"Xin chào tất cả, hôm nay Jenover muốn kể với các bạn một câu chuyện về 1 cặp Les, một tình cảm mà mình đã viết nhật ký thay 1 người bạn..."
_________________________________
Câu chuyện Tình cảm của Les
Cuộc sống phát triển đồng thời cuộc vui chơi của những cậu ấm cô ấm, và trong 1 gia đình khá giả của 1 người bạn tên Thiên, từ nhỏ Thiên vốn có tất cả mọi thứ trừ 1 điều duy nhất đó là tình cảm người Bố.
Với Thiên mọi ngày được gặp Bố la 1 điều như rất khó, nhưng bù lại mỗi ngày làm mẹ Thiên cười là điều Thiên hạnh phúc nhất, và dần dần Thiên muốn được thay người Bố để mạnh mẽ trở thành người che chở và thương yêu người mẹ vốn không hề có hạnh phúc thật sự bên người chồng suốt ngày chỉ có danh vọng va những người đẹp bên ngòai.
Thiên là người nhìn bên ngòai cá tính rất trầm, không nói nhiều, không muốn tiếp xúc, chỉ muốn hành động khi bản thân Thiên muốn làm điều gì.
Bố Thiên muốn con mình tài giỏi thì ngược lại Thiên lại càng muốn mình trở nên tệ hại, Thiên được Bố chuyển đến 1 trường rất chuyên và giỏi, ngôi trừơng mà những người lớn thường hãnh diện về sự tài giỏi của con mình khi học ở đó.
Ngày đầu tiên bước vào lớp học, cái ấn tượng đầu tiên Thiên để lại cho mọi người là Thiên mặc đồng phục nhưng không để huy hiệu của trường trên áo sơ mi, thậm chí cái tên Thiên còn không có trên áo. Thiên để lại ấn tượng không tốt trong lòng các giáo viên và bạn bè ngày đầu tiên về sự im lặng không trả lời hay giới thiệu bản thân, và sự cá biệt này đã đẩy Thiên đến gần hơn với 1 người bạn gái rất hiền lành trong lớp tên Bích.
Bích có mái tóc dài và nụ cười có núng đồng tiền thầt sâu đều cả 2 bên, là lớp trưởng của lớp,là học sinh giỏi mấy năm liền và cũng sinh ra trong một gia đình khá giả.
Được ngồi bên cạnh 1 bạn học giỏi với Thiên như là 1 chuyện chẳng có gì đặc biệt, lời chào của Bích dành cho Thiên là nụ cười, nhưng ngược lại Thiên dành cho Bích là câu nói "làm ơn đứng lên cho tui vào" - vì Bích ngồi bên ngòai, Thiên thì ở trong- tiếng trống trường liên tục đánh sau mỗi giờ học, và những lời dạy của Thầy như từ tai này lọt qua tai kia của Thiên, điều duy nhất mà Thiên làm trong suốt buổi học đó là ngồi Vẽ - niềm đam mê duy nhất trong cuộc sống của Thiên- và không khỏi sự tò mò đó là ánh mắt của Bích khi nhìn Thiên ngồi vẽ, nhưng sự tò mò này đã được đáp lại bằng 1 câu nói lạnh lùng "nhìn gì mà nhìn, học đi chứ" - những thang điểm về tư cách mà Bích nghĩ trong đầu dành cho Thiên là "zero".
Ngày qua ngày thang điểm trong lớp của Thiên cũng là tệ nhất lớp và những lời phê bình cho Thiên cũng là cá biệt nhất trường và Bích dĩ nhiên là người đứng đầu về thang điểm...điều cá biệt của Thien dẫn đến sự bực bội của Bích vì Bích được Cô giáo phân công phụ trách giúp Thiên có tiến bộ - Bích cảm giác điều kinh khủng nhất khi phải suốt ngày đối diện với 1 người như Thiên - và xin cho thêm 1 người bạn trong lớp nữa cùng với Bích giúp đỡ cho Thiên trong việc học - đó là Nhân - là 1 nam sinh học giỏi và nổi tiếng đẹp trai trong trường, cũng là người rất thích Bích trong lớp.
Và ngày ôn tập cho Thiên đầu tiên là tại nhà Thiên... Lúc đó là 5 giờ chiều, họ đến nhà và được sự chào đón vui vẻ của Mẹ Thiên, họ thật ngạc nhiên khi thấy Thiên ngồi sẵn chuẩn bị tập để cho họ - trong đầu cô nàng Bích cứ nghĩ "chắc hôm nay trời mưa hay sao đó", nhưng chưa kịp hết ngạc nhiên thì Bích như tát nước vào mặt để tỉnh khi biết được chỉ vì có mẹ Thiên ở trong phòng nên Thiên mới tốt thế, vì khi mẹ Thiên vừa ra khỏi cửa phòng câu đầu tiên Thiên thốt lên là "2 người cứ ngồi học, khi nào thấy mệt thì cứ về, tui ngủ tí". Cơn giận cứ như núi lửa phun vậy, muốn tràn từ lâu rồi nhưng chưa có dịp, khiến cho cô nàng Bích hiền lành bộc phát liền tràn "Không học cũng phải học, đơn giản tui đến đây chỉ giúp 1 người kém đầu óc, thiếu suy nghĩ, thiếu văn hóa biết cách trở thành người có ích thôi, cho đến khi nào không còn người đó nữa thì tụi tui tự biết về, không cần phải đuổi", câu nói quá chạm tự ái, quá nặng nề. Thiên đành im lặng và nói lên 1 câu "Giỏi"
Thiên mỗi ngày đều phải học, với tâm trạng không phục, nhưng vẫn phải học để tránh khỏi cô nàng tên Bích này. Thang điểm của Thiên khá lên được so với những lần trước, nhờ vào những lần lì lợm trả bài,và lời nói ngang ngược của Bích dành cho Thiên. Cô giáo hài lòng về kết quả thay đổi đó.
Một hôm cô giáo thông báo gần đến ngày 20/11 mỗi lớp phải có tiết mục góp vui cho thầy cô, và lớp của Thiên chọn chương trình đóng 1 vở kịch tên "họa sĩ và công tước" để giúp Thiên hòa đồng cùng bạn bè, Cô giáo đã bắt Thiên tham gia vào vở kịch vì Thiên vẽ rất đẹp.
Thiên tham gia theo yêu cầu của cô giáo..vì nhân vật là 1 họa sĩ. Đồng phục của vở kịch và kịch bản do 1 bạn nữ trong lớp phụ trách - tên Phương - mỗi nhân vật mỗi cá tính, sự bộc lộ cá tính của nhân vật là đều mà người diễn phải cảm nhận.
Phương vốn biết tính Thiên khó gần, nhưng do cô giáo yêu cầu nhân vật họa sĩ do Thiên đảm nhận, phương đã đến gặp Thiên nói chuyện "Thiên nên đọc kịch bản thật kỹ, đặc biệt là tác phong của họa sĩ ", Thiên im lặng ko nói gì, chỉ nhìn vào kịch bản - đột nhiên Phương nói: "Thiên sẽ mặc đồ nam trong vở kich, Thien ko ngại chứ?". Thiên trả lời rất ngắn gọn:"nếu mình thấy ngại sẽ ko đống" - bản tính của Thiên vốn được nhiều người để ý trong trường với khuôn mặt nhìn xa cứ như con trai, Phương tuy hỏi thế nhưng trong suy nghĩ đã hiểu lý do cô giáo chọn Thiên vào vai nhân vật nam, có thể là về cá tính lẫn suy nghĩ của Thiên đặc biệt.
