DMCA.com Protection Status

Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014

- Tí nữa điệu Pop mày đi với cô nữa nhé. Không đươc bỏ đi đâu đấy


- Thôi, để cháu nhảy với người khác nữa chứ. Hôm nay, cháu nhảy với cô đến 2 bài Pop rồi.

Huy đi qua chỗ tôi, cuối cùng Huy cũng nhận ra tôi. Cậu ấy quay lại nở nụ cười thân thiện với tôi:

- Tưởng cậu không lên, thế mà cũng lên cơ à?

- Uh, lên xem cậu nhảy múa thế nào! Cậu nhảy đẹp lắm!

- Đẹp gì đâu. Xin lỗi cậu một chút. Mình nhảy điệu Mambo này đã

Mồm nói chân đi. Mà xem cái cách cậu ấy đi cũng theo nhạc nữa. Sành điệu chẳng thua gì J.Lo. Cậu ấy lại ra mời quý cô tóc xoăn đằng kia điệu…. điệu….. điệu gì nhỉ? Mambo hay Samba gì đấy. Cậu ấy vừa nói xong mà đã quên rồi. Tôi nhìn thấy nó giống với cha cha cha tôi đựoc học nhưng hình như nó chỉ có 3 bước thôi thì phải. Không có cái nháy nháy “cha cha một” mà tôi đựoc học trong điệu cha cha cha. Mà hình như tốc độ nó cũng nhanh hơn. Dù bà ấy bị Huy cho chóng mắt với những cú xoay 2 đến 3 vòng nhưng xem ra bà ấy có vẻ mãn nguyện vì không có nhiều người dắt nữ xoay đựoc nhiều và nhanh như thế đâu.. Hết điệu Mambo. Chắc là Mambo hay Samba gì đó. Huy quay lại chỗ tôi:

- Xin lỗi cậu nhé. Mình thích điệu Mambo này lắm. Nên mình muốn nhảy chứ bây giờ điệu Boston này mình không thích lắm. Nào, bạn tìm mình có chuyện gì thế? Cãi nhau với Cường à?

- Không. Mình muốn đi đâu đó chơi thì gọi cho bạn thôi.

- Ý chết. Sao lại muốn đi chơi với mình. Cường nó ghen chết

- Cường không dám ghen với mình đâu

Huy có vẻ hơi đượm buồn khi nói cái câu:

- Cường yêu bạn lắm nên mới vậy

Thấy vậy, tôi trả lời:

- Mình xin lỗi vì đã cướp Cường của cậu

- Đâu có gì. Thực ra Cường chưa bao giờ coi mình như là bạn trai cả. Mà mình thua bạn mọi mặt mà.

- Bạn không nên suy nghĩ bi quan như vậy. Ai cũng có thế mạnh của riêng mình. Ví dụ như bạn nhảy rất giỏi đâu có như mình phải thi lại mới qua được môn nhảy cha cha cha

- Thật thế à? Mình thì được con 8 khiêu vũ một cách dễ dàng. Tiếc là nó không tính điểm khiêu vũ vào học bạ của mình. He he he

- Mình cũng thế. Mình nghĩ là bạn cũng có cái tài của mình. Không nên bi quan

- Chẳng phải là mình bi quan đâu. Mình biết mình cũng có một vị trí nào đó đối với gia đình, bạn bè và xã hôi. Nhưng trong giới mình thì mình chẳng có giá trị cả. Mình không có đúng cái họ cần. Bạn biết họ cần gì mà phải không?

Tôi như bị nghẹn lại vì tôi cảm thấy những gì Huy nói nghe thật chua chát. Rõ ràng là Huy đang nói đến những gay như tôi, Cường chỉ thích tình dục và lấy tình dục ra để lấy thước đo cho tính càm sâu đậm hay nông sâu. Nhiều khi tôi cũng muốn thay đổi nhưng mà thực sự cái trò chơi xác thịt đó quá hấp dẫn. Tôi cũng không cưỡng lại được. Và các gay khi gặp tôi thì bản thân họ cũng không cưỡng lại đựoc và cũng chỉ muốn làm chuyện đó với tôi. Để rồi sau đó yêu tôi. Khi tôi chán cái kiểu tình cảm chỉ có sex như thế thì tôi chia tay. Họ khóc, họ van xin, rồi quay sang hận tôi, ghét tôi. Cứ quanh quẩn như thế. Nhiều khi tôi cảm thấy phát chán. Có thế nói Huy là gay đầu tiên mà tôi muốn nói chuyện chứ không muốn làm chuyện kia. Nguyên nhân thì thật thô thiển bởi vì Huy thực sự xấu và chẳng gợi một tí dục vọng nào trong tôi cả. Hoặc cũng có thể là tôi quá no nê tình dục rồi. Lúc nào mà tôi chẳng có những gay trông rất khá muốn lên giường với tôi.

