(dành tặng riêng em)
Đầu đông, xuân bỗng trào dâng
Đê mê… ngây ngất…
Lâng lâng… đỉnh trời.
Long lanh mắt ngọc
Ngời ngời...
Yêu đương ta đợi một đời
Sao không?
Nghe trong giá rét mênh mông
Vàng tươi nắng ấm hừng đông
Ùa về!
Từ đây thôi hết ê chề,
Hữu duyên vạn lý tương tề…
Tình khơi!
Chơi vơi…
Chới với…
Chơi vơi…
dovaden2010