Những ngày đó chúng tôi đều theo dõi tin tức vụ buôn bán vũ khí lậu của ông chủ, trong khi chúng tôi tìm đến luật sư, việc theo dõi chúng nó kế hoạch sẽ dời lại vài ngày, nếu gấp gáp quá sẽ không ổn, một mình chúng tôi cũng không thể ra mặt được.
Chúng tôi nhờ đến luật sư thành phố để bào chữa cho ông. Ban đầu chúng tôi nhờ đến thì ai cũng từ chối, dù chúng tôi có trả giá cao như thế nào, có lẽ đây là một dụ án khó mà cải lại được với vật chứng hiện tại. Và chúng tôi tìm đến một văn phòng luật khác, nhìn nó không hoành tráng bằng những cái kia nhưng đây là hy vọng cuối cùng của chúng tôi.
"Xin chào! Tôi có thể giúp được gì cho anh chị! Tôi là Luật Sư Tâm?" - người luật sư bát tay cùng chúng tôi
"Dạ! chúng tôi muốn anh làm luật sư bào chữa cho vụ việc tàn trữ vũ khí lần này"
"Ah! tôi có biết và mấy ngày nay cũng theo dõi việc đó"
"Chúng tôi là người bị hại, xin ông giúp chúng tôi" - tôi cầu xin luật sư -" chúng tôi đã tìm kiếm những luật sư khác, họ không nhận vụ này, dù có van xin họ đến đâu"
"Mọi người có chứng cứ hay bất kì manh mối gì để chứng minh ông chủ các người vô tội không?"
"chúng tôi chưa có gì " - Trân trả lời với vẻ mặt buồn bã
"nếu không có những thứ đó thì sẽ vô vọng không cứu được ông chủ các người ra đâu"
"chúng tôi sắp bắt đầu theo dõi chúng, nếu như hôm nay tìm được luật sư" - Khanh nói
"Tôi sẽ giúp các các bạn, các bạn và tôi sẽ cùng hợp tác, tìm ra manh mối để lật đổ vụ án lần này" - Luật Sư Tâm đã nhận lời giúp chúng tôi
Và những ngày sau đó chúng tôi cật lực theo dõi, chúng tôi biết được chúng thường đi đến đâu, lúc nào cũng đi chung với nhau, mất gần cả tuần lễ chúng tôi mới xác định được chúng thường xuyên ở một quán nhậu gần bờ kè, gần như tối 7h chúng đều tụ tập uống rượu, sau đó đến 11h đêm chúng lại vào vũ trường. Chúng khá cọc dễ gây sự với bất cứ ai đụng hay va vào chúng, còn ban ngày chúng ở một chỗ khá biệt lập, nơi đó là nơi các đồng bọn của Jack tập luyện đánh đấm với nhau, cờ bạc, gái gú, rượu chè. Mọi thứ được ghi lại bằng máy quay phim nhỏ.
Và chúng tôi quay được một đoạn clip khá quan trọng, nó có thể sẽ là chìa khóa để phá vỡ vụ án lần này.
“Sao rồi?” – Quỳnh nhìn tôi và Khanh
“Mới quay được một đoạn đối thoại của chúng, liên quan đến ông chủ của chúng ta” – Tôi trả lời
“Đâu? mở lên xem nào” – người luật sư giục
Rồi tôi kết nối chiếc máy quay với chiếc TV.
“hahaha....” – tên đánh tôi cười lớn cứ như hắn vừa hả dạ một chuyện gì đó – “ Yo.... Yo ...”
“công nhận anh thật là tài giỏi?” – tên ngồi bên phải hắn nói
“chứ sao? Tao là đại ca tụi bay thì tao phải giỏi thôi” – hắn tự mãn thật đấy
“anh đã để trót lọt những vũ khí vào mớ hàng của hắn ta thật tài tình” – tên bên trái nói
“uhm... đơn giản là hắn ta quá tin anh Jack của chúng ta đó thôi, gần như tin tưởng tuyệt đối, nên việc kiểm tra hàng hóa, hắn đều giao cho anh Jack....”