"Câu chuyện của kịch bản được Phương viết theo cảm xúc về cuộc sống thực. Nhân vật Bá tước là 1 người ko biết gì về nghệ thuật nhưng rất thích những tranh vẽ, 1 mặt là để chứng minh là có tài hoa , 1 mặt là sự trí thức hào hoa của 1 bá tước. Nhân vật họa sĩ là 1 nguời có nét vẽ sâu thẫm trong tâm hồn, khi vẽ họa sĩ nhìn thấy sự vui vẻ hoà quyện vào bức tranh. Đặc biệt nhân vật nữ chính do Bích đảm nhận, là 1 nàng tiểu thư vô cùng kiêu kì, sống thực tế với nàng tiểu thư này thì nghệ thuật vốn ko là điều gì mới mẻ trong suy nghĩ của cô ta, đơn giản chi thấy đẹp là cô ta sẽ muốn có nó, cả 2 người đêu muốn bức tranh vẽ của anh chàng họa sĩ bằng mọi cách, và khi có được nó rồi bức tranh vẽ nó như vô giá với họ, vì khi đã có rồi họ thường thấy rất bình thường, chỉ khi ko có được họ thường mới muốn chiếm đoạt nó."
Thiên đọc kịch bản hồi lâu. Cô giáo hỏi Thiên sẽ vẽ gì vì là nhân vật họa sĩ phải có 1 bức vẽ. Thiên suy nghi 1 hồi lâu và trả lời "e sẽ vẽ 1 con phượng hoàng đang bi thương". Cô giáo ngạc nhiên "tại sao?". Thiên im lặng ko nói gì.
Qua nhiều ngày tập luyện với nhau. Vở kịch đã đến ngày trình diễn trong trường, buổi sáng hôm đó mọi người ai cũng lo lắng đọc kỹ lưỡng kịch bản, Thiên là người đến trễ nhất và trên tay là bức tranh của họa sĩ trong kịch bản. Mọi người mở ra xem, không hiểu sao không ai lên tiếng khen hay nói gì, chỉ nhìn vào bức tranh vì họ đều nhìn thấy bức tranh rất rất đẹp, nhưng k hiểu sao k muốn nói đẹp có lẽ mọi người ai cũng nhìn cái đẹp bên ngoài của bức tranh mà k hiểu ý nghĩa của bức tranh như nhân vật trong kịch bản.
Sắp đến giờ trình diễn, Thiên vào thay đồng phục. Bích thay xong đang ngồi trang điểm, đột nhiên Thiên bước ra sau khi thay đồ xong, Bich ngạc nhiên "Thiên giống con trai quá".Thiên có khuôn mặt rất nam tính, bản tính khô khan ít cừơi càng làm Thiên tỏ vẻ nét con trai hơn. Cả lớp ai cũng k nói gì nhưng có lẽ Thiên hiểu họ đang nghĩ gì, nhưng với Thiên chẳng ảnh hưởng gì.
Vở kịch đuợc trình diễn với sự mở màn là múa hát. Vỡ diễn được diễn ra rất tốt theo sự luyện tập của các bạn. Vở kịch rất được sự chú ý của khản giả, có lẽ họ chú ý đến cách diễn xuất của cả 3 nhân vật. Trong vở diễn có 1 cảnh, có lẽ đây là sự cảm nhận thật của 3 nhân vật. Bá tước và nàng tiểu thư đến mua tranh của chàng họa sĩ...và hỏi ý nghĩa của bức tranh vi bản thân Bích cũng k hiểu ý nghĩa của bức tranh mà Thiên vẽ. Thiên trả lời với tư cách là họa sĩ trong kịch bản "Xin lỗi bá tước và tiểu thư, nếu 1 con phượng hoàng chỉ nhìn bên ngoài thôi thì rất đẹp đó, nhưng khi bị thương Phượng hoàng có còn tung cánh bay trên trời được nữa k?nếu k thể bay được thì Phượng hòang sẽ còn là Phượng hòang k? cũng như con người bên ngoài đẹp đẽ lắm, nhưng tư tưởng và tư cách cũng bị thương mà k chữa trị cho lành thi cũng sẽ k đẹp gi cả.
Bich thật k ngờ, 1 bức vẽ của Thiên thôi mà lại có nhiều ý nghĩa như vậy, kể cả Phương cũng k nổi hết ngạc nhiên. Họ biết rằng bên ngoài con người tên Thiên này, có hàm ý nhiều tính cách khác nhau.
Lớp của Thiên được giải thưởng hay về ý nghĩa kịch bản,ai cũng vui mừng và tranh của Thiên được cô hiệu trưởng thích và treo trong phòng giám thị để làm kỉ niệm, hình như ai đi về ngang cổng chính đều nhìn vào phòng giám thị đề nhìn bức tranh ấy. Thiên trở nên nổi tiểng trong trường,các bạn trong trường để ý Thiên ngày càng nhiều nam lẫn nữ.
Để chúc mừng cho giải thưởng, cô giáo tổ chức đi biển Vũng Tàu cho lớp đi qua đêm,cô tổ chức đi cùng với lớp A6 vì chủ nhiệm lớp đó thân với cô giáo nên 2 lớp cùng đi cho vui..tâm trạng được đi chơi ai cũng thích kể cả Thiên, cả tối Thiên ngủ ko được chỉ mong trời sáng để được đi chơi ra biển.
Sáng sớm mọi người tập trung đông đủ lắm, Thiên mặc quần short, áo thun trông rất thể thao, các bạn gái trong lớp cứ nhìn Thiên với ánh mắt vừa thích vừa ngại...Thiên nhìn rất đáng yêu,mọi người đang chờ cô giáo đến thì Thiên thấy từ xa Bích được mẹ chở đến, Bích mặc áo thun và quần ngắn, đội chiếc nón trắng lụp xụp trông rất đẹp, các bạn trai ai cũng khen "Bich nhìn baby đáng yêu quá đi". Có lẽ ác cảm dành cho cô nàng Bích này hơi nhiều, nên Thiên chẳng thấy đẹp gì cả.
Bên lớp A6 được chú ý nhất đó là Trung, Nhân và Kim. Trung rất đẹp trai học giỏi là người được các bạn gái chú ý. Nhân là cậu ấm, nhìn mặt rất baby, ăn chơi số 1, con nhà giàu nên rất ra vẻ, Kim là cô nàng chảnh nhất lớp, nhưng cũng học giỏi nhất trường hơn cả Bich,khó gần và ít nói.
Cô giáo đến mọi người lên xe,Thiên chọn ngồi đầu và người ngồi bên cạnh là Thủy, 1 cô bạn bình thường trong lớp, ko có gì ấn tượng trong Thiên, đơn giản là bạn học cùng lớp thế thôi. Kim ngồi cạnh những cô bạn gái thân trong lớp của cô ta. Trung rất thích Bích, họ quen biết nhau nên ngồi gần nhau, Nhân thi ngồi với đám con trai quậy phá phía sau.
Trên đoạn đường đi, lớp phó phong trào 2 lớp tổ chức những trò vui chơi cho vui, họ tổ chức trò chơi bốc thăm cặp cặp để tiến hành giai quyết tình huống. Mỗi người một phiều. Trung bắt cặp với 1 người bạn gái trong lớp Thiên,Nhân bắt cặp với 1 thằng con trai trong lớp hắn, Bích bắt cặp với Thủy, còn Thiên thì lại bắt cặp đúng ngay Kim, cô bạn nổi tiếng khó gần và chảnh.