- Cậu muốn học đi điệu Boston này không? Mình chỉ cho

Tôi bị Huy cắt ngang dòng suy nghĩ. Tôi xua tay:

- Mình dốt cái món này lắm.

- Có cái gì đâu. Bây giờ không biết thì sau này sẽ biết. Mình ngày xưa cũng vụng về và ngố tàu lắm khi mới học nhảy. Chẳng ai biết hết mọi thứ đâu. Nào đứng lên nào. Mình sẽ làm nữ và dạy bạn đi chân nam

- Bạn biết đi chân nữ à?

- Thực ra mình đi chân nam thì giỏi hơn. Nhưng mà chân nữ thì mình cũng đi được cơ bản. Đứng lên nào, được 1/3 bài Boston rồi

Huy cầm lấy tay tôi và tôi bị ấn tượng mạnh bởi bàn tay của Huy vì nó thật múp, chắc, nặng như gọng kìm. Nó khác hẳn với những bàn tay của các gay mà tôi được cầm nó thật mềm mại. Tôi kêu lên:

- Tay cậu cứng như gọng kiềm ấy

- Cậu sẽ biết vì sao ngay thôi

Huy đặt tay phải của tôi dưới nách phải của cậu ấy, tay phải của cậu ấy thì đặt lên vai trái của tôi, còn tay trái thì cầm lấy tay kia của Huy. Huy nói:


- Tay của con trai khi khiêu vũ phải chắc như là một tay ghế để làm bộ khung đỡ cho tay của nữ. Chứ đừng lùng bùng như sợi dây chun thì sẽ làm nữ mất điểm tựa mà trông sẽ không đúng chất.

- Và đó là nguyên nhân vì sao tay cậu chắc, nặng như gọng kiềm

- Chính xác. Nhưng mà này, cánh tay của cậu phải cứng và chắc như bộ khung nhưng cổ tay và ngón tay phải mềm để nữ có thể dễ dàng buông tay nam ra khi muốn xoay. Hiểu không. Chứ cậu cầm tay mình chặt thế này. Mình muốn xoay thì trật khớp mình mất
- Khó nhỉ? Tay cứng nhưng cổ tay phải mềm

- Tập là quen thôi. Nào, chân trái bước chéo lên về phía chân trái của tôi nào. Rồi đến lượt chân kia

- Thế này á

Tôi còn chưa kịp hiểu thì Huy đã đầy tôi bước lên. Rồi nhanh chóng vặn người tôi lại và đẩy tôi bước nốt chân kia. Rôi lại quay lại bươc một cứ thế. Huy đếm nhẩm:

- Xình chát chát, xình chát chát nào. Thế , thế, thế. Chính xác là như thế. Hiểu chưa nào

- Hiểu rồi


- Trước mắt cứ thế. Nhưng mà có một nguyên tắc trong khiêu vũ. Đó là đối với các điệu cổ điển Châu Âu thế này thì gót chân luôn tiến lên trước rồi từ từ hạ mũi chân xuống sau. Nhưng với các điệu Latin thì ngược lại mũi chân bao giờ cũng phải xuống trước rồi mới đến gót.


- Thảo nào mình đi cha cha đúng nhịp rồi nhưng không đẹp bằng bọn vũ công.


