truyện les buồn, truyện tình cảm les
- Tựa đề : Trót Yêu Trót Dại Khờ !
- Tác giả : Làn Gió
- Tình Trạng : Hoàn thành
Tiếng còi vang inh ỏi.. xe cấp cứu rẽ vào bệnh viện.
Nhanh lên..nhanh lên.. làm ơn tránh ra,các Bác Sĩ vội vã đưa bệnh nhân vào phòng cấp cứu
............. ầm .............
Cửa đóng
Một làn khói trắng bao trùm,mà không phải..một màu đen tối thì đúng hơn.
..................................................
Tuyết Băng đứng bên cửa sổ nhìn chằm chằm xuống công viên.. cũng chẵng biết để làm gì .
Một tuần nay Tuyết Băng liên miên mất ngủ,nàng nhớ hoài một giấc mơ.trong mơ nàng thấy mình nắm tay một cô gái và hôn lên môi cô ta.giữa lúc đang cảm giác lân lân..nàng giật mình tỉnh dậy,tỉnh giấc..mồ hôi ướt cả trán. nàng hoang mang bởi giấc mơ lạ lùng.
Sau khi chia tay hai mối tình,chia tay hai người đàn ông.. Tuyết Băng trở thành người vô cảm. lần đầu của nàng đã trao.. và nàng bị lừa dối,đau khổ ! nàng xem như đóng học phí tình yêu,cái giá quá đắc làm nàng sụp đổ.
Thời gian trôi qua nàng cũng đứng dậy để tiếp tụt mối tình thứ hai.Chàng đến bên nàng thật nhẹ nhàng..rồi cũng đi thật nhẹ nhàng. hôm nói câu "chia tay " nàng bật cười nhạt nhẽo.nàng đi trong mưa,mưa rơi hay nước mắt rơi.nàng tự nói với mình " Tôi sẽ không yêu ai nữa.. tình ơi ! đừng hòng tìm đến Tôi một lần nào nữa nhé .. " .
Hôm nay Tuyết Băng đi làm về trễ,nàng không đứng bên cửa sổ nhìn xuống công viên nữa..mà nàng vào công viên.ngồi yên trên chiếc xích đu,không đưa,không động đậy.
Tuyết Băng không cố tình nghe lén người khác nói chuyện,chỉ là 3 đứa nhóc bên kia nói chuyện hơi to tiếng .
- Ê tụi mày.. Tao mới đá thằng Nam rồi,thằng này mê Tao lắm.. mà Tao chơi chán rồi cho " de " .
- Có thằng nào mà Mày xài quá một tháng đâu. _ Hồng lên tiếng
- Nếu Tao cũng xinh đẹp như Mày chắc Tao cũng sẽ xài hao như vậy. _ Cúc cười buồn .
- Sẽ còn dài dài,Tao sẽ đá từng tên,chiến lợi phẩm đã lên đến con số 49 rồi, để xem xem tên nào sẽ là kẽ tốt số làm tròn con số 50 .
Nghe câu chuyện của 3 con nhóc mà máu nóng của Tuyết Băng sắp lên tới nảo.. " đúng là kẽ lừa dối,chúng mày là thứ cặn bã không ra gì,thích lừa gạt người khác " . _ Tuyết Băng thầm chửi rủa đai nghiến.. thiếu điều muốn đi sang bên đó để xé xác chúng ra .
Tức giận,Tuyết Băng rời khỏi công viên với vẻ mặt hằm hằm và lạnh lùng như sát thủ.
Trời đẹp.. cô Tiểu Thư thay bồ như thay áo.. đang sửa soạn ra phố.đang chạy nhởn nhơ nhìn trời thì chiếc xe chết tiệt bị chết máy,chiếc xe lì lợm đang dở trò nhõng nhẽo " nằm đường " , khúc này lại không có chổ sửa xe .