“sao mà ông ta có thể tin tuyệt đối như vậy được nhỉ?” – tên bên phải nói
“đơn giản ông ta nghĩ, Jack sẽ trở thành con rể của ông ta, con gái của ông ta không biết điều, trốn thoát, thế là ...XONG! hahaha” – hắn cười nhạo
“nghe nói con gái của ông ta thương một đứa con gái có ngoại hình như một thằng con trai”
“uhm... tao còn bị lừa với dáng vẻ bên ngoài của ả? Ta đánh ả đó không còn gì? Thật là sướng tay”
“thì ra những món hàng có chứa súng trong thùng, khi đại ca kêu tụi em đưa hàng lên xe”
“uhm.. được chuẩn bị sẵn hết rồi, nhờ vậy mà tao với tụi bây được thưởng cũng kha khá đó thôi” – nói xong là chúng cụng nhau uống bia, rồi đến chọc ghẹo các cô gái, nhìn chúng chẳng khác gì bầy súc sinh.
"sắp tới chúng ta có nhiệm vụ nào không đại ca?" - tên bên phải rót bia và hỏi
"uhm... có đó, tìm cho ra con gái của ông ta đem về cho anh Jack , bằng mọi cách phải dụ cô ta đưa hết tất cả tài sản để thả ba của cô ta ra"
"biết tìm ở đâu đại ca?"
"tao cũng chưa biết nửa, nhưng tao nghĩ tốt nhất là nên thăm dò những nhà người thân của cô ta, bạn bè của cô ta"
"có khi nào có tài sản rồi anh Jack có để cho ba và cô ta yên?"
"haha.. mày cũng khá là thông mình, theo tao anh Jack sẽ giết ba của nó, sau đó chiếm đoạt nó, và thảy nó cho chúng ta, nó cũng khá là xinh đẹp, cũng khá là hấp dẫn không thua gì ở những đứa quán bar đâu. hahhaha...."
"vậy tên người yêu của cô ta thì sao đại ca?" - tên bên trai nói
"chết chứ sao? không có đất cho nó sống đâu? còn không thì cho nó liệt toàn thân, haha... uống nào!"
"Yo... đại ca... chúng ta sẽ làm tốt nhiệm vụ của mình, và chúng ta sẽ được thưởng hậu hỷ"
Coi xong đoạn clip, tôi tức giận không kiềm được bản thân mình
"LŨ CHÓ CHẾT" - tôi dọng tay vào tường
"anh bình tỉnh lại , anh nóng thì cũng không làm gì được đâu" - Quỳnh nói
"chúng nó sẽ .... sẽ ...." - Trân sợ hãi co rúm cả người lại
"không sao đâu! có anh và mọi người sẽ bảo vệ cho em" - tôi đến và ôm lấy em
"chúng có vẻ đang chuẩn bị kế hoạch bắt cóc Trân" - Người luật sư nói - "bay giờ chúng ta đã có bằng chứng" - người luật sự lấy chiếc máy quay phim chép vào laptop của mình.
"Liệu việc để cho chúng phát hiện Trân làm mồi nhử cho chúng, có nguy hiểm quá không?" - Quỳnh có vẻ không ủng hộ việc này
"chúng ta cần suy nghĩ lại, nếu chúng phát hiện thế nào chúng cũng sẽ gọi đồng bọn" - Khanh nhìn tôi và Trân nói.
"uhm..." - tôi im lặng và suy nghĩ
"không! dù thế nào chúng ta cũng phải bắt chúng để chúng khai ra mọi thứ" - Trân nói
"không được đâu em, chúng đang tìm em, chúng thấy em là như mèo thấy mỡ, rất rất nguy hiểm không được đâu" - tôi cản em
"chứ bây giờ còn cách nào để có thể đưa ba em ra khỏi tù chứ?" - chúng tôi đều im lặng khi nghe Trân nói điều đó ra. Bây giơ chúng tôi vẫn chưa nghĩ ra cách nào tốt hơn cách đó - "tại sao mọi người đều im lặng, sự thật chúng ta đâu còn cách nào ngoài cách đó"
"KHÔNG, em không đi đâu cả, anh sẽ chính là người dụ chúng" - tôi đứng phắt dậy nhìn thẳng vào mắt em.
"có lẽ nên để cho anh chàng này đi" - người Luật Sư đồng tình - "nếu hắn có bắt được anh ta đi chăng nửa, cũng sẽ không làm gì được, nếu hắn có được cháu thì mọi chuyện sẽ như theo ý của hắn"
"nhưng mà ...."