- Nào bây giờ tập lại điệu Boston này theo đúng nguyên tắc trên. Gót chân lên trước nào. Gót chân cơ mà. Lại đi mũi rồi


- Khó lắm. Đi như vừa nãy cũng được mà


- Không, ngay từ đầu phải tập cho đúng. Chứ cứ tập sai ngay từ đầu về sau hỏng chân đi, tập lại cho đúng thì khó lắm. Cứ nhìn gương mình đây này


Tôi vừa cố đi đúng dược vài bước thì bài Boston cũng hết. Tôi vẫn còn thắc mắc câu nói vừa rồi của Huy:


- Mình tưởng cậu được học nhảy chứ?


- Thì cũng được học nhưng chỉ học 1 tháng ở trường với 3 điệu cha cha cha, Diso và valse chấm hết. Mà dạy vớ dạy vẩn thôi. Mình toàn phải học lóm đấy


- Học lóm ở đâu?


- Ở đây


- Sao lại ở đây?


- Có lẽ bạn không biết, hồi đầu mình mới lên đây, mình toàn nhảy một mình


đấy. Mình mời chẳng ai chịu nhảy cả. Vì mình lùn, béo nên ngừoi ta nghĩ mình không nhảy được. Mất gần 1 năm bây giờ mình mới được mọi người ở đây thừa nhận là mình nhảy đẹp nhất đấy.


- Bạn thật nghị lực và kiên trì. Chứ là mình, mình sẽ cảm thấy tổn thương lắm không bao giờ quay lại đây cả


- Mình thì không thấy buồn lắm. Vì một mặt khiêu vũ và ca hát là đam mê của mình. Mặt khác, đời mình bị như vậy nhiều rồi. Đối với gay tìm được đúng đối tượng là gay để yêu thương trong 6 tỉ ngừoi đã khó. Nhưng đối với gay xấu xí như mình thì còn khó hơn gấp nhiều lần


Lai một lần nữa Huy lại làm tôi nghẹn lời. Bài “My oh My” của nhóm Aqua nổi lên. Huy nói với tôi:


- Xin lỗi bạn, mình phải nhảy bài Pop này một chút. Rồi sẽ nói chuyện với bạn tiếp sau nhé.


- Không sao, bạn nhảy đi


Rồi tôi cứ ngồi đó nhìn Huy hết quay cuồng với Pop, rồi quay tít với Valse. Nồng nàn với Rhumba hết bài này đến bài khác, hết người nào đến người khác. Đến 6h30 tôi thấy Huy đến chỗ chủ sàn nhảy cầm chìa khóa khóa cửa. Tôi hỏi:

- Bạn làm thêm ở đây à?


- Không, mình giúp chủ khóa cửa, rửa cốc dọn dẹp tí thôi. Vì mình khiêu vũ ở đây không mất tiền. Mình nhảy ở đây từ hồi mình thất nghiệp. Chủ ở đây quý tài nhảy của mình nên không lấy tiền của mình. Lâu dần thành lệ, dù rằng bây giờ mình thừa sức thanh toán tiền khiêu vũ ở đây. Nhưng nó thành lệ ở đây rồi. Mình phải khóa cửa, rửa cốc chén, buộc và vứt túi rác. Hôm nào sàn thiếu nam thì mình kiêm luôn cả trai dắt nhảy nữa.
- Có 5 nghìn thôi mà nhiêu việc thế cơ à?
- Đâu mà nhiểu. Cái công ngừơi ta chỉ dạy mình từ hồi ngơ ngơ chỉ biềt có 3 điệu nữa chứ. Mà mình chẳng tính toán chi li đến vậy đâu. Giúp nhau một tí thôi mà
- Cậu tốt bụng thật đấy
- Đời còn nhiều người tốt lám chứ. Đâu phải chỉ riêng mình. Thôi minh phải đi khóa cửa đây. Sáp hết giờ rồi. Nếu cậu bận có thể về
- Thôi, mình chờ cậu
- Đừng chờ. Sao cậu không về với Cường đi?