- Trời ơi chết rồi... _ Tiểu Thư nhăn mặt
" 49 tên người yêu đã bị đá một cách hết sức dã mang và đê tiện... khiến tất cả đều tổn thương chầm trọng. người đi du học,người đi khỏi thành phố Cần Thơ,có người còn vào cả bệnh viện... giờ biết nhờ ai đây ? tên thứ 50 đi đâu rồi không biết mà chưa thấy đến. kỳ này không xong rồi đại vương ơi.. "
Tiểu Thư dắt xe vào lề thở phù phù .
Hôm nay Tuyết Băng không đi làm,nàng chạy xe vòng vòng thành phố hóng mát.. trông thấy con nhỏ đáng ghét,chết bầm hôm bữa ở công viên. nó đang đá đá mấy phát vào chiếc xe,hình như chiếc xe bị chết máy..
dù mắc cười nhưng khuôn mặt Tuyết Băng vẫn lạnh lùng.. " cái đồ quỷ quái đáng đời lắm.." _ nàng rủa nhỏ đáng ghét.
- Chị ơi...! chị gì ơi ...!
Con nhỏ gọi Tuyết Băng.. nàng nhìn nhỏ rồi quay mặt nhìn thẳng phía trước,nhóng ga vụt nhanh qua.
- Trời ơi.. thứ người gì vậy không biết.. người ta gọi còn ngoảnh mặt chạy nhanh hơn.đúng là đồ vô lương tâm,lạnh lùng..không tình người mà. đừng để Tôi gặp lại cô một lần nữa,đồ xấu xa " . _ Tiểu Thư quạo
Chạy qua khỏi,Tuyết Băng thấy hả giận gì đâu. mà nó cũng đâu làm gì nàng đâu,chắc tại nàng ác cảm với mấy tên lừa tình nên mới như vậy .
Tối nay gió mát trăng thanh,Tuyết Băng ngồi trong công viên ngắm sao trời,nghe ồn ào phía bên kia, nàng đi sang nhìn xem thì thấy con nhỏ đáng ghét nó nằm trên người con nhỏ nào đó.. mà cười ha hả giữa chốn công cộng,Tuyết Băng chau mày lên tiếng
- Đúng là cái đồ đê tiện..lộ rỏ bản chất...
Tiểu Thư nóng sôi máu,nàng đang đi với người bạn,lỡ té lên người bạn mà lại bị người ta nói như vậy..
- Ê..ê.. cái đồ lạnh lùng xấu xa kia..con mắt nào của cô thấy Tôi đê tiện ? Tôi nhớ Tôi đâu có làm gì cô mà nói Tôi như vậy ? bộ trên trán Tôi có viết hai chữ " đê tiện " hay sao ?
- Tôi không cần biết,thứ đa tình lừa dối là đê tiện thôi .
- Tôi thích như vậy đó,bộ liên quan đến hạnh phúc gia đình cô hay sao ?
Tuyết Băng im lặng nàng bước đi..không thèm đôi co nữa .
Tiểu Thư uất ức chuyện mình bị nói là đồ đê tiện.. nàng quyết tâm trả thù. và người thứ 50 đã được chọn .
Một tuần sau.Tuyết Băng đang đi tản bộ trên đường thì Tiểu Thư bước đến nắm tay Tuyết Băng.
Nhìn sang thấy con nhỏ đáng ghét,Tuyết Băng hằm hằm..
- Cô làm gì vây... ?
- Tôi muốn đeo đuổi cô. _ Tiểu Thư trả lời dứt khoác
- Đồ điên . _ Tuyết Băng chửi,rồi nàng đẩy nhỏ ra .
- Tôi đã yêu thầm cô tự rất lâu,yêu khuôn mặt lạnh kiêu kỳ quyến rũ của cô, cô tìm ẩn một sức hút ma mị.. mà Tôi không sao cưỡng lại được con tim mình,cô cho Tôi một cơ hội để được bên cô nhé ! Tôi sẽ yêu cô trọn đời trọn kiếp .
- Thôi im đi,Tôi không yêu ai nữa . _ Tuyết Băng bước đi .
Hôm nay trời âm u mây đen phủ lấp,cơn mưa tằm tã đang trút nước xuống thành phố Cần Thơ.