"không nhưng gì cả, , anh có kế hoạch như thế này" - trong đầu tôi lóe lên một kế hoạch có thể đánh úp chúng - "chúng ta sẽ thuê quán nhậu mà chúng thường xuyên lui tới, dụ chúng uống thật say, để khả năng chóng chọi của hắn giảm đi, chúng ta sẽ dùng lưới bắt lấy chúng như bắt láy cá vậy, sau đó chụp thuốc mê, và đưa đếm địa điểm chúng ta đã sắp đặt"
"Được đấy! như vậy nguy hiểm sẽ bớt đi, lúc đó xung quanh sẽ toàn là người của chúng ta, chúng có muốn chống cự cũng không được" - Khanh đồng ý với kế hoạch của tôi.
"Hãy tin anh!" - tôi nhìn thẳng vào em " anh sẽ không sao? anh hứa anh sẽ gặp lại em mà, em và Quỳnh cùng với những người bạn của Khanh có mặt ở địa điểm trước, như thế sẽ an toàn cho em"
Như thế chúng tôi đã thống nhất là thay đổi kế hoạch, vì chúng tôi không muốn đưa Trân vào vòng nguy hiểm quá như vậy! Đúng như kế hoạch buổi tối hôm sau chúng tôi đã dàn dựng mọi thứ một cách hoàn hảo, những người anh em của Khanh vào vai quần chúng, Khanh và một người bạn khác vào vai người bán hàng,. Chúng đã đến, tất cả đều nhắm vào chúng.
"chủ quán đâu ra đây coi" - đàn em của hắn lên tiến
"dạ ra liền" - Khanh chạy ra tiếp
"hôm nay có gì ngon không?"
"dạ có! món mì xào ốc dát! quán mới đưa món này vào"
"đại ca thấy sao?" - nó hỏi ý
"uhm.. cứ đem ra đi, cho một kết bia 333 luôn"
"dạ có liền"
Chúng có vẻ thích ăn nhậu nhỉ? chúng tôi cho mấy em xinh đẹp ra để dụ dỗ hắn.
"Ê ... chủ quán... mấy em này ở đâu ra vậy?" - đàn em hắn hỏi Khanh
"Dạ! tại em thấy mấy anh uống ở đây thường xuyên , là khách thân thiết với quán em, nên hôm nay muốn cho mấy em để phục vụ tốt hơn, quán em hôm nay sẽ không tính tiền các anh, các anh cứ ăn nhậu thoải mai" - Khanh khá nhiệt huyết nên chúng không lấy một chút nghi ngờ
"oh! được! mốt ta sẽ dẫn thêm mấy thằng em đến ủng hộ quán chú, quán chú làm ăn vậy ta thấy được đó" - tên đại ca tỏ vẻ khá hài lòng
chúng tôi làm đồ ăn cho chúng, tất cả các món đầu chúng tôi không bỏ gì vào cho chúng. Đến món cuối cùng chúng tôi đã bỏ vào hai liều thuốc ngủ cho chúng, chúng mặc nhiên ăn nhậu, khoái chí khi có ba cô em ngồi xung quanh, chúng đùa giỡn một cách dê già, dê trẻ, ôm ấp, sờ mông, sờ ngực. Những cô gái đó cũng được chúng tôi thuê từ các cô gái đứng đường mà thôi.
"hôm nay vui quá tụi bây! được nhậu miễn phí, được có gái để ôm" - hắn say thật rồi - "yo .... yo ....uống tiếp đi anh ... uống nhiều vào nè" - cả ba tên bị ép uống đến gần say, nhìn lại cũng hai kết bia, đô của chúng cũng khá cao, với hai liều thuốc ngủ được đưa vào bia thì kì này chúng chỉ có chết mà thôi. Không có sức mạnh như chúng thì phải sử dụng mưu kế mà thôi.
Một lát sau ba tên nằm gục trên bàn ngủ như chết, chẳng biết trời đất mây gió là gì. Chúng tôi đứng dậy quan sát chúng, đụng chúng, đạp chúng xuống đất, chúng vẫn nằm yên ngủ một cách ngon lành. Xe cũng đã chuẩn bị, trói hết tất cả chúng lại, chất lên xe hàng thì cũng không ai để ý. Chúng tôi đã chở chúng địa điểm mà chúng tôi đã chọn, nơi để bắt chúng khai ra mọi thứ.
