Người ngay bên cạnh, lại coi thường
Người bỏ đi rồi, mới thấy thương
Tưởng...tưởng dư hương... trơ vất vưởng
Bơ vơ... ngơ ngẩn... ngỡ mờ sương!
Người bỏ đi rồi, mới thấy thương
Tưởng...tưởng dư hương... trơ vất vưởng
Bơ vơ... ngơ ngẩn... ngỡ mờ sương!