Nhỏ đáng ghét đang ngồi trong công viên nhìn lên.. nhìn thẳng vào đôi mắt Tuyết Băng.
Tuyết Băng đóng sằm cánh cửa.
Nhiều ngày mưa..vẫn thấy nhỏ đáng ghét ngồi dưới công viên nhìn nàng.
Sự kiên trì đeo đuổi của Tiểu Thư xinh đẹp dần dần đã làm tảng băng lạnh lùng trở nên tan chảy. Tuyết Băng bắt đầu để ý và nhớ đến khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu Thư.nhớ cả trong mơ. và giờ đây cơn mơ lúc xưa dần dần hiện rỏ.. người mà lúc trước nàng thường mơ thấy là khuôn mặt cô Tiểu Thư.
Tuyết Băng nhận lời yêu của Tiểu Thư.
Một tình yêu chớm nở và thật đẹp,đẹp như trong tranh.Tuyết Băng yêu say đắm,yêu điên đảo tâm hồn,yêu quên ăn quên ngủ vì Tiểu Thư .
- " mình chia tay nhé ! " _ Tiểu Thư thốt ra câu nói lạnh lùng .
- Tại sao vậy ? _ Tuyết Băng hốt hoảng
- Vì Tôi chỉ đùa với cô .
- Đùa ?
- Đúng vậy .
- Cô bỏ Tôi, Tôi sẽ chết cho cô xem..
- Đừng hù Tôi . sao ai cũng thích nói câu này ..
- Cô .....
- Tôi sao ? cô dẹp mấy cái trò hù dọa đi nhé và biến cho khuất mắt Tôi .
Cánh cửa khép lại ......... " ầm " .............
Tít...tít...tít...tít
Cửa phòng cấp cứu mở.. các vị Bác Sĩ nhìn nhau lắc đầu. Tiểu Thư cũng lắc đầu.. " đúng là đồ khờ dại, ngươi chết thì ta vẫn tiếp tụt sống khỏe mạnh,ăn được ngủ được,yêu đời và yêu thêm nhiều người khác nữa.... hahahahaha " .
.......... the end ..........
- Tựa đề : Trót Yêu Trót Dại Khờ !
- Tác giả : Làn Gió
- Tình Trạng : Hoàn thành
Tiếng còi vang inh ỏi.. xe cấp cứu rẽ vào bệnh viện.
Nhanh lên..nhanh lên.. làm ơn tránh ra,các Bác Sĩ vội vã đưa bệnh nhân vào phòng cấp cứu
............. ầm .............
Cửa đóng
Một làn khói trắng bao trùm,mà không phải..một màu đen tối thì đúng hơn.
..................................................
Tuyết Băng đứng bên cửa sổ nhìn chằm chằm xuống công viên.. cũng chẵng biết để làm gì .
Một tuần nay Tuyết Băng liên miên mất ngủ,nàng nhớ hoài một giấc mơ.trong mơ nàng thấy mình nắm tay một cô gái và hôn lên môi cô ta.giữa lúc đang cảm giác lân lân..nàng giật mình tỉnh dậy,tỉnh giấc..mồ hôi ướt cả trán. nàng hoang mang bởi giấc mơ lạ lùng.
Sau khi chia tay hai mối tình,chia tay hai người đàn ông.. Tuyết Băng trở thành người vô cảm. lần đầu của nàng đã trao.. và nàng bị lừa dối,đau khổ ! nàng xem như đóng học phí tình yêu,cái giá quá đắc làm nàng sụp đổ.
Thời gian trôi qua nàng cũng đứng dậy để tiếp tụt mối tình thứ hai.Chàng đến bên nàng thật nhẹ nhàng..rồi cũng đi thật nhẹ nhàng. hôm nói câu "chia tay " nàng bật cười nhạt nhẽo.nàng đi trong mưa,mưa rơi hay nước mắt rơi.nàng tự nói với mình " Tôi sẽ không yêu ai nữa.. tình ơi ! đừng hòng tìm đến Tôi một lần nào nữa nhé .. " .