Chúng tôi nhờ đến luật sư thành phố để bào chữa cho ông. Ban đầu chúng tôi nhờ đến thì ai cũng từ chối, dù chúng tôi có trả giá cao như thế nào, có lẽ đây là một dụ án khó mà cải lại được với vật chứng hiện tại. Và chúng tôi tìm đến một văn phòng luật khác, nhìn nó không hoành tráng bằng những cái kia nhưng đây là hy vọng cuối cùng của chúng tôi.
"Xin chào! Tôi có thể giúp được gì cho anh chị! Tôi là Luật Sư Tâm?" - người luật sư bát tay cùng chúng tôi
"Dạ! chúng tôi muốn anh làm luật sư bào chữa cho vụ việc tàn trữ vũ khí lần này"
"Ah! tôi có biết và mấy ngày nay cũng theo dõi việc đó"
"Chúng tôi là người bị hại, xin ông giúp chúng tôi" - tôi cầu xin luật sư -" chúng tôi đã tìm kiếm những luật sư khác, họ không nhận vụ này, dù có van xin họ đến đâu"
"Mọi người có chứng cứ hay bất kì manh mối gì để chứng minh ông chủ các người vô tội không?"
"chúng tôi chưa có gì " - Trân trả lời với vẻ mặt buồn bã
"nếu không có những thứ đó thì sẽ vô vọng không cứu được ông chủ các người ra đâu"
"chúng tôi sắp bắt đầu theo dõi chúng, nếu như hôm nay tìm được luật sư" - Khanh nói
"Tôi sẽ giúp các các bạn, các bạn và tôi sẽ cùng hợp tác, tìm ra manh mối để lật đổ vụ án lần này" - Luật Sư Tâm đã nhận lời giúp chúng tôi
Và những ngày sau đó chúng tôi cật lực theo dõi, chúng tôi biết được chúng thường đi đến đâu, lúc nào cũng đi chung với nhau, mất gần cả tuần lễ chúng tôi mới xác định được chúng thường xuyên ở một quán nhậu gần bờ kè, gần như tối 7h chúng đều tụ tập uống rượu, sau đó đến 11h đêm chúng lại vào vũ trường. Chúng khá cọc dễ gây sự với bất cứ ai đụng hay va vào chúng, còn ban ngày chúng ở một chỗ khá biệt lập, nơi đó là nơi các đồng bọn của Jack tập luyện đánh đấm với nhau, cờ bạc, gái gú, rượu chè. Mọi thứ được ghi lại bằng máy quay phim nhỏ.
Và chúng tôi quay được một đoạn clip khá quan trọng, nó có thể sẽ là chìa khóa để phá vỡ vụ án lần này.
“Sao rồi?” – Quỳnh nhìn tôi và Khanh
“Mới quay được một đoạn đối thoại của chúng, liên quan đến ông chủ của chúng ta” – Tôi trả lời
“Đâu? mở lên xem nào” – người luật sư giục
Rồi tôi kết nối chiếc máy quay với chiếc TV.
“hahaha....” – tên đánh tôi cười lớn cứ như hắn vừa hả dạ một chuyện gì đó – “ Yo.... Yo ...”
“công nhận anh thật là tài giỏi?” – tên ngồi bên phải hắn nói
“chứ sao? Tao là đại ca tụi bay thì tao phải giỏi thôi” – hắn tự mãn thật đấy
“anh đã để trót lọt những vũ khí vào mớ hàng của hắn ta thật tài tình” – tên bên trái nói
“uhm... đơn giản là hắn ta quá tin anh Jack của chúng ta đó thôi, gần như tin tưởng tuyệt đối, nên việc kiểm tra hàng hóa, hắn đều giao cho anh Jack....”
