm đống rác không?
Cả 2 cùng phá lên cười. Lâu lắm rồi Leo mới thấy lòng mình nhẹ nhàng thanh thản thế này.
Mấy hôm sau, 2 người tình cờ gặp nhau ở sân trường. Lúc ấy Leo đang ôm 1 chồng sách từ thư viện ra, đang nói cười tíu tít với mấy cô bạn thì nghe 1 tiếng gọi vọng lại từ phía sau:
-  Leo!
Cô quay lại, hóa ra là anh chàng Li. Chưa kịp mở miệng chào thì anh ta đã hét lên rõ to:
-  Anh nhớ em!
Bọn bạn Leo mắt tròn mắt méo hết nhìn Leo lại nhìn đến Li. Mọi người quanh đấy nghe thấy màn tỏ tình quá ư bạo dạn cũng đồng loạt quay lại săm soi 2 người. Leo thì xấu hổ muốn chết, còn thủ phạm thì vẫn đang nhe nhởn cười, đứng đó vẫy tay với cô. Leo chạy lại tức giận hỏi:
- Anh làm trò gì vậy hả?
-  Ơ, không phải em bảo anh đổi câu cửa miệng à? Anh làm theo đúng ý em mà. – Li gãi gãi đầu ra vẻ tội nghiệp nhưng ánh mắt thì tràn đầy ý cười.
Leo cũng cứng họng với trò đùa tinh quái của Li, đành chạy mất dạng không quên vứt lại 1 câu: “Anh cứ đợi đấy!”
Một ngày khác, khi Li đang bưng khay đồ ăn trưa tìm chỗ ngồi thì gặp Leo đang ngồi 1 góc đánh vật với đĩa thức ăn. Anh ngồi xuống đối diện với cô, nhưng cô vẫn không ngẩng mặt lên. Anh bèn trêu cô, nói câu cửa miệng cô đã bảo anh:
-  Anh nhớ em!
Leo lúc này mới biết Li đang ngồi trước mặt mình, ngẩng mặt lườm anh 1 cái vẫn chẳng nói gì.
-  Em sao thế? Có chuyện gì bực mình à?
-  Không có!
- Có mà. Nhìn mặt em đằng đằng sát khí thế kia còn gì.
- Ơ hay, tôi không buồn sao anh cứ muốn gán nỗi buồn cho tôi vậy.
Thấy Leo cáu, Li biết là có chuyện rồi, không hỏi gì thêm nữa.
- Nghe truyện cười nhé!
- Cho 1 cốc trà sữa đi. Vị Chocolate ấy!
“Đúng là hỏi 1 đằng trả lời 1 nẻo” – Li bật cười nghĩ bụng nhưng vẫn đi lấy cho cô 1 ly như cô yêu cầu.
Lát sau có 1 đôi nam nữ đi đến bàn 2 người. Chàng trai lên tiếng chào hỏi Leo:
- Lâu lắm không gặp em, Leo.
- Anh là ai? – Leo thản nhiên hỏi lại.
-  Em ghét anh đến thế à? Chuyện cũng qua rồi mà!
-  Tôi chưa bao giờ quen anh. Anh đừng nói những câu dễ gây hiểu lầm như vậy!
Chàng trai ấy đúng là Sa, cũng là nguyên nhân khiến tâm trạng Leo không vui. Cô đã quăng hình ảnh của Sa vào thùng rác rồi, nhưng dẫu sao đã có những ngày tháng yêu nhau thật lòng, nhìn thấy Sa nắm tay cô gái khác Leo cũng thấy tưng tức, thói thường mà.
Khi tình yêu gõ cửa (Kỳ cuối) 3
Sa nhìn Li, nhún vai tỏ ý xin lỗi:
- Xin lỗi đã làm phiền 2 người. Leo, chúc em hạnh phúc!
Leo im lặng không trả lời, nhưng Li lại nhìn thẳng Sa bằng ánh mắt thản nhiên và kiên định:
- Cảm ơn bạn. Tôi nhất định sẽ đem lại hạnh phúc cho Leo.
Khi Sa đã đi, Leo lấy lại tinh thần, mỉm cười với Li:
- Cảm ơn anh.
- Vậy em thanh toán bữa trưa đi. Anh không cho cảm ơn suông đâu.
Leo bật cười. Đúng là Li luôn biết cách làm người khác thấy nhẹ nhõm.
- Em còn yêu cậu ta không? – Tự nhiên Li lại hỏi 1 cách rất nghiêm túc.
-  Không!
-  Vậy sao em tức giận khi cậu ta đi cùng người khác thế?