Hôm nay Tuyết Băng đi làm về trễ,nàng không đứng bên cửa sổ nhìn xuống công viên nữa..mà nàng vào công viên.ngồi yên trên chiếc xích đu,không đưa,không động đậy.
Tuyết Băng không cố tình nghe lén người khác nói chuyện,chỉ là 3 đứa nhóc bên kia nói chuyện hơi to tiếng .
- Ê tụi mày.. Tao mới đá thằng Nam rồi,thằng này mê Tao lắm.. mà Tao chơi chán rồi cho " de " .
- Có thằng nào mà Mày xài quá một tháng đâu. _ Hồng lên tiếng
- Nếu Tao cũng xinh đẹp như Mày chắc Tao cũng sẽ xài hao như vậy. _ Cúc cười buồn .
- Sẽ còn dài dài,Tao sẽ đá từng tên,chiến lợi phẩm đã lên đến con số 49 rồi, để xem xem tên nào sẽ là kẽ tốt số làm tròn con số 50 .
Nghe câu chuyện của 3 con nhóc mà máu nóng của Tuyết Băng sắp lên tới nảo.. " đúng là kẽ lừa dối,chúng mày là thứ cặn bã không ra gì,thích lừa gạt người khác " . _ Tuyết Băng thầm chửi rủa đai nghiến.. thiếu điều muốn đi sang bên đó để xé xác chúng ra .
Tức giận,Tuyết Băng rời khỏi công viên với vẻ mặt hằm hằm và lạnh lùng như sát thủ.
Trời đẹp.. cô Tiểu Thư thay bồ như thay áo.. đang sửa soạn ra phố.đang chạy nhởn nhơ nhìn trời thì chiếc xe chết tiệt bị chết máy,chiếc xe lì lợm đang dở trò nhõng nhẽo " nằm đường " , khúc này lại không có chổ sửa xe .
- Trời ơi chết rồi... _ Tiểu Thư nhăn mặt
" 49 tên người yêu đã bị đá một cách hết sức dã mang và đê tiện... khiến tất cả đều tổn thương chầm trọng. người đi du học,người đi khỏi thành phố Cần Thơ,có người còn vào cả bệnh viện... giờ biết nhờ ai đây ? tên thứ 50 đi đâu rồi không biết mà chưa thấy đến. kỳ này không xong rồi đại vương ơi.. "
Tiểu Thư dắt xe vào lề thở phù phù .
Hôm nay Tuyết Băng không đi làm,nàng chạy xe vòng vòng thành phố hóng mát.. trông thấy con nhỏ đáng ghét,chết bầm hôm bữa ở công viên. nó đang đá đá mấy phát vào chiếc xe,hình như chiếc xe bị chết máy..
dù mắc cười nhưng khuôn mặt Tuyết Băng vẫn lạnh lùng.. " cái đồ quỷ quái đáng đời lắm.." _ nàng rủa nhỏ đáng ghét.
- Chị ơi...! chị gì ơi ...!
Con nhỏ gọi Tuyết Băng.. nàng nhìn nhỏ rồi quay mặt nhìn thẳng phía trước,nhóng ga vụt nhanh qua.
- Trời ơi.. thứ người gì vậy không biết.. người ta gọi còn ngoảnh mặt chạy nhanh hơn.đúng là đồ vô lương tâm,lạnh lùng..không tình người mà. đừng để Tôi gặp lại cô một lần nữa,đồ xấu xa " . _ Tiểu Thư quạo
Chạy qua khỏi,Tuyết Băng thấy hả giận gì đâu. mà nó cũng đâu làm gì nàng đâu,chắc tại nàng ác cảm với mấy tên lừa tình nên mới như vậy .
Tối nay gió mát trăng thanh,Tuyết Băng ngồi trong công viên ngắm sao trời,nghe ồn ào phía bên kia, nàng đi sang nhìn xem thì thấy con nhỏ đáng ghét nó nằm trên người con nhỏ nào đó.. mà cười ha hả giữa chốn công cộng,Tuyết Băng chau mày lên tiếng
- Đúng là cái đồ đê tiện..lộ rỏ bản chất...