- Cường hôm nay bận làm bài tập lớn

- Mình tưởng Cường chỉ bận với mình khi mình hẹn Cường đi chơi thôi. Hóa ra với cậu Cường cũng kêu bận à?
- Không hôm nay, Cường bận thật. Mình muốn chờ cậu vè cùng
- Uh. Sao cũng được
Nhìn Huy loay hoay làm công việc thường nhât. Trong tôi cảm thấy quý mến con người này quá.. Cậu ta tuy xấu nhưng thật đáng trân trọng. Tôi chưa từng gặp ai tốt bụng, chân thành và dễ mến như cậu ta. Và nói một cách dí dỏm rằng. Cậu ấy là gay xấu xí nhất mà tôi đã từng biết. Nhưng không hiểu sao tôi thấy quý con người này đến kỳ lạ.
Tôi và Huy đường ai nấy về tại ngã tư Ô Cửa Nam vì cậu ấy rẽ Hàng Bông đi về Bờ Hồ và ra Bác Cổ. Còn tôi thì về phố Lê Duẩn ra Giải Phóng để về nhà tôi.. Tôi ăn cơm, tắm rửa, nghe nhạc. Nhưng chẳng hiểu sao tôi cứ nghĩ về cậu ấy. Nghĩ về bản thân tôi trước đây tôi sống thế nào. Liệu nó có đáng sống. Liệu nó có tốt đẹp hay không? Tôi đã làm gì cho bố mẹ tôi, làm gì cho những người đã lên giường với tôi, khóc lên khóc xuống để rồi chửi rủa và hận tôi. Tôi cảm thấy mình thấp kém so với Huy. Và tôi thực sự trân trọng Huy. Tôi muốn nhấc máy gọi cho Huy quá đi mất. Nhưng gọi để nói gì nhỉ? Tôi vừa gặp cậu ấy chiều nay xong. Tiếng điện thoại reo làm cắt ngang suy nghĩ của tôi. Ai vậy nhỉ???

Phần 4



Tôi nhấc máy.
- Alô, anh à. Uống thuốc cho đỡ mệt chưa ạ?
- Cảm ơn em. Anh đỡ mệt rồi. Còn em giữ gìn sức khỏe nhé.
- Em có ốm đau gì đâu mà phải giữ gìn sức khỏe ạ?
- Uh thì anh cứ dặn thế.
- Nghe anh nói sao mà giống như trước đây em hay nói với Huy hồi mà em cứ phải miễn cưỡng tiếp chuyện với cậu ta. Ha ha ha ha
Cường lại nhắc đến Huy làm tôi thương cậu ta hơn. Cường thấy tôi im lặng nên sốt sắng:
-Anh sao lại im lặng thế? Vẫn còn mệt à?
-Uh vẫn còn mệt em ạ.
- Vậy anh ngủ sớm đi nhé. Em ngủ đây. Vừa gặp anh xong. Mà thấy nhớ anh mới chết chứ?
- Rồi chúng mình sẽ còn nhiều cơ hội để gặp nhau mà. Đi đâu mà vội.
-Ối anh hôm nay, sao toàn nói những câu em hay nói với Huy thế. Hay là hôm nay anh lại gặp Huy để nói chuyện rồi hả?
-Này, em nhắc đến Huy hơi nhiều rồi đấY
-Thôi, thôi em xin lỗi. Anh nghỉ đi. Em cúp máy đây.
Tôi cúp máy và bụng thầm nghĩ. Ngày trước chắc Huy cũng âm thầm chịu đựng Cường nhiều lắm. Trước khi tôi gặp Huy, trong lòng tôi cũng quý mến Cường và cũng cảm thấy yêu yêu nhớ nhớ. Vậy mà nhiều khi tôi còn bắt nạt Cường ghê gớm làm Cường khổ sở mấy lần. Giờ cứ nghĩ đến cái cảnh Cường chẳng có tí tình cảm nào với Huy thì đủ biết là Huy cũng khổ tâm ghê lắm. Bỗng dưng tôi muốn gọi cho Huy dễ sợ. Nhưng gọi cái gì bây giờ nhỉ? Khuy khắt rồi, mà vừa gặp Huy xong. Giờ mình mà gọi thì Huy sẽ ái ngại với Cường thì không hay tí nào. Dù sao Huy cũng đã biết tôi là bạn trai của Cường rồi. Tôi lóe ra một ý tưởng đó là chat. Phải rồi tôi biết nick của Huy. Nhưng Huy không biết nick của tôi. Nghĩ đến đó tôi bất dậy mở cái máy tính của mình lên. Rồi mở yahoo messeger lên để chat. Tôi send một tin nhắn cho Huy:

-Chào bạn. Mình tên là Bình. Sinh năm 1980. Mình lấy nick bạn trên Boyvn. Mình muốn làm quen
-Chào anh.Rất vui đựoc biết anh. Em là Huy sinh năm 83 ở Hà Nội.
-Anh cũng ở Hà Nội. Em chắc là đi làm rồi

-Vâng, em đi làm rồi.
-Sao giờ này còn online. Tìm bạn hả?
-Không, em đang làm việc
-Vậy là anh đang làm phiền em hả?
-Đâu có. Còn anh?