- Một chút dư âm còn lại thôi. Trái tim em rất nhỏ, nên không thể đặt tình cảm vào những nơi không xứng đáng được.
-  Ừm, có lý lắm. Anh cũng vậy.
 Leo và Li nhìn nhau cười, nụ cười của sự thấu hiểu nhau.
Hai người cứ như vậy, chả ra tình nhân cũng chả ra bạn bè. Chẳng có hoa hồng, chẳng có tin nhắn chúc ngày mới vui vẻ hàng sáng. Khi nào muốn gặp thì nhắn 1 cái tin hẹn đến căn-tin, khi nào bất ngờ gặp ở đâu đó thì chào hỏi nhau, nói vài ba câu chuyện không đầu không cuối. Những lúc ấy, bao giờ Li cũng mở màn bằng câu kinh điển: “Anh nhớ em!” làm cho mọi người xung quanh tưởng 2 người đang yêu nhau đến chết đi sống lại. Và Leo lại phá lên cười. Li là vậy đó, không cuồng nhiệt, không hoang dã như Sa, nhưng lại luôn thông minh và tinh tế, luôn biết làm Leo cười. 
Rồi dần dần 2 người cũng thân thiết hơn. Li hay rủ cô đi uống nước, xem phim. Cô vui thì anh chia vui cùng cô, cô buồn hay có chuyện gì khúc mắc, anh lại khéo léo làm cô vui. Leo vô tư tận hưởng những ngày tháng ấy, mà không biết rằng hình bóng của Li đã in sâu vào tâm trí cô tự lúc nào.
Một buổi trưa cuối tháng 8, trong vườn trường, Leo đang nghe bản Kiss of death quen thuộc. Li ngỏ ý muốn nghe, Leo bèn đưa tai nghe cho anh. Sau khi nghe hết, anh hỏi cô:
-  Vì sao em nghe đi nghe lại 1 bản này thế?
- Vì nó hay.
- Còn rất nhiều bản nhạc hay khác, sao em chỉ nghe mỗi bản này?
- Vì đối với em, chỉ nó mới hay thôi.
- Nó có ý nghĩa đặc biệt với em phải không?
Leo ngạc nhiên:
- Sao anh lại hỏi thế?
- Số bài hát mà mỗi người yêu thích sẽ có rất nhiều và thay đổi theo thời gian. Nếu chỉ nghe đi nghe lại 1 bản trong khoảng thời gian dài thì chắc chắn giai điệu ấy gắn liền với 1 kỉ niệm khó quên nào đó. Khi nghe bài hát ấy, phần nhiều là người ta sẽ nghĩ đến kỉ niệm kia. Kỉ niệm chưa quên, vì vậy mà nghe bài hát không biết chán.
Leo giật mình, không ngờ được Li lại tinh tế đến vậy. Quả thật, nếu không phải là vì cậu ấy thì có lẽ cô cũng không thích bản nhạc này đến mức như vậy. Cô mỉm cười trả lời Li:
- Vì chính cậu ấy đã tự tay đeo vào tai em chiếc headphone đang phát giai điệu này. Cậu ấy đã đi xa em nửa vòng trái đất từ cách đây 3 năm rồi, nhưng em vẫn luôn nhớ tới những kỉ niệm bọn em có với nhau. Có lẽ vì em đã từng thích cậu ấy. Còn cậu ấy, có khi bây giờ đã chẳng còn nhớ em là ai nữa cũng nên.
-  Cậu ấy sẽ nhớ em chứ, như em vẫn chưa quên cậu ta vậy. Một cô gái như em sao có thể dễ dàng quên được.
- Anh đang khen em đấy à?
- Ừ. Chẳng cần anh khen thì lúc nào em chả tự tin rồi còn gì.
Leo cười giòn tan. Xem ra Li khá hiểu tính cô. Li lại nói tiếp, giọng nói thoảng như gió, nói cho Leo nghe hay thì thầm với chính bản thân anh: “Em bề ngoài tưởng mạnh mẽ nhưng thật ra bên trong không được như vậy. Em rất dễ cảm động bởi những việc nhỏ bé. Em có biết không, Leo?” 
Leo ngửa đầu ngắm nhìn bầu trời qua tán lá cây. Nhưng đốm nắng in trên mặt cô làm khuôn mặt cô sáng ngời. Sắp sinh nhật Leo. Cô lại nhớ đến Sa, đến cuộc gặp định mệnh của 2 người năm ngoái, nhớ nụ cười và lời thì thầm của Sa trên đỉnh Phanxipăng. Dẫu sao cũng là từng yêu thương. Leo mạnh mẽ đấy, kiêu ngạo đấy nhưng cô đã đặt tình cảm chân thật nơi Sa, không thể muốn lấy về là lấy về 1 cách trọn vẹn được. Cô biết, cô không còn thương nhớ Sa. Điều cô hoài niệm và thương nhớ chính chỉ là thứ tình cảm kia mà thôi – những tình cảm cô đã cho đi, chỉ là tình cảm của cô thôi, không liên quan gì đến Sa nữa.