“sao mà ông ta có thể tin tuyệt đối như vậy được nhỉ?” – tên bên phải nói
“đơn giản ông ta nghĩ, Jack sẽ trở thành con rể của ông ta, con gái của ông ta không biết điều, trốn thoát, thế là ...XONG! hahaha” – hắn cười nhạo
“nghe nói con gái của ông ta thương một đứa con gái có ngoại hình như một thằng con trai”
“uhm... tao còn bị lừa với dáng vẻ bên ngoài của ả? Ta đánh ả đó không còn gì? Thật là sướng tay”
“thì ra những món hàng có chứa súng trong thùng, khi đại ca kêu tụi em đưa hàng lên xe”
“uhm.. được chuẩn bị sẵn hết rồi, nhờ vậy mà tao với tụi bây được thưởng cũng kha khá đó thôi” – nói xong là chúng cụng nhau uống bia, rồi đến chọc ghẹo các cô gái, nhìn chúng chẳng khác gì bầy súc sinh.
"sắp tới chúng ta có nhiệm vụ nào không đại ca?" - tên bên phải rót bia và hỏi
"uhm... có đó, tìm cho ra con gái của ông ta đem về cho anh Jack , bằng mọi cách phải dụ cô ta đưa hết tất cả tài sản để thả ba của cô ta ra"
"biết tìm ở đâu đại ca?"
"tao cũng chưa biết nửa, nhưng tao nghĩ tốt nhất là nên thăm dò những nhà người thân của cô ta, bạn bè của cô ta"
"có khi nào có tài sản rồi anh Jack có để cho ba và cô ta yên?"
"haha.. mày cũng khá là thông mình, theo tao anh Jack sẽ giết ba của nó, sau đó chiếm đoạt nó, và thảy nó cho chúng ta, nó cũng khá là xinh đẹp, cũng khá là hấp dẫn không thua gì ở những đứa quán bar đâu. hahhaha...."
"vậy tên người yêu của cô ta thì sao đại ca?" - tên bên trai nói
"chết chứ sao? không có đất cho nó sống đâu? còn không thì cho nó liệt toàn thân, haha... uống nào!"
"Yo... đại ca... chúng ta sẽ làm tốt nhiệm vụ của mình, và chúng ta sẽ được thưởng hậu hỷ"
Coi xong đoạn clip, tôi tức giận không kiềm được bản thân mình
"LŨ CHÓ CHẾT" - tôi dọng tay vào tường
"anh bình tỉnh lại , anh nóng thì cũng không làm gì được đâu" - Quỳnh nói
"chúng nó sẽ .... sẽ ...." - Trân sợ hãi co rúm cả người lại
"không sao đâu! có anh và mọi người sẽ bảo vệ cho em" - tôi đến và ôm lấy em
"chúng có vẻ đang chuẩn bị kế hoạch bắt cóc Trân" - Người luật sư nói - "bay giờ chúng ta đã có bằng chứng" - người luật sự lấy chiếc máy quay phim chép vào laptop của mình.
"Liệu việc để cho chúng phát hiện Trân làm mồi nhử cho chúng, có nguy hiểm quá không?" - Quỳnh có vẻ không ủng hộ việc này
"chúng ta cần suy nghĩ lại, nếu chúng phát hiện thế nào chúng cũng sẽ gọi đồng bọn" - Khanh nhìn tôi và Trân nói.
"uhm..." - tôi im lặng và suy nghĩ
"không! dù thế nào chúng ta cũng phải bắt chúng để chúng khai ra mọi thứ" - Trân nói
"không được đâu em, chúng đang tìm em, chúng thấy em là như mèo thấy mỡ, rất rất nguy hiểm không được đâu" - tôi cản em
"chứ bây giờ còn cách nào để có thể đưa ba em ra khỏi tù chứ?" - chúng tôi đều im lặng khi nghe Trân nói điều đó ra. Bây giơ chúng tôi vẫn chưa nghĩ ra cách nào tốt hơn cách đó - "tại sao mọi người đều im lặng, sự thật chúng ta đâu còn cách nào ngoài cách đó"
"KHÔNG, em không đi đâu cả, anh sẽ chính là người dụ chúng" - tôi đứng phắt dậy nhìn thẳng vào mắt em.
"có lẽ nên để cho anh chàng này đi" - người Luật Sư đồng tình - "nếu hắn có bắt được anh ta đi chăng nửa, cũng sẽ không làm gì được, nếu hắn có được cháu thì mọi chuyện sẽ như theo ý của hắn"
"nhưng mà ...."