-Anh đi tìm bạn.

-Tìm bạn à?

-Uh em có bạn trai chưa?

-Chưa. Xấu như em ai thèm yêu cơ chứ?

-Sao lại bi quan như thế? Xấu cũng có cái hay của xấu chứ. Rồi em sẽ tìm đựoc một ai đó phù hợp với em thôi

-Có thể

Rồi bỗng nhiên Huy im lặng khá lâu. Huy làm tôi phát điên lên. Trong khi tôi đang lần đầu tiên vào vai một gay khát khao tìm bạn. Từ trước đến nay chỉ có các gay khác thể hiện sự khát khao của họ với tôi. Còn tôi thì chảnh chọe lắm mặt trơ như đá thôi. Vậy mà lần này, có người dám chảnh vơi tôi. Tôi điên lắm. Nhưng lại nghĩ ắt hẳn Huy vẫn còn đang buồn vì Cường nên tôi lại tiếp tục nén cục tức để tiếp tục nhập vai. Tôi hỏi:

- Đang bận hả? Hay là anh nói có gì sai?

- Đâu có gì sai. Có điều là em không thích tranh cãi vấn đề này lắm. Vì em mà nói ra thể nào anh sẽ nói em bi quan và nên thay đổi suy nghĩ. Nhưng em không bi quan. Chẳng ai chịu hiểu cho em

-Thì em cứ nói ra xem. Biết đâu anh giúp gì được em

-Vậy bây giờ em chỉ hỏi anh câu này thôi. Một người nói với anh là “Chúng mình không hợp nhau. Cậu sẽ tìm đựoc một ai đó phù hợp hơn mình, tốt hơn mình, yêu cậu hơn mình”. Thì có lẽ anh sẽ tin rằng đó là sự thật. Và anh tiếp tục đi tìm người khác phải không?

-Đúng rồi

-Nhưng đến ngừoi thứ 2, rồi thứ 3, thứ 4, rồi đến thứ 10 cũng nói với anh câu đó.Thì anh nghĩ sao?

Tôi lai một lần nữa chết đứng trước câu hỏi cắc cớ của Huy. Quả thật là bản thân tôi từ trước đến nay toàn đi từ chối người khác. Chứ đã bao giờ biết cái cảm giác bì từ chối đâu. Làm sao tôi hiểu được.

-Khó trả lời phải không? Vậy đấy. Thậm chí em đoán rằng anh đang phát chán một con người có suy nghĩ tiêu cực như mình. Và chắc là anh cũng chẳng buồn chat với em đâu. Kinh nghiệm của em sẽ là như vậy.

Lại một lần nữa Huy đoán trúng phóc những gì tôi định làm. Nhưng chẳng nhẽ tôi lại đi theo vết xe đổ của những người trước đây. Không được. Tôi phải làm cách nào đó để con người này vui tươi lên mới được.

-Thôi được rồi, nếu em tin tưởng anh hãy kể cho anh nghe 10 người đàn ông đã từ chối em đi. Biết đâu anh sẽ chỉ cho em thấy lý do là gì. Có thể không tệ như em nghĩ đâu

-Được thôi. Nếu anh muốn nghe. Em chỉ sợ làm anh phát chán vì những câu chuyện chẳng đi tới đâu cả.

-Không anh muốn nghe mà

-OK

Kể từ đó, tối nào cứ tầm 9h hoặc 9h30 tối đến 11h tối tôi chat với Huy và nghe Huy lần lượt kể những câu chuyện tình cảm mà Huy từng trải qua. Nhưng dần dần, cái tôi biết không phải chỉ là chuyện tình của Huy mà còn là cả cuộc đời nhiều gian truân và vất vả của Huy nữa cơ. Nhưng cuộc chuyện trò của tôi và Huy ngày càng nhiều hơn. Còn những cuộc gặp mặt của tôi và Cường ngày càng mất đi. Nếu không muốn nói là gần như mất hẳn.

