DMCA.com Protection Status
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ ngành Y. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ ngành Y. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015




Mỗi giường bệnh - một cảnh đời đổ lệ
Trong muôn hình, vạn trạng của bể sầu
Lẩn thẩn nhìn, ngao ngán suốt đêm thâu
Khi cơn bệnh như càng ngày càng tệ
Đọc thêm »

Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015



Anh đến đón em cuối ngày nhạt nắng 
Gió chiều đưa cái lạnh thấu vào tim 
Trong nôn nao anh mãi miết đi tìm 
Người con gái mà tim anh đã khắc 

Đọc thêm »

Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015




Áo em vẫn trắng một màu
Trải bao năm tháng dãi dầu nắng sương

Đọc thêm »

Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2015


(Ảnh chỉ có tính minh họa)
Bệnh viện khu vực của tôi
Tiếp đón người bệnh với đôi môi cười


Đọc thêm »

Thứ Hai, 2 tháng 3, 2015


Anh biết đấy
Em chỉ là cô em điều dưỡng
Đã chọn cho mình
Chiếc áo trắng ngành Y. 


Đọc thêm »

Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015



Ngành Y đón Tết thiệt là sang
Cấp cứu ngày đêm vẫn sẵn sàng
Trực gác luân phiên chờ Tết đến
Khoa phòng ổn định đón Xuân sang
Vào ca tận tụy - chăm người bệnh
Xuất trực xôn xao - gặp họ hàng
Tất tả vẫn vui! Xin kính chúc
Người người năm mới được an khang!

dovaden2010

Thứ Sáu, 27 tháng 2, 2015



Một nghề đặc biệt
Bởi liên quan trực tiếp
Đến sinh mạng con người.

Đọc thêm »

Thứ Tư, 25 tháng 2, 2015



Nghề nào cũng phải có “Tâm”
Nghề Y càng phải cần “Tâm” rất nhiều

Đọc thêm »

Mừng Ngày Hai Bảy - Viếng nghĩa trang
Khói hương bay tỏa, tỏa ngút ngàn
Hàng hàng lớp lớp mộ liệt sỹ
Hồn thiêng sông núi... mãi không tan...

Đọc thêm »

Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

(Tặng các cô hộ lý BV.ĐKKV Thống Nhất-ĐN)

Ai vào ra bệnh viện
Có lẽ sẽ rất mau quên
Bóng áo xanh của người hộ lý!
Cũng là ngành Y
Mà chuyên làm công việc vệ sinh
Trong môi trường bệnh viện!
Có người tuổi cao
Có người còn rất trẻ
Ngày từng ngày quét dọn
Giữ sạch sẽ khoa, phòng
Và phục vụ bệnh nhân
Ai dám cho là "chuyện nhỏ"?
Bệnh viện luôn
Xanh - Sạch - Đẹp
Là công sức miệt mài
Là bao giọt mồ hôi
Âm thầm
Lặng lẽ
Của các cô hộ lý
Ai nhớ?
Ai hay?
...

dovaden2010

Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2014

Góc hành lang
Người nhà
Cố nép vào nhau.
Co ro vì sương gió?
Thở dài
Thao thức.
Đêm lạnh lùng…

Có tiếng rên
Đứt đoạn
Tiếng thở nặng nề.
Tiếng khóc nấc, nghẹn ngào.
Thần chết
Rình rập.
Đêm buốt giá…

Tiếng gọi dứt khoát
Tiếng chân hối hả
Chiến cuộc sinh tử
Mở màn quyết liệt.
Dành từng ly mạch đập…
Dành từng tấc hơi thở…
Miệt mài…
Tận tụy…

Đêm bệnh viện
Không cô đơn, tĩnh lặng.
Trong màn đêm
Lạnh lùng, buốt giá
Lòng yêu thương, trách nhiệm
Vẫn vươn lên
Cho sự sống đâm chồi
Đón mùa xuân.

dovaden2010

Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014

Hai bảy tháng hai lại tới rồi
Niềm vui lan tỏa khắp nơi nơi
Thầy thuốc Việt Nam đang chung sức
Thực hiện Thư xưa, Bác dặn lời

“Thật thà đoàn kết” - Điểm đầu tiên
Sức mạnh vô biên phải kết liền
Vượt khó, vươn lên giành thành tích
Phục vụ nhân dân khắp mọi miền

“Thương yêu người bệnh” - Điểm thứ hai
Lương y là từ mẫu đức, tài
Chăm sóc bệnh nhân, giữ sức khỏe
Ấy là nhiệm vụ vẻ vang thay

“Xây dựng nền y học của ta”
Đông tây phối hợp, thế mới là
Khoa học, dân tộc và đại chúng
Y học Việt Nam mãi vươn xa.

dovaden2010

Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

Những đêm trắng…
Là những đêm trực phòng cấp cứu
Luôn sẵn sàng
Cho mọi tình huống xảy ra
Áp lực bệnh nhân, phải khẩn trương, hối hả…
Áp lực người nhà, phải động viên, khuyên giải...
Sáng giao ca, còn lã chã mồ hôi…

Những đêm trắng…
Là những đêm suy tư lặng lẽ
Tim nhói đau
Với những trường hợp thương tâm
Có già, có trẻ
Đang tận lực giữ sinh cơ
Cái chết đến bất ngờ!