Khi đã bắt cặp lẫn nhau rồi thì sẽ là 1 cặp trong suốt chuyến đi này, nếu cặp nào vẫn ở bên nhau và giúp đỡ nhau trong những trò chơi trong suốt chuyến đi sẽ được phần thưởng. Vì là trò chơi tổ chức trong suốt chuyến đi nên Thiên đành bắt cặp với cô bạn Kim đáng ghét kia, và điều dĩ nhiên họ phải dời chỗ ngồi gần nhau.
auduongtinh - July 17, 2008 12:27 PM (GMT)
Kim lên chỗ Thiên ngồi, cả 2 người ko ai chào ai cả vì cà 2 đều biết tiếng tăm của nhau. Kim mở lời nói chuyện với Thiên "Này cậu, tớ trước giờ làm gì cũng phải thắng nên tớ không muốn thua dù là 1 cuộc thi cho vui, đã bắt cặp rồi thì ráng thắng nha, đừng làm tớ thua đấy, còn không làm được thì ngồi yên cũng được,tớ có thể thắng 1 mình.", đáng lẽ Thiên cũng không quan tâm đến trò chơi của lớp lắm, nhưng cái cô bạn Chảnh này làm Thiên càng muốn chơi hơn mà chơi thì phải sao cho thua mới gọi là chơi. Thiên nở nụ cười rất tươi với cô bạn này và nói "Thế ah!nếu cậu muốn thắng thế thì để tớ giúp cậu" - trong lòng thì Thiên đang nói "Chờ đấy cô bạn".
Trò chơi đầu tiên có tên gọi cột tay ăn bánh,phải ăn thật nhanh mỗi đội chỉ đơn giản có 4 cái bánh thôi, nhưng điều quan trọng là đối phương phải đút cho nhau ăn mà cả hai bị cột tay ở phía sau. Người kia dùng miệng đút cũng được "đút bằng miệng chỉ là cắn nhẹ miếng bánh ở gốc thôi rồi đưa người kia", hoặc người kia dùng tay bị trói ở phía sau giữ bánh để người kia qua lại phía sau mà ăn, miễn nhanh là được.
Trò chơi này thì anh chàng Nhân là ăn nhanh nhất vi hắn và thằng bạn đều là boy thì có gì là ngại, chúng đút nhau bằng miệng tỉnh bơ. Và Bích và Thủy cũng vậy, Trung thì còn ngần ngại nên họ dùng tay quay lại phía sau để đút. Còn Thiên và Kim, khi chưa kịp nói gì thì Kim đã nói, đút bằng miệng nhanh hơn đấy. Thiên nghe bổng Shock. Có lẽ với người khác Thiên sẽ ko shock thế nhưng với cô nàng Kim đáng ghét kia thật là rất shock, Thiên trả lời tỉnh bơ "cẩn thận nha, đút bằng miệng tớ lỡ nhanh qua cắn trúng môi cậu đừng nói gì nha - chỉ là câu nói đùa cho bỏ ghét chứ Thiên không hàm ý xấu xa - trò chơi bắt đầu, nói thì nói hay đấy nhưng khi bắt đầu chơi, Thiên cảm giác sao mà khó qua vì phải cắn miếng bánh bằng miệng đưa cho Kim, nhưng với Kim thì chẳng có gì miễn thắng là ok rồi.
Nhưng khi mặt Kim để gần sát mặt Thiên để đưa bánh, tim Thiên đập liên tục, cảm giác như miếng bánh có độc ấy. Không dám ăn. Tim thì cứ đập thình thịch. Thiên chưa hề tiếp xúc ai dù nam hay nữ với khoảng cách gần thế mà lại nhìn chầm chầm vào mắt nữa chứ. Vừa ngại vừa run nhưng vẫn phải đến gần để ăn, ăn có 1 cái bánh mà Thiên ăn lâu lắm có thể do Thiên sợ phải ăn cái thứ 2 kia nên ăn rất chậm. Và đương nhiên người về cuối cùng là Thiên và Kim vì thời gian hết giờ mà Thiện vẫn còn đang nhai miếng bánh kia. Kim tức giận hỏi "này cậu,bộ đó giờ cậu chưa ăn bánh sao mà ăn như rùa thế". Thiên càng thấy đáng ghét cô nàng Kim này hơn, nhưng biết sao cãi lại bây giờ chẳng lẽ nói là run ko ăn được nên đành im lặng.
Người thắng là Nhân trong trò chơi này. Mới đây đã đến nơi rồi. Mỗi người được cô giáo sắp xếp phòng để ở chung, 4 người 1 phòng, dĩ nhiên là phải 2 cặp ở chung để tiện cho những trò chơi tiếp theo.
Nhưng lần này ở cùng phòng với Thiên lại là Bích, Thuỷ, vì Bích và Thủy cùng lớp với Thiên chỉ có Kim là lớp khác. Không biết vô tình hay cố ý mà lại trùng hợp như vậy, 2 người mà Thiên cùng ko có ác cảm là Bích và Kim cùng ở cùng phòng với Thiên, chỉ duy nhất có Thủy là Thiên thấy bình thường.
Mới vào phòng thì cô nàng Kim đã nói "tớ tắm trước nha, xin lỗi ở nhà tớ có thói quen tắm hơi lâu, mọi người thông cảm nếu chờ" Nghe đã thấy ghét rồi Thiên lên tiếng "này này tớ nói nghe nè, nghe nói khách sạn ở bãi biển hay có Gián lắm, cậu tắm trước coi chừng Gián bò ra đấy, để tớ tắm trước có gì kiểm tra dùm cậu cho", và dĩ nhiên là cô nàng Kim kia nhường cho Thiên rồi vì Gián là kẻ thù lớn nhất của các cô nàng tiểu thư mà. Được đắt y Thiên vào đó tắm ngâm mình cả tiếng đồng hồ và mở nhạc trong điện thoại nghe để ko nghe tiếng gõ cửa của Kim bên ngoài khi chờ lâu. Khi tắm xong Thiên ra ngoài nhìn thấy khuôn mặt của Kim tức giận "tắm gì lâu thế". Thiên trả lời "tớ thấy nhiều con Gián lắm đấy, cậu tắm nhanh rồi ra, không thì chúng bò ra bất ngờ cậu chạy không kịp đấy".
Mọi người thay đồ xong xuống ăn và ra biển chơi, không khí ở biển thật trong lành, khiến con người trở nên nhẹ nhõm, Thiên cảm giác như mọi chuyện buồn của bản thân được biển mang đi hết.
Mọi người đi tắm biển Thiên thì chỉ ngồi trên bờ chơi thôi và cô nàng Kim cũng vậy cứ sợ nắng làm mất đẹp, nào che dù, nào mặt áo dài tay, nào thoa kem chống nắng...Bích và các bạn khác thì ngồi chơi cát ở đằng kia.
Trò chơi lại tiếp tục, lần này lớp phó phong trào có ý tưởng kì lạ hơn "trò chơi tìm nhau qua cảm xúc", mỗi cặp sẽ cử ra 1 người viết vào 1 tờ giấy bỏ vào thùng cho lớp phó phong trào đọc coi viết gì, nếu cặp của mình nhận ra là do bạn mình viết thì sẽ thắng - đặc biệt không được viết quá 4 từ- nói chung là chỉ ám hiệu cho bạn đối phương mình tìm ra đó là do mình viết. Thế là mỗi cặp cử 1 người, Kim kêu Thiên viết để Kim đoán, suy nghĩ 1 hồi lâu Thiên viết.
