DMCA.com Protection Status

Thứ Hai, 2 tháng 2, 2015

Thơ Nghèo chế - Thơ chế sinh viên nghèo vui hài hay nhất

Thơ Nghèo chế - Thơ chế con nhà nghèo vui hài nhất. Thơ kiếp nhà nghèo chế, thơ con nhà nghèo chế vui. Thơ Nghèo nhà nghèo kiếp nhà nghèo hay nhất. Thơ sinh viên nghèo .Thơ chỉ vì anh nghèo , nghèo nên em chê, tình yêu con nhà nghèo

Thơ chế sinh viên nghèo

Hận một nỗi căm hờn trong bụng đói 
Ta nằm dài mong tiết học chóng qua 
Tức lũ bạn kia hời hợt thờ ơ 
Dương quà sáng diễu ta đang đói bụng 
Nay sa cơ không tiền nên túi lũng 
Buổi học thì dài mà đói quá đi thôi 

Đâu phở bò bún ốc với chè xôi 
Miệng buồn ăn nên cứ thèm cứ nhớ 
Thấy nhỏ bạn gặm bánh mỳ ngon quá
Thèm quá trời mà ta hỏng dám xin 
Lúc đầu giờ thấy nó xuống căn tin 
Mua những 2 mẩu bánh mỳ mà không chia tệ thât! 

Cái con nhỏ sao mà keo đến thế 
Mọi lần ta tiếc gì với nó đâu 
Thế mà giờ chẳng chịu chia cho nhau
Dẫu chỉ là mẩu bánh mỳ bé tẹo 
Nhớ lần trước lúc ta mua gói kẹo 
Nó lại gần thỏ thẻ bảo chia đôi 
Bạn với bè bạc bẽo thế thì thôi. 
Thôi cũng đừng buồn và đừng tiếc nuối

Đâu những lần đi ăn chè kem chuối 
Đâu những lần giấu ổi trong hốc bàn 
Vừa học vừa ăn tâm hồn vui phơi phới 
Đâu những bữa điểm tâm bún riêu mỳ sợi 
Ta vô tư chén chặt đến căng diều 
Để giờ đây lại thấy đói tiêu điều 
Ruột gan cũng đã đến chừng vã vữa 
Cả đôi chân cũng đứng không nỗi nữa

Than ôi!Thời sung túc ấy còn đâu?
Nay ta ôm niềm căn hận ngàn thâu 
Ghét những cảnh không đời nào thay đổi 
Bạn với bè tầm thường và giả dối 
Có đồ ăn cứ thủ xơi một mình
Ta cóc cần ta cũng cóc thèm xin
Đứa bạn vô tâm vong ơn và bội nghĩa 
Ta cũng cóc thèm chơi với nó nữa 
Mọi quan hệ sẽ chấm dứt từ đây 
Hỡi dạ dày xin chịu đói vài giây 

Bữa cơm trưa ta xin phục thù rửa hận
Ta thương mi số kiếp còn lận đận 
Nhưng ta nghèo mi cũng hiểu phải không?
Thầy bảo rằng đời ta long đong lắm
Lên voi xuống chó chuyện thường như cơm bữa
Nhưng mi vẫn sống dù ra sao đi nữa
Hỡi dạ dày thấu đói của ta ơi...!!!

*************************

SINH VIÊN NGHÈO

Em biết không đời sinh viên nghèo lắm
Cơm ăn thường toàn nếm vị rau dưa
Những lúc hết tiền rồi nhịn cả cơm trưa
Tối đói là đành xơi mì tôm gói

Đêm thức khuya đoàn binh giun vẫy gọi
Dựng đứng lên trong bụng để chào cờ
Đến mùa thi thức đến một hai giờ
Nhìn khắp nơi toàn là sách với chữ

Sinh viên nghèo nhưng tấm lòng triệu phú
Thương bạn bè lúc gặp cảnh éo le
Khi khoái lên cũng hay đánh chén nhè
Năm mười đứa xúm nhau thành một hội

Vui rượu cờ rồi bàn chuyện đời thơ
Vài ba lần cha mẹ cũng thờ ơ
khoai gạo hết không còn tiền gửi nữa
Không tiền tiêu phải vay năm bảy đứa

Tết ra về còn nợ tám chín trăm
sống ở quê chưa qua khỏi ngày rằm
Rồi lại gói xuân đi vào chốn cũ
Sinh viên mình có lúc nào thấy đủ
Thiếu gia đình, thiếu bác thiếu quê hương

Muốn vô tư nhưng phải lo đủ trăm đường
Nào tiền tiêu, tiền ăn, tiền học phí
Đến mùa thi đôi lúc còn phải nghỉ
Vì mình nghèo mà trường bảo mình "no"

Ôi! Đi học còn khổ hơn chăn bò
Đời nghèo quá nên hoá thành lãng mạn
Mọi thứ thiếu ta chỉ thừa tình bạn
Và tình thương những kẻ giống như ta

********************

Bữa cơm khi gia cảnh nghèo hàn

Tô canh lạnh lẽo nước trong veo.

