Anh trăn trở trước hồ sơ bệnh án
Cây bút bi xoay xoay mãi, ngập ngừng
Đã đôi lần hạ xuống, lại ngưng
Tờ y lệnh lặng im như giận dỗi ?
“Mi giận dỗi vì mi chờ, mi đợi
Nhưng ngoài kia là sinh mệnh một con người
Đâu thể viết bừa, viết đại mi ơi !
Phải lựa chọn sao cho vừa, cho đạt
Thuốc điều trị phải tuân theo chỉ định
Dùng thuốc phải an toàn, hiệu quả đinh ninh
Hợp lý, hợp tình, hợp cơ địa bệnh nhân
Nên Ta phải để mi chờ, mi đợi…”
Tờ y lệnh lặng im, thầm xin lỗi
“Hiểu ra rồi, không hờn trách anh ơi !”
….
Và bây giờ cây bút đã ngừng xoay
Lòng đã quyết, anh nhanh tay ra y lệnh.
dovaden2010