Sau khi viết xong, lớp phó phong trào thò tay vào Thùng đọc từng tờ giấy...tờ đầu tiên "Sau Đại",không ai đoán được. Tờ thứ 2 "từ diễn tả nước". Tờ thứ 3 "bên trong bánh có...", tờ thứ 4 rồi 5. Và đến tờ thứ 7 "con Gián" - nghe từ con Gián Kim giật mình nhanh nhẩu tra lời đó là Thiên. Và dĩ nhiên kết quả thắng lần này thuộc về Kim và Thiên, ai cũng cười lăng bụng vì từ Thiên viết không ngờ Kim đoán nhanh thế. Tờ đầu tiên do do Trung biết vì "sau Đại" là Trung, tờ thứ 2 la Thủy viết vì "Thủy tức là nước", tờ thứ 3 do Nhân viết vì "bên trong bánh thì có nhân". Dài dòng hóa ra lại khó đoán. Kim cười khoái chí vì đã thắng, kể cả Bích và Thủy cũng cười vì câu Thiên viết
Mọi người đi tham quan khắp nơi để đi dạo và chụp hình sau đó về khách sạn thay đồ. Đến tối mọi người muốn đi chơi nữa, nhưng Thiên không đi muốn ở lại khách sạn để vẽ cảnh biển ban đêm, có điều Thiên rất ngạc nhiên Kim cũng không đi, Kim nói mệt. Khi mọi người đi hết, Thiên lấy giấy ra biển ngồi vẽ, Thiên hỏi Kim "cậu không sao chứ?có muốn ra biển ngồi chơi không?", Kim không muốn đi chỉ muốn nằm nghĩ nên Thiên đi một mình.
Ra biển ngồi, nhìn ánh trăng trên trời soi rọi mặt biển trông đẹp làm sao! ngồi vẽ một hồi, Thiên để quên cây cọ nhỏ trong giỏ nên quay lên phòng để lấy, khi lên phòng Thiên thấy Kim đang nằm,mặt mệt mỏi, Thiên đến hỏi "sao thế?", Kim trả lời "chắc tớ trúng gió, người tớ mệt quá".Kim nói "tớ kêu Cô giáo nha?", Kim trả lới "đừng nói cho cô biết, vì cô sẽ lo và sẽ nói với mẹ mình đó, mẹ mình biết lần sau không cho mình đi chơi xa nữa đâu!". Thiên nói "sao yếu thế", nói xong Thiên vào gọi lễ tân xin 1 khăn lau mặt sạch, lấy nước nóng xã khăn rồi đấp lên đầu cho Kim, Thiên hỏi "ăn gì không?, Kim trả lời "tới thèm ăn Phở quá!" Thiên nhăng mặt trả lời "Cô nàng này Phở ở đâu mà ăn chứ?tớ có biết đường ở đây đâu mà mua? Kim tuy bệnh nhưng vẫn tiểu thư ra vẻ "tớ vẫn muốn ăn"..Thiên trả lời cáu gắt "nằm đi tớ xuống hỏi khách sạn có gì không, kêu lên cậu ăn đỡ đi, đòi hỏi nhiều mệt".
Tuy nói thế nhưng Thiên biết khi bệnh người ta lạt miệng nên thèm ăn này nọ,suy nghĩ một hồi Thiên xuống lễ tân khách sạn hỏi nơi bán Phở, họ chỉ Thiên đón xe ôm đi 1 đoạn sẽ thấy. Trên đường đi mua phở Thiên ghé mua thuốc cho Kim.
Trở về khách sạn, khi lên đến trong phòng thấy Kim nằm trên giường như con gấu Bông bị bệnh trông thật dễ thương , Thiên suy nghĩ "sao bệnh trong đáng yêu thế, còn khi không bệnh sao chảnh thế". Thiên kêu Kim dậy để ăn "dậy đi ăn rồi uống thuốc nè gấu bông".
Kim giật mình tỉnh dậy "cậu mua gì thế?", Thiên trả lời "Phở". Kim khoái chí đắt ý khi Thiên mua phở cho cô nàng "thế sao bảo không biết chỗ, mua làm gì thế? Thiên nghe đã thấy ghét rồi "thế ăn không nói nhiều vậy? - cả 2 như lửa với nước vậy mà lại có cơ hội bên nhau như vậy thật kì lạ - Kim vừa ăn vừa sai Thiên lấy nước lấy khăn giấy, cô nàng có vẻ thích thú vì có được 1 dịp sai vặt Thiên - 1 ngưới rất khó chịu và khó tính kia.
Kim ăn và uống thuốc xong nằm xuống giường nằm nghỉ, Thiên dọn dẹp sạch sẽ hộp Phở và khăn giấy Kim quăng trên bàn, Kim nhìn Thiên làm một hồi và nói chuyện "này!nhìn xa cậu cứ như con trai vậy, tớ có xem lớp cậu diễn kịch, trông cậu đẹp trai lắm đó!" Thiên trả lời rất ngắn gọn "uhm", Kim bực mình cáu gắt "cậu khiêm tốn lời nói thế?", Thiên không nói gì, xách ghế ra ban công của phòng ngồi vẽ tiếp, vì Thiên lo cho Kim đang bệnh nên ngồi trong phòng vẽ tiếp.
Kim nhìn Thiên vẽ và lại hói "cậu vẽ khi nào xong zợ?này khi xong cậu vẽ cho tớ làm kỉ niệm được ko?", Thiên không trả lời vẫn cứ ngồi vẽ, cô nàng có vẻ bực bội vì cứ nói chuyện mà không được đáp lại cáu gắt nạt: "Này cậu có nghe tớ nói không vậy?", Thiên trả lời: "có", Kim hỏi "cậu ghét tớ hả?sao nói chuyện thấy ghét thế?", Thiên trả lời: uhm vì cậu chảnh", kim trả lời tỉnh bơ "tớ đẹp học giỏi thì tớ có quyền chảnh, Thiên nói "chảnh khó gần lắm biết không?", kim bực mình "này này tớ đẹp thì tớ chảnh, nhưng tớ chỉ chảnh với những người ganh tị không bằng tớ mới nghĩ tớ chảnh, bản chất của mỗi con người đều có vẻ đẹp và niềm hãnh diện riêng,với những người bạn thật sự coi tớ là bạn và thân với tớ sẽ không thấy tớ chảnh, phải tiếp xúc thật sự mới biết được người ta thế nào? Cậu cũng thế thôi, ít nói chuyện với người khác, không quan tâm người khác thì đối với người khác cậu cũng chảnh thôi..." Thiên nhin Kim một hồi suy nghĩ _ không hiểu sao cô nàng Kim chảnh này lại có suy nghĩ sâu xa thế, nhưng cô nàng nói cũng có phần đúng, cũng chính những người khác ngưỡng mộ vẽ đẹp của Kim nhưng không được Kim đáp lại sự thân thiện khi nói chuyện nên mới ác cảm về từ "chảnh" này, chứ những người bạn thân của cô nàng hình như Kim rất vui vẻ khi nói chuyện với họ....Thiên suy nghĩ mình cũng ấu trĩ như những người khác khi đánh giá về Kim khi chưa từng hiểu rõ về tính cách thật của cô nàng.