Quả thật chuyện gay của Huy thì cũng giống như nhiều chuyện gay khác thôi. Nó cũng bắt đầu bằng từ chuyện tình cờ have sex với cậu bạn học của mình. Rồi chẳng biết cậu ta có là gay hay không hay chỉ đơn giản là hứng tình và cần ai đó để giải quyết thôi. Nhưng Huy đã thành gay thực sự vì chẳng thể quên nổi cậu ta. Và cái giây phút ái ân ấy. Rồi kể từ đó Huy bắt đầu đi tìm bạn. Và tìm ở đâu. Cũng là trên mạng mà thôi. Nhưng con đường tìm bạn của Huy khá là gian nan. Vì thực ra Gay suy cho cùng họ vẫn là đàn ông. Mà bản chất của đản ông là háo sắc và đam mê tình dục. Chứ không như phụ nữ họ nể phục đàn ông vì giỏi giang, hay thương cảm những người đàn ông tốt bụng. Đối với Gay, phải thỏa mãn về tình dục trươc rồi mới tính đến chuyện yêu đương được. Mà để đê mê trong cơn tình dục thì chắc chắn cái khuôn mặt và cơ thể béo ú của Huy nhìn là mất hứng chỉ còn thiếu điều không liệt dương là may lắm rồi chứ nói gì đến phê.

Nhưng giá như Huy xấu cả người xấu cả nết thì có khi tất cả mọi người đều có thể vỗ thẳng vào mặt Huy rằng “Tao *** yêu mày. Xéo đi cho khuất mắt tao”, hay đại loại như thế. Đằng này Huy lại quá tốt để có thể khiến cho người khác đủ nhẫn tâm để nói ra điều đó. Đó là bi kịch của đời Huy. Huy quá xấu để yêu. Nhưng lại quá tốt để có thể tàn nhẫn từ chối. Nên cuối cùng cái cách mà họ đưa ra là: “Cậu tốt lắm. Nhưng mình không hợp, không xứng với cậu. Rồi cậu sẽ tìm thấy một ai đó hợp và xứng với mình”. Quả thật nếu tôi là Huy có lẽ khi nghe thấy câu đó được phát ra lần thứ 6 hay thứ 7 thôi là tôi có thể thoi ngay vào mặt ngừoi đó một quả đấm ngay. Rồi tới đâu thì tới. Đấy là tôi, một chàng trai hấp dẫn làm nhiều người khác khổ sở mới dám thế. Chứ nếu tôi mà như Huy thì quỳ xuống chân tỏ tình ngọt ngào còn chẳng ăn ai nói gì đến bạo lực.