Leo lắc lắc đầu, rũ bỏ tất cả những suy nghĩ về Sa, quay sang thấy Li đang nhắm mắt nghe nhạc như đang ngủ. Nhìn khuôn mặt tuấn tú, bình thản trước mắt, Leo thấy lòng yên bình và an tâm lạ lùng. Những ngày tháng qua, cô không chú ý nhiều, nhưng giờ phút nhìn khuôn mặt ấy ngay trước mắt mình, Leo bất chợt nghĩ nếu 1 ngày không còn nhìn thấy Li nữa thì không biết cô sẽ cảm thấy thế nào.
Li có vầng trán thông minh sáng láng, đôi lông mày đầy nam tính, chiếc mũi cao và bờ môi gợi cảm. Leo bỗng phát hiện ra Li rất đẹp trai. Cô vô thức đưa tay lên, muốn vuốt ve từng đường nét đẹp sẽ trên khuôn mặt Li. Nhưng Li bỗng mở mắt. Leo lúng túng, đành chữa ngượng:
- Anh đang nghe bản gì thế? Cho em nghe thử được không?
Li cười, ánh mắt lấp lánh nhìn cô. Leo giật thót, không phải vừa nãy anh biết cô có ý đồ sàm sỡ đấy chứ. Li không nói gì, nhẹ nhàng đeo tai phone cho Leo. Giai điệu Dream on của Aerosmith đang văng vẳng bên tai cô. Cô liền đắm chìm trong thứ giai điệu mê người ấy. Lờ mờ cô nghe thấy tiếng nói của Li: “Quên cậu ấy và bản nhạc của cậu ấy đi Leo. Anh sẽ thay thế cậu ấy tặng em 1 giai điệu mới.” 
Tim Leo đập thình thịch. Li nói nhỏ lắm, thì thầm thôi nhưng cô vẫn nghe thấy. “Li ơi, sao anh tinh tế và hiểu em đến vậy?”. Li chưa 1 lần hỏi về Sa nhưng lại để tâm đến cậu ấy – người đã xa cô lắm rồi. Vì anh biết, Sa chỉ là những phút giây cuồng nhiệt của tình yêu, điều đó rồi cũng sẽ qua, nhưng cái để lại đậm sâu nhất trong  trái tim Leo lại là những gì mong manh, tinh tế và sâu sắc. Hiện tại, cậu bé ấy đang chiếm giữ vị trí đó trong Leo. Sư Tử là vậy đó, hay ít ra là Leo như vậy.
Sinh nhật năm nay, Leo không tụ tập với mấy cô nàng như năm ngoái. Cô muốn đi đâu đó đu lịch và chỉ 1 mình mà thôi. Cũng chẳng phải có gì buồn phiền muốn tĩnh tâm suy nghĩ, đơn giản cô thấy cái thi thoảng thú cô độc 1 mình cũng hay ho phết, và cô yêu thích những phút giây như thế. Có thể cô muốn làm rõ tình cảm của mình với Li cũng nên. Chỉ là du lịch thôi, chứ không phải là những chuyến phượt đầy kích thích như lúc đi với Sa. Leo chọn biển Nha Trang. Cô tắt điện thoại, không nói cho ai biết, kể cả Li, lên đường ra biển Nha Trang. 
Nằm trên ghế dài nghe sóng vỗ, hít hà làn gió đậm đà vị muối biển, ngắm nhìn bầu trời trong xanh cao rộng, Leo thấy lòng vui vẻ và sảng khoái. Cô bất giác nghĩ giờ này mà có Li bên cạnh thì tốt. Rồi lại giật mình, sao lại nghĩ đến Li chứ. Những ngày tháng qua 2 người bên nhau rất vui vẻ, không ràng buộc bởi mối quan hệ nào. Bên Li, cô thoải mái bộc lộ những tính cách xấu xí nhất của bản thân mà không phải lo lắng gì cả, và cả những lúc cô yếu lòng, cô cũng không ngần ngại để Li biết. Cô tin tưởng Li và thấy yên tâm khi bên anh. Không thể phủ nhận được, hình bóng anh, nụ cười, từng câu nói của anh đã dần dần khắc sâu vào trái tim cô. 