Tiểu Thư nóng sôi máu,nàng đang đi với người bạn,lỡ té lên người bạn mà lại bị người ta nói như vậy..
- Ê..ê.. cái đồ lạnh lùng xấu xa kia..con mắt nào của cô thấy Tôi đê tiện ? Tôi nhớ Tôi đâu có làm gì cô mà nói Tôi như vậy ? bộ trên trán Tôi có viết hai chữ " đê tiện " hay sao ?
- Tôi không cần biết,thứ đa tình lừa dối là đê tiện thôi .
- Tôi thích như vậy đó,bộ liên quan đến hạnh phúc gia đình cô hay sao ?
Tuyết Băng im lặng nàng bước đi..không thèm đôi co nữa .
Tiểu Thư uất ức chuyện mình bị nói là đồ đê tiện.. nàng quyết tâm trả thù. và người thứ 50 đã được chọn .
Một tuần sau.Tuyết Băng đang đi tản bộ trên đường thì Tiểu Thư bước đến nắm tay Tuyết Băng.
Nhìn sang thấy con nhỏ đáng ghét,Tuyết Băng hằm hằm..
- Cô làm gì vây... ?
- Tôi muốn đeo đuổi cô. _ Tiểu Thư trả lời dứt khoác
- Đồ điên . _ Tuyết Băng chửi,rồi nàng đẩy nhỏ ra .
- Tôi đã yêu thầm cô tự rất lâu,yêu khuôn mặt lạnh kiêu kỳ quyến rũ của cô, cô tìm ẩn một sức hút ma mị.. mà Tôi không sao cưỡng lại được con tim mình,cô cho Tôi một cơ hội để được bên cô nhé ! Tôi sẽ yêu cô trọn đời trọn kiếp .
- Thôi im đi,Tôi không yêu ai nữa . _ Tuyết Băng bước đi .
Hôm nay trời âm u mây đen phủ lấp,cơn mưa tằm tã đang trút nước xuống thành phố Cần Thơ.
Nhỏ đáng ghét đang ngồi trong công viên nhìn lên.. nhìn thẳng vào đôi mắt Tuyết Băng.
Tuyết Băng đóng sằm cánh cửa.
Nhiều ngày mưa..vẫn thấy nhỏ đáng ghét ngồi dưới công viên nhìn nàng.
Sự kiên trì đeo đuổi của Tiểu Thư xinh đẹp dần dần đã làm tảng băng lạnh lùng trở nên tan chảy. Tuyết Băng bắt đầu để ý và nhớ đến khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu Thư.nhớ cả trong mơ. và giờ đây cơn mơ lúc xưa dần dần hiện rỏ.. người mà lúc trước nàng thường mơ thấy là khuôn mặt cô Tiểu Thư.
Tuyết Băng nhận lời yêu của Tiểu Thư.
Một tình yêu chớm nở và thật đẹp,đẹp như trong tranh.Tuyết Băng yêu say đắm,yêu điên đảo tâm hồn,yêu quên ăn quên ngủ vì Tiểu Thư .
- " mình chia tay nhé ! " _ Tiểu Thư thốt ra câu nói lạnh lùng .
- Tại sao vậy ? _ Tuyết Băng hốt hoảng
- Vì Tôi chỉ đùa với cô .
- Đùa ?
- Đúng vậy .
- Cô bỏ Tôi, Tôi sẽ chết cho cô xem..
- Đừng hù Tôi . sao ai cũng thích nói câu này ..
- Cô .....
- Tôi sao ? cô dẹp mấy cái trò hù dọa đi nhé và biến cho khuất mắt Tôi .
Cánh cửa khép lại ......... " ầm " .............
Tít...tít...tít...tít
Cửa phòng cấp cứu mở.. các vị Bác Sĩ nhìn nhau lắc đầu. Tiểu Thư cũng lắc đầu.. " đúng là đồ khờ dại, ngươi chết thì ta vẫn tiếp tụt sống khỏe mạnh,ăn được ngủ được,yêu đời và yêu thêm nhiều người khác nữa.... hahahahaha " .
.......... the end ..........