Càng ngay tôi càng quý con người này. Và tôi ngày càng thấy căm ghét chính con ngừoi hiện tại của tôi. Tôi muốn mình phải thay đổi thành một con người hoàn toàn khác. Tôi muốn thay đổi để xứng đáng với sự cao cả của Huy. Nhưng liệu Huy có tiếp nhận tôi không? Cứ cho là Huy muốn gặp tôi thì sẽ ra sao đây nếu cậu ấy biết rằng suốt gần một tháng qua cậu ấy đang chat với tôi, bạn trai của Cường chứ chẳng có Bình nào hết. Cậu ấy sẽ phản ứng thế nào nhỉ? Nếu là tôi có lẽ tôi sẽ phát điên lên vì đang bị trêu đùa (hay nói nặng là lừa đảo). Tại sao tôi lại dính vào câu chuyện vớ vẩn này. Người như tôi đâu có khó khăn gì để kiếm bạn trai, sao lại phải khổ sở thế này cơ chứ. Vì cái gì? Vì Huy tán tỉnh tôi sao? Không phải. Tôi tìm đến cậu ta đấy chứ. Chẳng nhẽ tại tôi đòi đi gặp Huy. Tại vì tôi ghen với Huy, tại tôi mụốn gặp Huy đấy chứ. Giá như ngày ấy tôi đừng ghen đừng đòi đi gặp Huy thì đâu có đến nỗi như bây giờ. Hình như ông trời muốn trừng phạt tôi hay muốn giảm bớt nghiêp sát của tôi đây. Tôi không hiểu. Đã 3 ngày nay tôi nghĩ về Huy quá nhiều. Tôi tò mò về con người này. Tôi muốn lên giường với Huy quá, chỉ để kiểm chứng xem quả thực có phải Huy quá tệ trong chuyện ấy như lời Cường nói không? Tôi cứ nằm đó và suy nghĩ, và không lên mạng vì tôi sợ gặp Huy trên đó. Tôi sợ mình sẽ không kiềm được lại nói toạc ra sự thật. Tôi đang nằm đó và suy nghĩ thì Cường gọi đến cho tôi và nói muốn “sinh hoạt vợ chồng” với tôi. Và đương nhiên với một tâm trạng kỳ lạ không biết nên gọi là gì. Hứng tình cũng không phải hay là cái gì đó ngổn ngang trong lòng. Nên tôi đồng ý ngay và tôi hy vọng chuyện đó của tôi với Cường sẽ giúp tôi bình tĩnh trở lại.

Ngay khi cửa khách sạn được chốt lai. Tôi đã ôm chầm lấy Cường ngay. Lột bỏ quần áo cậu ta ngay cứ như thể con hổ đói vậy. Tôi đè ngay Cường ra giường. Cường có vẻ hơi ngạc nhiên vì thấy tôi lại cuồng sex đến vậy. Đó không phải là phong cách của tôi. Vì bản thân tôi luôn no nê sex cho nên đối với tôi chuyện sex là cái gì đó rất dễ dàng và tự nhiên không bao giờ như hổ vồ như vậy. Cường có vẻ ngạc nhiên lắm nhưng không dám phản ứng gì. Cứ để mặc tôi điên cuồng như con hổ đói như vậy. Tôi **** rất mạnh, hình như tôi làm Cường đau. Lần đầu tiên tôi làm cho một người tình của tôi phải nhăn nhó. Có lẽ Cường đau lắm. Nhưng Cường cũng không dám nói gì. Một lúc sau Cường mới dám nói:


-Anh ơi, nhẹ một chút được không? Em hơi đau anh ạ


Câu nói của Cường làm tôi bình tĩnh trở lại và nhận ra rặng tôi đang làm Cường vã mồ hôi ra vì đau. Tôi bắt đầu nhẹ nhàng hơn. Cường bắt đầu thả lòng người hơn, mặt mũi cũng bắt đầu giãn ra. Tôi giảm dần tốc độ rồi rút cu mình ra và cả bao cao su nữa(Cái bao cao su đã tuột ra gần hết vì tôi lắp ngược mà lại còn **** mạnh). Và bắt đầu tự cum cho mình để tinh trùng của mình bắn lên bung Cường. Tôi cũng cum cho Cường và nhanh chóng kết thúc cuộc chơi. Nằm vật ra giường thở hổn hển. Mồ hôi vã ra. Chưa bao giờ tôi thấy mệt thế này. Cường sau khi thu dọn bãi chiến trường thì lên giường


nằm cạnh tôi. Cường dặt tay lên ngực tôi và hỏi:


-Hôm nay anh mệt hả? Anh hôm nay hình như tâm trạng không tốt.


Tôi chẳng biết trả lời Cường thế nào. Vì bản thân tôi giờ đây cũng không hiểu tâm trạng gì đang diễn ra với mình. Một cái gì đó rất khó tả. Không phải là hứng tình, cũng không hẳn là bất an. Nó là cái gì đó nhớ nhung, nhưng chẳng thể định hình rõ là đang nhớ nhung cái gì, nhớ việc phải chat với Huy chứ không phải làm tình với Cường ư? Một cảm gì đó cứ bồn chồn và nôn nao trong người rất khó tả. Tôi hất tay của Cường ra, lao vào nhà tắm, chốt cửa nhà tắm và bật khóc. Mà khồn khổ thay tôi cũng đang không hiểu mình đang khóc vì cái gì. Một cái gì đó khiến tôi buồn và muốn khóc. Nước mắt cứ thể chảy ra. Mà chẳng hiểu cái gì đã làm tôi khóc. Tôi có tiền, có xe, có bạn bè, có gia đình, có công việc, có bạn trai, có sex. Có mọi thứ. Vậy cái gì đang làm cho tôi phải khóc. Không hiểu. Cái gì đã làm cho tôi như thế. Vì Huy sao? Vì không được (hay không muốn) chat với Huy đêm nay sao? Không thể nào. Chẳng nhẽ tình cảm của tôi dành cho Huy lại sâu đậm đến thế. Không thể nào. Cứ thế tôi ngồi trong đó và khóc mãi…..



