DMCA.com Protection Status

Thứ Hai, 3 tháng 2, 2014

Người đời vẫn thường gọi họ là: les (lesbian - đồng tính luyến ái nữ). Thực tế, họ cũng giống như bao người phụ nữ khác: xinh đẹp, học hành giỏi giang, thậm chí rất duyên dáng và thành đạt.



Nhưng vì nhiều lý do, nhiều sự tác động, họ trở thành khác biệt so với mọi người, mà điều khác biệt cơ bản là họ chỉ có tình cảm, tình yêu với những người cùng giới. Chính vì thế, không ít người xem họ là giới thứ 3 trong xã hội, có người lại cho họ là những người mắc những “bệnh quái dị” …

Một lần trót dại, biết mình là les

Sinh năm 1985 tại Quảng Ninh, học hết phổ thông, Hà thi vào trường Cao đẳng du lịch với mong ước sẽ trở thành một hướng dẫn viên du lịch. Năm thứ 3 làm sinh viên, vừa là để kiếm thêm tiền chi tiêu, vừa để phục vụ cho việc thực tập nghiệp vụ hướng dẫn du lịch được học ở trường vào thực tế, Hà đã xin làm hướng dẫn viên cho một công ty du lịch. Gia đình và người yêu cô đều tán thành. Do trình độ ngoại ngữ (tiếng Hàn) của cô khá tốt, nên cô thường hướng dẫn các tour cho người Hàn Quốc.

Trong số những người khách cô quen, cô thường giữ liên lạc với một người khách đến từ Seoul. Cô gái gốc Hàn tên Nam Keem này tỏ ra có cảm tình đặc biệt với Hà. Hai người thường xuyên điện thoại nói chuyện với nhau và mỗi lần Nam Keem sang Việt Nam công tác, Nam Keem lại tổ chức những chuyến đi thăm quan mà chỉ có hai người.


Hà giữ vai trò người hướng dẫn, còn mọi chi phí đều do Nam Keem chi trả. Không những chỉ đi du lịch hay ăn uống, Nam Keem còn thường xuyên mua cho Hà những món quà rất đẹp và đắt tiền. Tưởng rằng đó là tình cảm trong sáng giữa những người bạn gái tâm giao, nhưng sau khi Nam Keem chuyển công tác hẳn sang Việt Nam, mọi chuyện đã đổi khác. Nam Keem mời Hà cùng chuyển về ở với mình cho đỡ tốn kém và đỡ buồn. Hà nhận lời ngay vì thực sự cô rất quý Nam Keem.

Đêm đầu tiên chuyển đến ở cùng Nam Keem, Hà biết cuộc đời mình đã thay đổi. Nam Keem đã ngỏ lời yêu Hà và cầu xin Hà đừng bỏ rơi cô. Hà đã không đủ lý trí để khước từ những lời van xin của Nam Keem. Và họ đã có quan hệ thân xác với nhau.

Sau lần đầu ấy với Nam Keem, Hà thấy trong người có nhiều biến chuyển khác thường không sao lý giải được. Cảm giác nhớ nhung và khao khát gần gũi Nam Keem luôn choáng ngợp trong cô. Cô không thích gần gũi với những người khác giới, kể cả người yêu cũ của cô. Những chuyến về thăm nhà và những lần gặp gỡ với người từ đó thưa dần, thay vào đó là thời gian cô và Nam Keem cùng tận hưởng những giây phút quấn quýt bên nhau. Và Hà bắt đầu cuộc sống của một les từ đó.

Gia đình - cái nôi sinh ra Les

Khác với trường hợp của Hà, trường hợp của Minh lại khác. Vì lo làm ăn, bố mẹ sinh Minh khi đã đứng tuổi. Cả bố và mẹ Minh đều mong sẽ sinh được một cậu quý tử để nối dõi. Chính vì thế, có thể nói, Minh sinh ra ngoài sự mong muốn của gia đình.

Lần đầu tiên cô thấy lo lắng và quan tâm tới một người như vậy sau 22 năm qua, lần đầu tiên cô không thể chịu đựng được khi không được gặp Nhiên dù chỉ là một ngày. Còn Nhiên, sau cái ngày bị xỉu trong siêu thị, cô vô cùng biết ơn người đã đưa cô về tận nhà, lại thường xuyên đến nhà thăm nom, săn sóc cho cô, cho nên cũng thường xuyên đến nhà Minh chơi. Cho đến một ngày, bố mẹ hai bên như chết đứng khi hai cô con gái của họ xin phép bố mẹ cho ra ở riêng vì “chúng con yêu nhau lâu rồi, chúng con không thể sống thiếu nhau”.

Mọi sự ngăn cản của bố mẹ không làm cho hai cô gái thay đổi ý kiến. Họ chỉ còn biết khóc lóc suốt ngày và tránh né tất cả những người bà con vì sợ rằng mọi chuyện vỡ lở thì không biết giấu mặt vào đâu. Bố mẹ Minh luôn dằn vặt, trách móc mình vì đã không giáo dục Minh đúng với giới tính tự nhiên của cô. Nhưng họ chưa kịp bình tâm với sự kiện đột ngột của hai cô con gái, thì lại bị hai cô làm cho xốc khi họ tuyên bố chia tay bởi: “Chúng con không hợp nhau, con đã có người yêu khác”. Những tưởng con cái đã bình tâm suy nghĩ lại, ai ngờ, người yêu mới của Minh lại cũng là một cô gái bằng tuổi Minh, một cô gái 6 phần nữ, 4 phần nam.

Nhưng để bù đắp vào niềm hy vọng không thành, bố Minh chăm chút cho con gái giống như hình tượng một cậu con trai mà ông mong muốn. Từ trang phục đến cách ăn nói, cách sống của Minh đều bị “nam hoá” từ khi cô còn nhỏ. Khi đã trở thành một thiếu nữ 18, đôi mươi, cô vẫn mang phong cách sống đó. Rồi một ngày Minh gặp Nhiên, đứa con gái yếu ớt đến mức độ xỉu ngay trong vòng tay của cô khi không chịu được đám người ồn ào trong siêu thị.
Chắc hẳn cả Minh và Hà đều không muốn mình rơi vào tình cảnh như họ đã, đang sống. Họ cũng là những con người, cũng có những nhu cầu của riêng họ. Điều đáng trách là họ đã không đủ nghị lực, không dùng lý trí của mình để vượt lên những đam mê xác thịt. Họ đã thoả mãn những nhu cầu thể xác của mình mà không nghĩ đến những nỗi đau mà bậc làm cha làm mẹ phải gánh chịu, những ánh mắt khinh miệt mà người đời dành cho họ. Thậm chí không ít người trong số họ đã tự đẩy mình vào cuộc sống của “giới thứ 3”, trong khi họ có tâm sinh lý hoàn toàn bình thường. Họ coi đó là “mốt”, là cách chơi sành điệu mà chỉ dân “chịu chơi”mới có gan chơi.