Vài lát hành phi bé tẻo teo

Nước chấm gọi là hơi gợn tí

Thịt kho thái mỏng gió bay vèo

Dưa vừa mới muối còn xanh ngắt

Cơm chén vừa xong dạ vẫn teo

Tối đói cồn cào không ngủ được

Muỗi bu vào đốt cái thân bèo!!!

*****************************

Thơ Kiếp nhà nghèo của sinh viên

Căn phòng tôi trọ bé tẹo teo
Tối đến mộng ngon muỗi phì phèo
Ngỡ Mĩ ném bom bừng tỉnh dậy
Trong phòng bỗng rộn tiếng chuột reo

Sáng ra tỉnh dậy vẫn kiếp nghèo
Vất vả là vậy vẫn đói meo
Cúi đầu lạy đất ngẩng đầu vái
Ước mộng giàu sang thoát kiếp bèo.

*******************
Bài thơ kẻ giàu người nghèo

Phận đời nghiệt ngã lắm bất công
Kẻ ăn chẳng hết người long đong
Nhà cao cửa rộng đồ dư dã
Áo rách thân gầy túi trống không
Phung phí ào ào tiêu mấy vạn
Chắt chiu mót mót dụm từng đồng
Giàu nghèo phận số nghèo thầm tủi
Lặng lẽ u hoài mãi đợi mong

*****************************

Kiếp nghèo ôm hận

Khi xưa em nói yêu tôi
Bây giờ em đã bước đi theo người
Khi xưa hạnh phúc dâng trào
Giờ đây hạnh phúc chỉ là trong mơ

Tưởng rằng hạnh phúc trăm năm
Ai ngờ hạnh phúc đã bay xa rồi
Khi xưa trong trắng ngây thơ
Bây giờ em đã dối gian lòng này

Khi xưa em đẹp tâm hồn
Giờ đây em đã chẳng còn là em
Lòng người gian dối, dối gian
Đừng mong người khác không gian dối mình

Ta đây bậc đại anh hùng
Đâu thèm chấp chuyện trẻ con tầm thường
Tấm lòng chung thủy, thủy chung
Nhưng em lại đạp trái tim quay cuồng

Cạm bẫy người khác giăng ra
Nhưng em lại muốn đâm đầu vào chơi
Ai thương số phận của tôi
Kiếp nghèo ôm hận xin đành vậy thôi

Kiếp nghèo vây bủa quanh tôi
Dâu giám nhận lấy lòng người thủy chung
Ai thương thân phận mày ngu
Nghèo hèn tính lạ ngu, ngu đần đần

Thân mày khờ khạo ngu ngơ
Đừng mong người khác trăm năm trọn đời.
Vàng thì thử lửa thử than
Yêu nhau phải thử gian nan mới tường

Hết yêu nói thẳng hết yêu
Còn mang cha mẹ làm tấm bia
Lòng người giờ đã đổi thay
Giờ trong đau khổ chỉ là mình tôi

Em cười hạnh phúc bên ai
Còn tôi nước mắt tràn trề trong tim
Người giờ hạnh phúc mong mong manh
Còn tôi đau khổ, khổ đau càng nhiều

Lòng người chỉ vậy mà thôi
Vui chơi phút chốc quang ngang bên đường
Trái tim khẩu phật tâm xà
Sự thật, lời nói cao xa khác vời

Rằng em, em cũng yêu anh
Nhưng em chẳng thể núi này núi kia
Lòng người chỉ vậy mà thôi
Buông lời tình cảm giản đơn vô cùng

Trước kia tuyệt đối tin người
Nhưng nay chẳng thể tin người, người ơi
Mong người đừng có đổi thay
Nhưng nay người đã đổi thay, thay lòng

Lòng người khó đoán nông sâu
Thước nào đo được lòng người thế gian
Lòng người lọc đa đoan
Thử hỏi nhân thế mấy ai chung tình

Yêu nhiều chẳng được bao nhiêu
Thật lòng thì ít dối gian thì nhiều
Yeu nhiều đau khổ càng nhiều
Thôi đành quên hết ngày dài đắng cay

Lòng người thay đổi, đổi thay
Đừng mong người khác không thay đổi lòng
Ta đây chí khí ngất trời
Thì em hãy cứ dôi gian lòng này.

*****************************