Phần 5
Phải mất một lúc lâu sau đó. Tôi cảm thấy khá hơn. Thì có lẽ Cường bên ngoài quá sốt ruột sao tôi ở trong nhà vệ sinh lâu thế. Cho nên cậu ấy ghõ cửa:


-Anh có sao không cưng của em?


-Anh không sao? Anh sắp ra bây giờ. Em thu dọn đồ đạc đi.


Tôi nghĩ mình cần phải rửa mặt sạch sẽ để ít nhất tạm giấu đi khuôn mặt ướt nhèm nước mắt thế này. Tôi rửa mặt, cạo râu, lau mặt sạch sẽ. Rồi ngắm nghía mình thật kỹ để xem mình có giống người vừa khóc xong không?….. Tôi bước ra ngoài nhà vệ sinh. Tôi nhìn thấy Cường ngồi trên giường và khá bồn chồn lo lắng. Không đợi Cường hỏi, tôi trả lời luôn:


-Anh hôm nay hình như ăn phải cái gì đó. Xin lỗi em


-Không sao. Anh không sao là em vui rồi. Này hình như dạo này em khỏe quá hay sao mà. Hai lần gần đây anh cũng ốm khi đang ở trên giường với em thế hả?


-Ha ha ha. Uh, có khi em khỏe quá thật


-Hay là dùng hết sức với em nào rồi


Tôi thấy hơi lạnh cột sống khi Cường nói rằng. Dù chỉ 2 giây sau đó tôi có thể hiểu ngay rằng đó ắt hẳn là câu nói đùa thôi. Nhưng không hiểu sao tôi vẫn cứ thấy giật mình. Cường vỗ nhẹ vào mặt tôi và nói:


-Em đùa thôi mà cưng. Thôi, về thôi.


-Uh, em khỏe như thế. Sức đâu mà còn dành cho em nào nữa. Về thôi. Anh muốn ngủ quá


-Uh 10h30 rồi đấy. Hay là anh cứ về thằng nhà đi. Em đi xe ôm về. Chứ anh đưa em về thì xa quá


-Không sao, anh vẫn đưa em về được mà. Anh chưa ốm đến mức liệt giường đâu. Đừng lo


Tôi về đến nhà thì đã hơn 11h. Tôi muốn ngủ quá. Nhưng lòng lại nghĩ đến Huy không biết Huy có chờ tôi không? Không biết Huy có sốt ruột vì tôi không. Tôi quyết định mở yahoo lên nhưng để chế độ invisible. Tôi mở lên và thấy những tin nhắn offline của Huy. Nào là “Có ở đấy k”, “Không lên mạng hôm nay à”, “Em muốn kể anh nghe câu chuyện tình gần đây nhất của em”. Tôi có thể Huy đã buzz tôi 3 lần trên mạng, lúc 9h, 10h và ngay khi tôi đang đọc tin nhắn offline thì Huy lại buzz tôi thêm một phát nữa. Huy nói: “Hôm nay chắc cậu anh không lên được. Em thích nói chuyện với anh lắm. Hy vọng tối mai sẽ được gặp anh”. Xong thì Huy sign out. Tôi định reply cho Huy nhưng không kịp. Vậy là đêm nay tôi sẽ không được chat với Huy rồi. Buồn thật. Vậy thì đi ngủ thôi. Có lẽ ngày mai tôi phải chat với Huy mới được để nghe xem Cường – cậu bạn trai hiện giờ của tôi hành hạ Huy cỡ nào nào.