Thiên nói với Kim với giọng điệu khác hơn "cậu muốn tớ vẽ cho cậu ah?vẽ gì?", Kim khoái chí khi Thiên hỏi "cậu vẽ chân dung đi để kỉ niệm, mà vẽ đẹp đấy nha, xấu là mất hình tượng tớ đấy!", Thiên cười mĩm trả lời "mai tớ vẽ cho cậu, bây giờ cậu bệnh nằm ngủ đi".Kim cười mãn nguyện "uhm nhớ nha, tớ ngủ đây"
Bức tranh vẽ Thiên xong, Thiên đến gần chỗ Kim đang ngủ để coi hạ sốt chưa,Kim nằm ngủ trông rất đáng yêu, nét mặt chảnh của cô nàng không còn nữa, càng nhìn Thiên càng thấy đúng là Kim rất đẹp hèn gì ai cũng ái mộ cô nàng này, Kim vẫn còn nóng nên Thiên lấy tiếp khăn nóng khác để lên đầu cho Kim, bất ngờ Kim lăn qua vì ngũ mê ôm tay Thiên, đôi bàn tay Kim làm Thiên giật mình, cảm giác khó tả không hiểu là gì nữa, cảm giác cứ như muốn để yên để được nắm, tay thiên lạnh ngắt còn tay Kim thì ấm áp vì đang bệnh...cảm giác đang suy nghĩ thì tiếng gõ cửa của Thủy và Bích đi chơi cùng các bạn về đến nơi...cảm giác thấp thoáng khó hiểu đó chỉ chớp nhoáng xảy ra vài phút trước đó thôi, khi Thủy và bích về thì đã biến đâu mất rồi - có lẽ bản thân Thiên cũng không giải thích được.
auduongtinh - July 17, 2008 12:32 PM (GMT)
...Bích và Thủy đi về có vẻ mệt nhưng họ vẫn chưa ngủ mà nói chuyện luyên thuyên, Thủy hỏi Bích "Trung có vẻ thích mày lắm đó, sao mày không quen Trung đi?tao thấy đám con gái đứa nào cũng nhìn Trung hết đó, mày sướng thật đó" Bích không trả lời mà đột nhiên quay sang Thiên hỏi "Thiên nè, cậu thấy Trung thế nào?", vừa ngạc nhiên vừa bở ngỡ vì không hiểu lý do sao Bích lại hỏi mình "tớ không biết, tớ có tiếp xúc đâu?", Bích trả lời "uhm", Thiên suy nghĩ "mấy đứa con gái thật khó hiểu".
cả 3 đều mệt chuẩn bị đi ngủ, nhưng Thiên quên rằng chỉ có 2 giường thôi, mình sẽ ngủ thế nào đây?đột nhiên Thủy nhanh miệng nói "cậu ngủ chung giường với Kim nha, tớ và Bích ngủ chung"...đành phải vậy thôi vì còn chỗ đâu mà nằm ngủ bây giờ,Thiên đến gần Kim và kêu cô nàng nhỏ nhẹ vỉ cô nàng nằm chiếm hết cả cái giường nhỏ xíu "này cậu dậy đi, nằm xích qua cho tớ nằm với". Kim giật mình trả lời trong rất đáng yêu "trời sáng rồi hả?", Thiên trả lời "không phải đâu, cậu nằm xích xích qua để tớ nằm, cậu nằm chiếm hết chỗ rồi kia"..cô nàng Kim phá phách trả lời mặc dù khuôn mặt còn đang say ngủ "ờ nhưng ngủ chung với tớ, coi chừng tớ nằm mớ đạp cậu rớt xuống giường đó",vừa tức cười vừa thấy ghét cô nàng này ghê nhưng Thiên không nói gì và nằm xuống, đột nhiên khách sạn cúp điện bất ngờ....3 cô nàng la lên vì cả 3 ai cũng sợ tối hết..
Cô giáo ở bên cạnh chạy qua gỏ cửa "chờ một chút nha các em, khách sạn nói có lẽ cúp điện 1 tí thôi vì đường dây điện, các e ở trong phòng đừng đi đâu khi trời tối nha"
Thủy nói với Bích "mình qua phòng con Liên chơi đi, ở đây tối và buồn quá" nói xong họ dùng đèn của điện thoại rọi đường đi, bỏ lại Thiên và Kim....Kim quay sang như nạt "Này tớ cấm cậu bỏ tớ trong phòng 1 mình đó, tớ sợ Ma lắm, tớ mệt lắm nên chỉ muốn nằm thôi, cậu phải ở trong phòng với tớ đó"...nhờ vã người ta mà giọng điệu vẫn không thay đổi Thiên trả lời "biết rồi mệt thì ngủ đi, ai bỏ đâu"
Có vẻ Kim rất sợ tối,Kim kêu Thiên "cậu đừng đứng ở cửa sổ nữa, lại giường nằm đi, nằm một mình ghê quá"...Thiên cảm giác sao cô nàng này phiền thế nhưng đành chịu vì Kim thật sự đang mệt nhưng không dám ngủ chắc là sợ lắm đây.....
Thiên nằm xuống giường, đột nhiên Kim quay sang nằm sát kế bên cạnh Thiên làm Thiên giật bắn mình hỏi "này này cậu làm gi nằm sát thế?muốn tớ rớt xuống giường ah?"...cô nàng trả lời "thì cậu nằm sát vào tớ nè, trời tối bên cạnh giường kia trống không ghê quá". Cô nàng vừa nói vừa nằm càng sát vào,cô nàng cứ cuối cuối mặt vào trong người Thiên, tim Thiên đập liên tục, người nóng rang lên khó hiểu, khuôn mặt của Kim áp sát vai Thiên làm Thiên cảm nhận rõ đôi má mịn màn và mái tóc thơm của Kim, trong lòng Thiên chỉ biết rằng hình như Kim làm thế giới nội tâm trong suy nghĩ của Thiên lộn xộn...
auduongtinh - July 17, 2008 12:37 PM (GMT)
cảm giác vui bao giờ cũng ngắn ngủi vì bất ngờ điện có lại, Thiên nhìn Kim nói "có điện rồi đó ngủ đi, cả tối nay cậu phiền tớ lắm đó" - tuy nói vậy nhưng trong lòng Thiên lại hoàn toàn nghĩ khác, những lời nói cáu gắt hàm ý che đi những cảm xúc mãnh liệt khó hiểu đang lộn xộn trong tư tưởng của Thiên.
Kim có vẻ thích thú khi có điện lại, cười mãn nguyện và lăn ra ngủ liền, Thủy và Bích cũng đúng lúc họ về phòng..cả ngày đi đường mệt mỏi cộng thêm cô nàng Kim phiền cả đêm, Thiên mệt mỏi vô cùng chỉ muốn nằm 1 giấc cho đến sáng, nhưng đột nhiên Bích đến và nói chuyện "tại sao tớ đi nhưng cậu vẫn ở trong phòng với Kim vậy?nãy giờ cậu làm gì?",cơn mệt mỏi và buồn ngủ làm Thiên lười nói chuyện và trả lời với giọng điệu cáu gắt "ở trong phòng ngủ chứ làm gi?tối rồi ngủ đi mệt quá"....Bích không nói gì và lên giường nằm ngủ...