Leo ưa thích những phút hào hứng, sôi nổi trong cuộc sống. Sa là người cho cô những điều đó 1 cách tuyệt vời. Li không ào ạt, mãnh liệt như Sa nhưng cũng không kém phần mạnh mẽ, thú vị. Leo thích mình là trung tâm của vũ trụ, thích mình là 1 là duy nhất trong mắt người yêu. Sa có thể cho cô điều đó, nhưng anh cũng có thể cho rất nhiều cô gái khác điều đó nữa. Còn Li, anh không đao to búa lớn, hứa hẹn non bể với cô, nhưng bằng từng lời nói, hành động nhỏ luôn khiến Leo cảm thấy mình được nâng niu trân trọng. Leo mưu cầu sự chung thủy, chân thành và sâu sắc. Đây là điều mà Sa sẽ không bao giờ làm được cho Leo. Còn Li, ở bên anh, cô chưa khi nào gợn chút lo lắng mình sẽ bị phản bội. Tình cảm Li không dữ dội như con sóng xô bờ ào ạt nhưng lại bền vững và chung thủy tuyệt đối.
Leo nghe nhạc, vô thức thôi, cô mở bản Dream on mà không còn là Kiss of death nữa.
… Sing with me, sing for the year
Sing for the laughter, sing for the tear
Sing with me just for today 
Maybe tomorrow, the good lord will take you away…
Cô nhắm mắt, để hồn mình trôi theo từng câu hát. Bỗng cô nghe thấy âm thanh mơ hồ của Li: “Anh nhớ em!”. Cô bật cười, tự nhạo báng mình bị Li trêu ghẹo nhiều quá, giờ đi đâu cũng nhớ đến câu nói của anh. Nhưng khi câu nói ấy lặp lại lần nữa thì Leo mở choàng mắt. Trước mặt cô, Li đang cười. Anh diện áo phông xanh coban, quần jean ngố màu trắng. Nụ cười và dáng hình anh làm sáng bừng cả 1 góc bãi biển. Nhưng ánh mắt anh hôm nay lạ lắm, nồng nàn và tha thiết làm sao.
Trong khi Leo vẫn đang ngơ ngác nhìn anh, thì anh đã thản nhiên đến cạnh cô:
- Không liên lạc được với em, anh đến nhà hỏi bố mẹ em thì được biết em vào đây.
Thấy Leo vẫn không nói gì, anh nhẹ nhàng tháo tai phone đang dính trên tai cô xuống, nhìn thấy bản nhạc cô đang nghe, anh sững lại rồi cười:
- Em thích bản này không?
- Thích.
- Anh cũng thích. Anh với em cùng thích.
- Ừm.
- Như vậy là mình tuy 2 mà 1 nhỉ. Hai người nhưng chung 1 sở thích.
Leo cười vang vì câu nói của Li.
- Anh đang thổ lộ với em đấy à?
- Không có.
- Vậy, ý anh là gì?
- Anh đang tỏ tình với em.
Leo cười giòn tan. Những người xung quanh mà biết được cô cười như vậy là vì nhận được lời tỏ tình của 1 anh chàng đẹp trai thì chắc sẽ ngất xỉu mất. Nhưng Li lại chẳng phiền lòng. Anh thích nụ cười ấy và mong cô sẽ mãi cười như vậy. Anh chìa tay ra với Leo đang nằm dài trên ghế:
- Cho phép bản công tử được đưa tiểu thư đi dạo chứ?
Leo lại cười ngặt nghẽo. Li cũng cười, dùng sức kéo cô dậy, rồi nắm tay cô đi dọc bờ biển.
- Đừng nắm tay em dắt đi như vậy. Em có phải trẻ con đâu mà!
Leo cố ý trêu chọc Li. Ai dè anh bỏ tay cô ra thật. Nhưng ngay lập tức, 1 vòng tay mạnh mẽ và ấm áp đã ôm cô vào lòng. Tiếng Li vang lên bên tai Leo: “Vậy thì ôm nhé!”. “Tư duy lạ lùng thật!” – Leo nghĩ thầm, rồi vòng tay ôm lại Li, mỉm cười cảm nhận niềm hạnh phúc ngập tràn.
Người ta nói tính khí của Thiên Bình như làn gió có tự chủ, mạnh mẽ và cũng có sự tham vọng, kết hợp tuyệt vời với ngọn lửa ổn định, vững chắc của Sư Tử. Thử hỏi trên đời này có điều gì ngăn họ yêu nhau? Tìm trên thế gian này, có cặp đôi nào vừa thanh thoát như thần tiên, lại trần tục con người như họ.