"không nhưng gì cả, , anh có kế hoạch như thế này" - trong đầu tôi lóe lên một kế hoạch có thể đánh úp chúng - "chúng ta sẽ thuê quán nhậu mà chúng thường xuyên lui tới, dụ chúng uống thật say, để khả năng chóng chọi của hắn giảm đi, chúng ta sẽ dùng lưới bắt lấy chúng như bắt láy cá vậy, sau đó chụp thuốc mê, và đưa đếm địa điểm chúng ta đã sắp đặt"
"Được đấy! như vậy nguy hiểm sẽ bớt đi, lúc đó xung quanh sẽ toàn là người của chúng ta, chúng có muốn chống cự cũng không được" - Khanh đồng ý với kế hoạch của tôi.
"Hãy tin anh!" - tôi nhìn thẳng vào em " anh sẽ không sao? anh hứa anh sẽ gặp lại em mà, em và Quỳnh cùng với những người bạn của Khanh có mặt ở địa điểm trước, như thế sẽ an toàn cho em"
Như thế chúng tôi đã thống nhất là thay đổi kế hoạch, vì chúng tôi không muốn đưa Trân vào vòng nguy hiểm quá như vậy! Đúng như kế hoạch buổi tối hôm sau chúng tôi đã dàn dựng mọi thứ một cách hoàn hảo, những người anh em của Khanh vào vai quần chúng, Khanh và một người bạn khác vào vai người bán hàng,. Chúng đã đến, tất cả đều nhắm vào chúng.
"chủ quán đâu ra đây coi" - đàn em của hắn lên tiến
"dạ ra liền" - Khanh chạy ra tiếp
"hôm nay có gì ngon không?"
"dạ có! món mì xào ốc dát! quán mới đưa món này vào"
"đại ca thấy sao?" - nó hỏi ý
"uhm.. cứ đem ra đi, cho một kết bia 333 luôn"
"dạ có liền"
Chúng có vẻ thích ăn nhậu nhỉ? chúng tôi cho mấy em xinh đẹp ra để dụ dỗ hắn.
"Ê ... chủ quán... mấy em này ở đâu ra vậy?" - đàn em hắn hỏi Khanh
"Dạ! tại em thấy mấy anh uống ở đây thường xuyên , là khách thân thiết với quán em, nên hôm nay muốn cho mấy em để phục vụ tốt hơn, quán em hôm nay sẽ không tính tiền các anh, các anh cứ ăn nhậu thoải mai" - Khanh khá nhiệt huyết nên chúng không lấy một chút nghi ngờ
"oh! được! mốt ta sẽ dẫn thêm mấy thằng em đến ủng hộ quán chú, quán chú làm ăn vậy ta thấy được đó" - tên đại ca tỏ vẻ khá hài lòng
chúng tôi làm đồ ăn cho chúng, tất cả các món đầu chúng tôi không bỏ gì vào cho chúng. Đến món cuối cùng chúng tôi đã bỏ vào hai liều thuốc ngủ cho chúng, chúng mặc nhiên ăn nhậu, khoái chí khi có ba cô em ngồi xung quanh, chúng đùa giỡn một cách dê già, dê trẻ, ôm ấp, sờ mông, sờ ngực. Những cô gái đó cũng được chúng tôi thuê từ các cô gái đứng đường mà thôi.
"hôm nay vui quá tụi bây! được nhậu miễn phí, được có gái để ôm" - hắn say thật rồi - "yo .... yo ....uống tiếp đi anh ... uống nhiều vào nè" - cả ba tên bị ép uống đến gần say, nhìn lại cũng hai kết bia, đô của chúng cũng khá cao, với hai liều thuốc ngủ được đưa vào bia thì kì này chúng chỉ có chết mà thôi. Không có sức mạnh như chúng thì phải sử dụng mưu kế mà thôi.
Một lát sau ba tên nằm gục trên bàn ngủ như chết, chẳng biết trời đất mây gió là gì. Chúng tôi đứng dậy quan sát chúng, đụng chúng, đạp chúng xuống đất, chúng vẫn nằm yên ngủ một cách ngon lành. Xe cũng đã chuẩn bị, trói hết tất cả chúng lại, chất lên xe hàng thì cũng không ai để ý. Chúng tôi đã chở chúng địa điểm mà chúng tôi đã chọn, nơi để bắt chúng khai ra mọi thứ.