Sáng sớm cô giáo vào phòng kêu mọi người dạy ăn sáng, nhưng Thiên vẫn còn muốn ngủ vì ngủ được có nhiều vào đâu đâu...đang say sưa trong cơn ngủ thì Thiên nghe tiếng cô nàng Kim lanh lãnh nói chuyện ồn ào, chắc ngủ xong 1 đêm nên đã khỏe bệnh rồi nên rất xung sức "dậy dậy đi Thiên, cậu ngủ gì mà ngủ lắm thế, sáng rồi kia",vờ như không nghe thấy Thiên kéo chăn qua khỏi đầu để ngủ tiếp, cô nàng Kim tỉnh bơ ôm choàng lấy Thiên như là 1 đứa bé phá phách tinh nghịch và nói "cậu giống con Heo Lười quá đi, không dậy tớ bóp mũi cậu ếy - chỉ có 1 đêm thôi có lẽ bản thân Kim cảm nhận Thiên là 1 người bạn rất biết quan tâm người khác, Kim cảm giác thoải mái khi bên Thiên, mặc dù Thiên luôn dùng những lời cáu gắt đáng ghét dành cho cô, Thiên nói " Lôn xộn quá đi, tớ biết tự dậy phiền thật"
Mọi người tập trung ăn sáng, mấy anh chàng thích cô nàng Kim kia hết sức ga lăng với cô ta, nào kéo ghé, hỏi thăm xem ngủ thế nào, còn mệt không...và dĩ nhiên tính chảnh của cô nàng không thể nào không thấy được vì được ái mộ đến như thế mà...Thiên suy nghĩ trong đầu "con người phiền phức như cô ta có gì mà ai cũng quấn bên cô ta thế nhĩ?
buổi sáng ở bãi biển thật trong lành, gió mát lồng lộng khiếncon người trở nên tươi tỉnh hơn...Thiên nhìn xung quanh thì thấy Bích đang ngồi với Trung, nhưng cặp mắt cứ nhìn về phía Thiên nhưng hơi buồn, Thiên không nổi ngạc nhiên vì hôm qua đến giờ Bích rất kì lạ.....
12 giờ mọi người sẽ về sài gòn nên cô giáo cho mọi người tắm biển lần nữa nếu ai thích tắm,lần này lớp Phó lại chơi tiếp trò chơi trước khi về, trò chơi là "bịch mắt tìm đối phương", mỗi cặp cử ra 1 người ngồi người kia bị bịch mắt lại đến tìm ngừoi kia trong số những người ngồi tham gia....để dể dàng, mọi người có 5 phút thực tập lẩn nhau bên ngoài,bịch mặt sờ mặt hay tay bên ngoài để quen mà để nhận ra nhau, cô nàng kim phá phách muốn được bịch mắt tìm Thiên, bên ngoài thực tập để nhận biết trước, cô nàng nào sờ sờ mặt Thiên nào là bóp lỗ mũi, lỗ tai của Thiên cho quen - thật ra cô nàng khoái chí vì có cơ hội ăn hiếp Thiên - Kim nói với Thiên "tớ thấy cậu có lỗ tai mềm đó, lát nữa tớ sẽ sẽ chọn lỗ tai để nhận diện cậu"....
có 5 người ngồi trong số những cặp, nam nữ lẫn lôn có khi trong cả 5 người không có cặp của mình trong đó, miển đoán được là có hay không sẽ thắng....
Người đầu tiên chơi trò này là Bích, Thiên ngồi trong số 5 người kia nhưng Thủy bạn cặp của Bích không có trong 5 người, nếu Bích nhận ra không có Thủy trong số 5 người sẽ thắng....Bích đi hàng dọc từng người sờ mặt và tay rất nhanh rồi đi qua...đến nơi chỗ Thiên, Bích sờ chậm chậm lên khuôn mặt Thiên...Thiên có cảm giác thật kì lạ "có phải Bích biết là mình không?" vì Bích sờ lên khuôn mặt Thiên rất lâu từ tóc sóng mũi, đến mắt, đôi tai, bàn tay...đặc biệt Bích dùng tay chạm vào môi Thiên rất lâu...những người khác Bích không kĩ lưỡng từng chi tiết như vậy và đột nhiên Bích trả lời "đây là Thuỷ"...Thiên cảm giác như có gì đó ở Bích, đáng lẽ Bích phải biết là Thiên vì Bích từng dạy học cho Thiên trong 1 thời gian, từng đóng kịch chung dĩ nhiên phải từng va chạm tay chân và tóc....Thiên cứ luôn nhìn Bích và tự hỏi "thật ra Bích đang làm gì vậy?"
auduongtinh - July 17, 2008 12:43 PM (GMT)
các bạn thay phiên nhau đoán, và rồi đến phiên Kim..trong lòng Thiên suy nghĩ "Không biết cô nàng này sẽ nhận ra mình không nữa"...nhưng Kim rất kì lạ, vì cô nàng nói sẽ chạm vào Lỗ tai để nhận dạng Thiên, nhưng ai cô ai cũng đến gần ngày càm và hửi hủi rồi sờ vào càm của họ...đến Thiên cô nàng cũng làm thế, Kim nhận ra được Thiên rồi nhưg vờ như không biết để phá Thiên, cô nàng vò vò mặt Thiên bóp mũi và lỗ tai, béo Má của Thiên....tuy tức lắm nhưng đành im lặng vì lên tiếng sẽ bị thua, một hồi lâu cô nàng mới nói "kaka Thiên đây nè"..trả lời với giọng cười mãn nguyện thì Thiên cũng đã dư biết cô nàng nhận ra Thiên từ lâu rồi...họ thắng được 2 lần nên thắng trong trò chơi đi lần này, cô giáo tặng quà làm kỉ niệm cho cặp thắng là 1 cặp Ly hình chú Vịt trông rất đáng yêu.....Kim cười thích lắm nhìn cái ly nói "con vit này giống cậu quá haha..." Thiên cáu gát "tớ thấy giống cậu đúng hơn xấu xí"...tuy cả 2 nói vậy nhưng trong lòng rất thích món quà này.
....về đến nhà Thiên kể cho mẹ nghe về chuyến đi rất say sưa, me Thiên nói "lần sau con mời bạn Kim về nhà chơi đi", Thiên trả lời "mời làm gì mẹ, cậu ta rắc rối lắm"....nói chuyện một hồi lâu Thiên đánh 1 giấc cho đến hôm sau....
ngày hôm sau me Thiên hỏi "hôm nay Bích có qua ôn tập với con không?",Thiên trả lời "chắc cậu ta mệt vì mới đi chơi về mà mẹ, chắc không qua ôn tập đâu", tưởng được nghĩ 1 bữa ai dè cô nàng Bích kia vẫn đến...
Thiên hỏi "cậu không mệt hả?hôm nay sao chúng minh không nghĩ 1 ngày đi?"
Bích trả lời "tớ không mệt"
Đành phải học thôi vì Bích đến rồi, mẹ Thiên chuẩn bị đồ uống cho cả 2 rồi xuống lầu, Thiên và Bích học trong phòng. Nhưng Bích rất khác với trước đây, đặc biệt là cách Bích nhìn vào Thiên...
Bích đột nhiên hỏi Thiên "cậu thích Kim ah?"
Thiên trả lời "ai nói thế?"
Bích lại hỏi "sao tớ thấy cậu với Kim vui vẻ vậy?"
Thiên nói "thì đi chơi phải vui chứ"
Bích đổi giọng "sao cậu không quan tâm tớ khi đi chơi cùng vậy?sao cậu không nhìn tớ thường xuyên và cười giỡn với tớ như với Kim vậy?"
Thiên ngạc nhiên hỏi "là sao?ý cậu là gì?"
