Dòng tộc nuôi rắn thường chết vì chính con rắn thân nhất… Và họ không được có chồng… Chỉ nhận những người con gái còn trinh truyền nghề con à… đó là 3 lời nguyền.. Tình rắn (truyện ngắn đồng tính – Truyền thuyết tình yêu của rắn)Tình rắn (truyện ngắn đồng tính)
Tựa khác – Truyền Thuyết Tình Yêu Của Rắn
Tác Giả: anhtaduong
Giờ nó nằm đây. Nhìn cô chủ nằm đó, mắt nhắm như ngủ, ngay cả khi gần chết trông cô cũng rât đẹp. Nó không thể khóc, người ta nói rắn không biết khóc, nó chỉ biết rít lên tường tiếng khè khè the thé, 2 cái đầu lưỡi chẻ ra từ 1 chiếc lưỡi của nó liếm lấy những giọt máu ngay cổ cô chủ, những giọt máu nhỏ ra từ 2 khe nhỏ do 2 cái răng nanh của nó tạo nên. Và nó nhớ năm nào khi cô chủ còn nhỏ…
Năm tôi được 90 năm tuổi. Vì mãi chơi, trườn đến ngôi làng của con người. Những đứa trẻ của con người thật dễ thương, bọn chúng vui đùa bên dưới cây đa. Bọn chúng chơi mệt rồi lại ngồi xoay tròn kể chuyện vổ tích. Có một bé gái, hai mắt him híp, trông thật giống đôi mắt đồng loại rắn của tôi. Cô bé đang thì thào kể về truyền thuyết rắn. Nghe về giống nòi của mình nên tôi tò mò, trườn đến đầu ngọn cành cây để nghe thật rõ tiếng thì thào kể chuyện của cô ấy. Và vì không có chi nên tôi trượt rớt xuống ngay giữa vòng trỏn của bọn trẻ. Bọn chúng gào thét và bỏ chạy. Chỉ có cô bé mắt him híp là ngồi nhìn tôi trân trân, không la hét, không cử động. Tôi choáng váng sau cú ngã nên vẫn chưa trườn đi được.
- Nala, chạy mau, nó sẽ cắn con đó – một người phụ nữ với chiếc vấy sọc nhiều màu chạy đến, tay cầm chiếc gậy đánh vào thân tôi.
- Đừng mẹ, đừng mẹ, đừng đánh nữa mẹ, nó không làm gì con cả…
cô bé cố gắn kéo người đàn bà ra xa tôi.. . nhưng không kịp, cái lưng của tôi bị đập trúng, và tôi không trườn được… Mẹ nói rất đúng, đa số con người rất thiển cận và yếu đuối, họ thường lo sợ bị tổn thương nên họ thường chủ trương làm tổn thương đối phương trước khi đối phương làm gì họ…
Tôi thật sự đau, và tôi nổi giận, tôi bắt đầu phùng cái mang của mình lên, và tôi chực cắn người phụ nữ ấy. Bà ta gạt cô bé qua 1 bên và sấn tới phía tôi, Tôi nhắm mắt chuẩn bị cắn theo bản năng dù biết rắng trước sau cũng chết
- Đừng…
Cô bé ấy hét lên và chạy đến ôm lấy tôi…- Nala thả nó ra, nó cắn con bậy giờ
- Mẹ nhìn xem… nó có cắn con đâu… mẹ làm nó đau… nó sắp khóc kìa… – cô bé quay lưng lại vơi phụ nữ để che chở cho tôi… vuốt vuốt cái đầu nhờn của tôi…
- .. Con thật giống bà cố con… Nào, đem nó đi, đừng để người ta thấy, mang nó về nhà mình nào…
- Ơ… Dạ… – Cả tôi và cô bé đều ngạc nhiên, sao bà ta lại thây đổi thái độ nhanh như thế…
xem tiếp tại đây nè
Tựa khác – Truyền Thuyết Tình Yêu Của Rắn
Tác Giả: anhtaduong
Giờ nó nằm đây. Nhìn cô chủ nằm đó, mắt nhắm như ngủ, ngay cả khi gần chết trông cô cũng rât đẹp. Nó không thể khóc, người ta nói rắn không biết khóc, nó chỉ biết rít lên tường tiếng khè khè the thé, 2 cái đầu lưỡi chẻ ra từ 1 chiếc lưỡi của nó liếm lấy những giọt máu ngay cổ cô chủ, những giọt máu nhỏ ra từ 2 khe nhỏ do 2 cái răng nanh của nó tạo nên. Và nó nhớ năm nào khi cô chủ còn nhỏ…
Năm tôi được 90 năm tuổi. Vì mãi chơi, trườn đến ngôi làng của con người. Những đứa trẻ của con người thật dễ thương, bọn chúng vui đùa bên dưới cây đa. Bọn chúng chơi mệt rồi lại ngồi xoay tròn kể chuyện vổ tích. Có một bé gái, hai mắt him híp, trông thật giống đôi mắt đồng loại rắn của tôi. Cô bé đang thì thào kể về truyền thuyết rắn. Nghe về giống nòi của mình nên tôi tò mò, trườn đến đầu ngọn cành cây để nghe thật rõ tiếng thì thào kể chuyện của cô ấy. Và vì không có chi nên tôi trượt rớt xuống ngay giữa vòng trỏn của bọn trẻ. Bọn chúng gào thét và bỏ chạy. Chỉ có cô bé mắt him híp là ngồi nhìn tôi trân trân, không la hét, không cử động. Tôi choáng váng sau cú ngã nên vẫn chưa trườn đi được.
- Nala, chạy mau, nó sẽ cắn con đó – một người phụ nữ với chiếc vấy sọc nhiều màu chạy đến, tay cầm chiếc gậy đánh vào thân tôi.
- Đừng mẹ, đừng mẹ, đừng đánh nữa mẹ, nó không làm gì con cả…
cô bé cố gắn kéo người đàn bà ra xa tôi.. . nhưng không kịp, cái lưng của tôi bị đập trúng, và tôi không trườn được… Mẹ nói rất đúng, đa số con người rất thiển cận và yếu đuối, họ thường lo sợ bị tổn thương nên họ thường chủ trương làm tổn thương đối phương trước khi đối phương làm gì họ…
Tôi thật sự đau, và tôi nổi giận, tôi bắt đầu phùng cái mang của mình lên, và tôi chực cắn người phụ nữ ấy. Bà ta gạt cô bé qua 1 bên và sấn tới phía tôi, Tôi nhắm mắt chuẩn bị cắn theo bản năng dù biết rắng trước sau cũng chết
- Đừng…
Cô bé ấy hét lên và chạy đến ôm lấy tôi…- Nala thả nó ra, nó cắn con bậy giờ
- Mẹ nhìn xem… nó có cắn con đâu… mẹ làm nó đau… nó sắp khóc kìa… – cô bé quay lưng lại vơi phụ nữ để che chở cho tôi… vuốt vuốt cái đầu nhờn của tôi…
- .. Con thật giống bà cố con… Nào, đem nó đi, đừng để người ta thấy, mang nó về nhà mình nào…
- Ơ… Dạ… – Cả tôi và cô bé đều ngạc nhiên, sao bà ta lại thây đổi thái độ nhanh như thế…
xem tiếp tại đây nè