DMCA.com Protection Status

Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013

Yêu..........

Anh đã từng nghe ai đó đã nói rằng :” Trên đời này… có một thứ tình cảm đau đớn nhất .. nhưng cũng vĩ đại nhất… thứ tình cảm mà bạn có cố gắng đến mấy cũng không thể nào đạt được… đó là tình yêu đơn phương”.

Anh và em đã không gặp nhau bao lâu rồi nhỉ? Có lẽ đã rất lâu rồi, anh cũng ko nhớ chính xác nữa. Ngày trước, anh vẫn nghĩ rằng thời gian sẽ xóa nhòa tất cả, kể cả những kí ức của anh về em. Nhưng đến bây giờ, anh mới nhận ra rằng mình đã nhầm. Anh vẫn yêu em.

Anh nhớ lại quãng thời gian đã cách đây rất xa rồi. Trước khi gặp em, anh hoàn toàn ko tin vào những thứ như tình yêu sét đánh, số kiếp, duyên phận ..... Nhưng khi gặp em, anh đã yêu em ngay từ những phút đầu tiên. Cuộc đời thật quá bất công, khi bắt anh phải yêu em.

Em là người đầu tiên, và là người duy nhất cho đến bây giờ, khiến con tim anh xao động. Con tim anh đã biết thế nào là yêu, là nhớ, là buồn, là đau. Nhưng lúc đó, anh đã quá hèn nhát, ko dám nói thật lòng mình với em.

Anh luôn tìm kiếm được những khoảnh khắc hạnh phúc nho nhỏ khi ở bên em. Chỉ cần được nghe tiếng em nói chuyện, được nhìn thấy em cười, hay đơn giản chỉ là đứng từ xa ngắm em đi dưới nắng, là cả ngày hôm đó với anh đã quá tuyệt vời.

Anh nhớ lắm những lúc được ngồi cạnh em, khi những lọn tóc em được gió thổi bay nhè nhẹ, khẽ chạm vào người anh, mang theo một hương thơm nhẹ nhàng nhưng đầy mê hoặc, khiến anh cảm thấy xao xuyến tự đáy lòng.

Với mọi người có thể em ko thật sự xinh đẹp, nhưng với anh em còn hơn cả một thiên thần. Xinh đẹp, vô tư, trong sáng, hoàn hảo......

Nhưng cũng buồn lắm những khi cả tuần liền ko được thấy hình bóng em, anh cứ đứng mãi ở ban công để trông ngóng một dáng hình quen thuộc. Nhiều lúc ngắm em từ xa, anh vừa vui vừa chán nản, yêu một người mà ko dám lại gần người đó, yêu một người nhưng khi gặp nhau lại phải cố gắng cư xử thật bình thường, trong khi đêm hôm trước nhớ người đó đến khắc khoải...

Anh tự biết mình ko xứng với em, nên anh đã cố gắng vươn lên rất nhiều, để mong có mọi ngày anh có thể nói yêu em mà ko ngượng ngập. Nhờ thế mà trong quãng thời gian đó anh đã đạt được một vài thành công. Em hỏi anh vì sao anh làm được những điều đó, anh vẫn im lặng. Anh làm những điều đó chính vì em. Em là động lực sống của anh khi đó.

Nhưng, những kẻ ko biết tận dụng cơ hội thì cơ hội sẽ ko bao giờ quay trở lại. Vì quá hèn nhát, ko dám tỏ tình với em, mà cuối cùng anh đành nhìn em nhận lời yêu người khác.Mất em rồi trái tim anh như vỡ nát, lần đầu tiên anh anh biết đến cảm giác đau đớn khủng khiếp của tình yêu. Suốt một thời gian dài anh như kẻ vô hồn, sống như một thây ma di động. Mất đi động lực sống, mục đích sống rồi, anh còn biết sống như thế nào nữa.

Đó cũng là lần đầu tiên và lần duy nhất anh khóc vì yêu. Anh luôn nghĩ, một thằng đàn ông khóc là yếu đuối, là nhục nhã, là mất danh dự ..... Nhưng lúc đó, dù cố gắng lắm nhưng vẫn ko thể ngăn những giọt nước mắt bất trị chảy ra. Cảm giác mất đi một điều gì đó quan trọng với mình hơn chính bản thân mình, ý nghĩa với mình hơn chính cuộc sống của mình làm cho anh ko thể chịu nổi. Có nhiều đêm anh thức trắng để nhớ em, để buồn, và để khóc.

Còn em vẫn vô tư và đáng yêu như một thiên thần. Em hạnh phúc với tình yêu mới đến. Ở bên anh, em vẫn hồn nhiên như thường lệ, còn anh thì phải cố gắng kìm chế và dằn lòng. Vì nếu ko, những giọt nước bướng bỉnh sẽ rơi mất...

Từ thời điểm đó, anh luôn dặn lòng mình phải quên em đi, phải chôn vùi quá khứ. Nhưng biết làm sao khí con tim ko nghe theo lý trí. Càng muốn quên lại càng nhớ một người.

Rồi anh chọn cách rời xa em, những mong thời gian sẽ xóa đi tất cả. Nhất là một tình yêu ko nên tồn tại

Nhưng phải làm sao đây khi đến bây giờ, anh vẫn yêu em?

Anh đã từng có một ước muốn, nếu anh có quyền lực và sức mạnh của Thượng Đế, thì anh sẽ bằng mọi giá hủy diệt thứ được gọi là Tình Yêu.

Anh đã từng căm thù em, bởi lúc đó anh nghĩ chính em đã khiến anh phải chịu thật nhiều đau đớn và dày vò.

Nhưng rồi anh nhận ra, chính anh mới là kẻ có lỗi. Anh đã khiến chính bản thân anh phải đau khổ. Anh xứng đáng phải nhận sự trừng phạt này.

Và anh hiểu rằng,chạy trốn là cách giải quyết dễ dàng nhất, nhưng ko phải là cách giải quyết tốt nhất.

"Tôi biết rằng cố quên lại càng nhớ
Nên dặn lòng cố nhớ để mà quên"

Mấy hôm trước, được nghe tin của em, anh thấy vui vui. Chỉ chừng ấy thôi cũng đủ khiến anh ấm lòng...

Anh biết dù làm thế nào, anh vẫn ko thể quên em được. Vậy nên anh sẽ đặt em vào ngăn riêng trong trái tim, và nhớ về em như một kỉ niệm đẹp của mình.

Anh bỗng thấy hạnh phúc khi nhớ rằng, ở một phương trời nào đó, thiên thần của anh đã dược một người đàn ông rất tốt bảo vệ, yêu thương.

Yêu một người là chấp nhận bước đi khi người ấy không cần mình nữa...

Yêu một người là chấp nhận buông tay người ấy ra khi người ấy muốn nắm chặt lấy một bàn tay khác...

Yêu một người là chấp nhận lừa dối người ấy rằng: Tình yêu của mình đã chấm dứt để cho người ấy không phải bận tâm suy nghĩ...

Và yêu một người là chấp nhận thay thế những giọt nước mắt bằng tất cả nụ cười của mình cho dù con tim mình có đau đến bao nhiêu...

Có thể bạn sẽ mất một giây để nhìn thấy một người
Có thể bạn sẽ mất một phút để có cảm tình với một người
Có thể bạn sẽ mất một giờ để thấy thích một người
Có thể bạn sẽ mất một ngày để thấy nhớ một người
Có thể bạn sẽ mất một tuần để thấy yêu một người
Và có thể bạn sẽ mất cả đời chỉ để quên một người