Bích cáu gắt "tớ không thích cậu quá thân với Kim"
Thiên bực bội "tớ thân với ai phải hỏi cậu ah? mà ngộ thật dạo này tớ thấy cậu rất kì lạ, cậu sao vậy?"
Bích ấp úng "tớ tớ..không thích cậu cười giỡn với Kim, tớ tớ rất ghét"
Thiên nói "tớ muốn giỡn hay thân với ai là chuyện của tớ, cậu thật lạ"
Bích hét lên "tớ thích cậu, tớ thương cậu ..cậu hiểu không, tớ ganh tị khi cậu bên Kim, tớ buồn khi cậu không để ý đến tớ.."
Thiên ấp úng "ý cậu là sao?"
Bích hạ giọng "tớ thích cậu đã lâu cậu không biết ah, nụ cười và ánh mắt cậu làm tớ cảm giác an toàn khi bên cạnh....cậu nhìn như con trai, cậu là tớ lạc vào thế giới khác, 1 thế giới thứ 3, tớ cảm nhận cậu như là 1 người con trai khiến tớ thương cậu lúc nào không biết"
Thiên hỏi "thế giới thứ 3?cậu nói là cậu thương tớ khi cậu và tớ đều là con gái sao?"
Bích giải thích "có lẽ cậu chưa nhận biết hoàn toàn tích cách thực sự tình cảm của cậu, cậu là con gái nhưng mặc đồ như con trai, tính cách cũng có phần như vậy...đó là thế giới "đồng tính" thế giới thứ 3...tớ và cậu cùng 1 thế giới, tớ quan tâm cậu, tớ cảm nhận thế giới riêng của cậu, chỉ có tớ mới hợp với cậu thôi vì tớ và cậu cùng 1 thế giới mà, Kim không thích cậu đâu, cậu ta không thích con gái như tớ thích cậu đâu, cậu hiểu không?"
Thiên nghe Bích nói như khơi lại cảm xúc kì lạ mà Kim đã cho Thiên khi bên cạnh Kim, cảm giác xao động đối với người cùng phái..Thiên suy nghĩ 1 hồi rồi nói với Bích "có thế cậu nói đúng, tớ chưa hiểu về tình cảm thật của mình, tớ và cậu cùng 1 thế giới nhưng không có nghỉa là tớ cũng thích cậu....tớ vui vì cậu quan tâm và thương tớ, có thể người tớ thương không cùng thế giới của tớ, nhưng tớ sẽ hạnh phúc hơn khi người tớ thương là người mà làm trái tim tớ xao động và làm tớ hạnh phúc.
Bích nói "cậu sẽ bị tổn thương nếu cậu thương người không cùng thế giới, họ sẽ không chấp nhận tình cảm của cậu đâu"
Thiên trả lời "Nếu tớ bị tổn thương vì người tớ thương tớ vẫn sẽ không hối hận,trong gia đình tớ mẹ tớ không hạnh phúc vì bố tớ vì tình cảm không thực của bố tớ nên mẹ thường đau buồn...tớ muốn được yêu người tớ yêu...cậu đừng vội vàng cho rằng những người không cùng thế giới chúng ta lại không thương chúng ta...nếu tớ đem tình cảm thật sự dành cho người tớ thương thì dù tớ là ai, người đó sẽ chấp nhận và cùng bước vào thế giới với tớ...còn nếu người đó không chấp nhận thì tớ cũng sẽ không ép buộc, tình cảm là cả 2 cảm nhận, cậu chỉ cảm nhận tình cảm của cậu dành cho tớ đơn phương, còn tớ thì không có tinh cảm dành cho cậu..tớ xin lỗi nhưng tớ vẫn rất quý người bạn như vậy."
auduongtinh - July 17, 2008 12:51 PM (GMT)
Bích buồn khi bị từ chối nhưng dù sao cũng nói ra được tình cảm của mình với Thiên nên cũng thấy vui trong lòng, thà ở bên cạnh Thiên như người bạn còn hơn mất 1 người bạn chỉ vì tình cảm của mình..cả 2 nhỉn nhau cười và tiếp tục học...
Tối đó khi Bích về,Thiên cứ suy nghĩ hoài về thế giới thứ 3 mà Bích nói - vì bản thân Thiên từ đó đến giờ cứ nghĩa rằng do bản tính mình mạnh mẽ như con trai chứ không hề nghĩ rằng tình cảm mình khác với mọi người. Đang nằm suy nghĩ đột nhiên điện thoại có tin nhắn, số rất lạ với tin nhắn "anh yêu nhớ e không?"...vừa ngạc nhiên vừa giật mình Thiên nhắn tin lại "ai thế"...tin nhắn được bên kia trả lời rất đáng ghét "anh có nhiều người yêu lắm hay sao mà không nhận ra e thế hahah..." Thiên bực bội điện thoại lại số đó "a lô ai thế?"...chưa kịp hết ngạc nhiên thì bên kia đã trả lời "e ne anh yeu, Kim ne hahaha..." thì ra là cô nàng Kim phá phách nhắn tin để chọc Thiên.
Thiên hỏi "sao biết số điện thoại tớ thế?"
Kim trả lời "muốn lấy số điện thoại cậu có gì là khó đâu"
Thiên hỏi "nhắn tin tớ có gì không?"
Kim nói chuyện giọng rất phá phách " haha e ngũ với a có 1 đêm mà nhớ a quá nên nhớ e nhắn tin cho đỡ nhớ được không ah?"
Chỉ là lời nói đùa cho vui của Kim, nhưng khi Kim kêu Thiên bằng anh, không hiểu sao Thiên rất thích, càng thế Thiên lại càng thấy ngại hơn khi tiếp xúc với Kim....Thiên trả lời giọng ấp úng "này này đừng có phá phách nữa, ai cho cậu kêu anh em ngọt thế ha?bộ thân với cậu lắm hả?"
Kim khoái chí "kêu a thế cho thân thiên tí mờ, dù gi tớ với cậu cũng là 1 cặp mờ haha..."
Càng nghe Kim nói Thiên càng xao động, giọng nói của Kim trong điện thoại như hốt hồn Thiên, vừa nhõng nhẽo vừa bướng bỉnh,nói chuyện tuy chỉ qua điện thoại nhưng sao Thiên vẫn cảm giác Kim đang ở trước mặt, cảm giác gần gũi khó hiểu....
Kim đổi giọng "tớ đùa với cậu đó, tớ buồn quá ah, ngủ không được nên nhắn tin với cậu đỡ buồn, kiếm gì vui kể tớ nghe đi"
Thiên giả bộ cáu gắt "rãnh hen không gì làm nên phá chơi vậy đó hả?tớ gọi bằng di động tốn tiền lắm,có gì thì nói đi không thì tớ cúp máy đây?"
Kim đột nhiên cúp máy điện thoại và nhắn tin qua làm Thiên giật mình "...đây là số điện thoại bàn nhà tớ, cậu gọi qua cho tớ đi, không gọi đánh chết ah?"
Vừa thấy ghét vừa bực mình, nhưng Thiên vẫn điện thoại qua, cô nàng Bích nhắc máy và nói "anh yêu gọi qua rồi đó hả?đáng yêu quá đi"
Thiên nói "cậu phiền quá, cậu muốn nói gì nói nhanh đi nè"
Kim cười và nói với giọng điệu chảnh một cách đáng yêu "được tớ phiền mà không thích hả?nhiều người muốn không được đấy hahaha"
Thiên hỏi "ngủ không được thì mua thuốc ngủ uống đi?"
Kim trả lời nhõng nhẽo "người ta không ngủ được ấp mờ, không ngũ được buồn lắm mờ, ah này nghe nói cậu hát hay lắm, cậu hát cho tớ nghe đi?"
Thiên cáu gắt "hát gì giờ này"
Kim lại nhõng nhẽo "hát đi mờ, năn nỉ ấy, hát đi tớ sẽ ngoan mà đi ngủ liền mờ"
Có lẽ từ những giây phút bên cạnh bên Kim, Thiên mới cảm nhận thế giới thứ 3 mà Bích nói, thế giới xao động với người cùng phái, cảm giác đáng yêu của người cùng phái làm tim Thiên ngại ngùng khi tiếp xúcc....tuy nói là không muốn Kim phiền, nhưng Thiên vẫn muốn làm Kim vui để cảm giác vui trong lòng dù điều đó đơn giản.
Thiên nói "được rồi tớ hát cho cậu nghe 1 chút thôi nha"
Kim khoái chí "hát ih hát ih nhưng hát nhạc tình kủm nha"
Thiên nói "lại đòi hỏi, tớ thích hát tiếng anh thôi, nghe không, tớ chỉ biết 1 bài hát mà tớ hay nghe thôi, bài hát tựa đề "no promises"
Kim cười thích thú "uhm hát ih"
Bài hát đầy ý nghĩa về tình cảm, giọng hát của Thiên ấm áp vô cùng, Thiên chỉ thuộc được vài đoạn thôi....ngày thường Thiên hát bài này khi nghe nhạc thấy rất bình thường nhưng cảm giác hát cho Kim nghe từng lời hát trong bài hát như xoáy vào tim Thiên,như đang thổ lộ tình cảm với ai đó vậy, thật ngọt ngào và ấm áp....
Trả lời với chú thích
auduongtinh - July 17, 2008 12:54 PM (GMT)
...và rồi lời hát kia cũng như cánh cửa mở đưa Kim đến gần với tình cảm trong lòng của Thiên hơn...sau khi Thiên hát xong Kim đi ngủ như lời hứa...chỉ có Thiên là không tài nào ngủ được....
Thiên muốn biêt về thế giới thứ 3 kia, Thiên điện thoại cho Bích mặc dù khuya...hình như Bích vẫn chưa ngủ vì khi Thiên điện thoại Bích đã nhấc máy rất nhanh...
Thiên hỏi "Bích này tớ muốn biết về thế giới thứ 3 kia, tớ muốn xem vài thông tin để tìm hiểu, cậu nói tớ nghe đi"
Bích nói chậm rãi "cậu có thể lên mạng và tìm hiểu....sao cậu muốn biết vậy, cậu thích ai rồi ah?"
Thiên trả lời "tớ không biết tình cảm đó là gì?tớ không biết có phải tớ đang thương thật không hay chỉ là tình cảm thoáng qua về ai đó như 1 người bạn đối với người cùng phái"
Bích trả lời "vậy để tớ chỉ cậu...như tớ đây..tớ thích cậu khác những người bạn cùng phái khác...khi nói chuyện với cậu tớ trở nên ngớ ngẩn trong lời nói...từng phút từng giây mắt của tớ luôn dòm về phía cậu...trái tim tớ đập nhanh mỗi lần ở bên cậu..tớ cảm giác thế giới tớ chỉ có cậu"
Bích lại nói tiếp "nhưng có 1 điều cậu nên biết, thế giới thứ 3 có nhiều phong cách khác nhau...cậu thuộc loại mạnh mẽ dễ nhận dạng bên ngoài...có thể nhiều người biết cậu khác với họ vì vẻ bề ngoài đó nhưng họ không nói ra vì cậu chưa biểu hiện có tình cảm với người đồng phái nào...nhưng khi họ biết rõ về cậu, về cậu ở thế giới thứ 3, có thể họ sẽ nhìn cậu với ánh mắt khác...lúc đó là lúc cậu sẽ phải đối diện với bản thân và kể cả người cậu thương yêu."
Thiên nghe có vẻ buồn nhưng vẫn nói "uhm tớ nghĩ chắc tớ đã thương thật rồi..tớ cảm giác trái tim tớ hòa quyện vào người đó, tớ cảm giác xung quanh tớ chỉ có người đó tồn tại...nếu 1 ngày nào đó mọi người ai cũng biết tớ là người đồng tính, tớ sẽ không thấy gì đáng buồn mà sợ hay tủi thân....tớ được sinh ra và được ban tặng 1 trái tim biết yêu thực sự.....nếu tớ yêu ai do bản thân tớ quyết định thì tớ cần gì quan tâm nhưng người xung quanh nghĩ gì về tớ chứ?"
Bích nói với giọng nhẹ nhàng "tớ thương cậu, tớ thương lối suy nghĩ chính chắn của cậu..nhưng tớ không thế có được cậu bởi vì trái tim của cậu"
Thiên nói với Bích "cậu là thương tớ đầu tiên khi tớ bước vào thế giới thứ 3....trái tim của tớ có cậu nhưng là nằm 1 phần của tình bạn..."
auduongtinh - July 17, 2008 12:59 PM (GMT)
...Bích lại hỏi "cậu thích ai vậy?"
Thiên nói "từ từ tớ sẽ nói cho cậu biết sau"....và rồi Thiên chúc Bích ngủ ngon vì đã khuya.
Mỗi ngày trôi qua vào trường đi học Thiên rất ít có cơ hôi nói chuyện với Kim vì Kim luôn đi cùng 1 đám bạn gái cùng lớp và còn mấy anh chàng thích cô nàng luôn kè kè đi theo...dịp duy nhất mà Thiên có cơ hội gần gũi nói chuyện với Kim là buổi tối..mỗi ngày Kim và Thiên tâm sự và nói chuyện rất vui vẻ và gần gần khoảng cách họ càng gần và thân thiết hơn...và đột nhiên 1 ngày kia Kim tâm sự với Thiên.
Kim nói "Thiên này, tớ kể cho cậu nghe chuyện này nè...dạo này tớ buồn lắm ấy, thật ra tớ có quen 1 người con trai, cậu ta ở du học ở Úc đấy..dạo này cãi nhau hoài tớ buồn quá
Thiên nghe như bị đánh xuống địa ngục, ngập ngừng và hỏi lại "cậu có bạn trai rồi ah?"
Kim cười nói "uhm dĩ nhiên là tớ có rồi, chỉ có điều tớ không nói với ai thôi vì tớ thích được nhiều người quan tâm và thích tớ mà, nhưng người tớ thương chỉ có cậu ấy"
Khi Thiên nghe điều đó thì bản thân Thiên biết rằng tỉnh cảm sâu thẩm trong trái tim của mình mãi phải chôn dấu đi rồi, Thiên buồn nhưng vẫn phải quan tâm và hỏi "sao cậu cãi nhau với cậu ấy vậy?"
Kim trả lời "thời gian 2 đứa khác nhau, khi tớ rãnh cậu ấy lại bận, không có thời gian nói chuyện với nhau nên cậu ấy nghi ngờ ngày nọ đủ thứ, tớ ghét, chán nên gây hoài vì tớ không thích cậu ấy không tin tớ,"mỗi lần cãi nhau lại đòi chia tay, chia tay rồi huề ah"
Thiên trả lời đơn giản "uhm"
Bích hỏi "cậu yêu ai chưa?"