Những đêm trắng…
Là những đêm miệt mài học tập
Rèn luyện chuyên môn, nâng cao trình độ
Cấp cứu đa khoa
Mong ngày mai
Thêm thật nhiều bệnh nhân
Được cứu chữa kịp thời.

dovaden2010

Chủ Nhật, 3 tháng 8, 2014

Em giờ đây đã xa rồi
Những gì là chuyên môn, nghiệp vụ.
Thời gian mọi người nghỉ ngơi,
Nhưng với em,
Lại là giờ cao điểm.

Tất bật suốt ngày...
Thức trắng đêm thâu...
Chỉ để cung cấp
Những vật phẩm 
Của cuộc sống đời thường
Cho bệnh nhân
Và cho cả những ai cần thiết.

Cố lên em nhé!
Dù nhiệm vụ là gì
Dù làm việc ở đâu
Cũng vẫn là phục vụ
Trong áo trắng ngành Y!

dovaden2010

Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014

Để thấy được “Tình Người”
Cùng sẻ chia ngọt bùi
Trong hoàn cảnh ngặt nghèo
Hãy bước vào bệnh viện.

Nhìn xem người bệnh nhẹ
Nhường chỗ mình đang nằm
Cho người bệnh nặng hơn
Được khám, chữa kịp thời.
Nhắc nhở nhau một lời
“Hãy tin tưởng chuyên môn
Và an tâm điều trị.
Bệnh nặng rồi sẽ giảm
Bệnh nhẹ sẽ chóng khỏi”.

Người nhà cũng thế thôi
Thăm hỏi nhau nhiều lời
Động viên nhau hy vọng.
Rõ truyền thống bao đời
“Thương người như thương thân”.

Người bệnh như người thân
Đến, tiếp đón niềm nở
Ở, chăm sóc tận tình
Về, dặn dò chu đáo
Đó chính là tập thể
Những người quyết một lòng
Làm theo Lời Bác dạy
“Thầy thuốc như mẹ hiền”
Cho dù bao nhọc nhằn
Cho dù bao gian khó.

“Tình Người” là thế đó
Những ai còn chưa tỏ
Hãy mau bước chân vào
Bệnh viện thôi, sẽ rõ.

dovaden2010

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2011

Anh ngắm nhìn em
Thướt tha tà áo trắng
Như nàng tiên
Nhẹ lướt phố phường
Những buổi tan trường
Anh chỉ dám
Núp bóng cây che khuất
Sợ ai kia Kiêu hãnh bĩu môi xinh
"Gã nào đó... đòi bám đuôi ta hả?" ...
Em ra trường...
Như bóng chim tăm cá
Anh vẫn ngóng chờ
Buổi đẹp trời nào đó
Em trở về
Thăm lại mái trường xưa. ...
Bổng ngỡ ngàng
Vào khoa cấp cứu
Gặp lại em
Trong áo trắng ngành Y
Chu đáo
Ân cần
Luôn động viên
Nâng đỡ
Em giờ là cô tiên
Đem sức sống
Cho người! ...
Em còn nhớ
Gã khù khờ bám đuôi
Của ngày xưa không nhỉ?


dovaden2010

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2011

Một buổi chiều
Gió mưa lồng lộng
Người già co ro
Trước thềm Khoa Cấp cứu
Mắt đục mờ
Có giọt lệ rưng rưng
Người con trai
Nằm im bất động
Vòng băng trắng
Quấn chặt
Trùm kín cả đầu mặt
Như trùm kín cuộc đời
Hậu quả của cuộc chơi
Tuổi trẻ
Đua xe tốc độ
Chiến thắng cuối cùng
Là vậy sao? ...
Người già vẫn co ro
Trước thềm Khoa Cấp cứu
Mắt đục mờ
Vẫn giọt lệ rưng rưng
Ước mong vòng băng trắng
Bảo vệ
Đem về
Sự sống
Dù chỉ mong manh…


dovaden2010

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2011

Em ngập ngừng
Khi bước chân vào Phòng tổng hợp!
Nhiệm vụ được giao
Không giống như những gì em đã học
Như thưở ban đầu
Hớn hở vào ngành Y!
Phần cứng, phần mềm
Biểu mẫu thống kê
Tưởng chỉ hoàn thiện thêm kiến thức
Giờ mỗi ngày chung bước!
Như bạn đường
Gần – gây khổ
Xa – lại nhớ lại thương!
Từng con số,
Từng giọt mồ hôi vương!
Từng cột mục,
Từng giọt lệ tuôn, rưng rưng khóe mắt!
Nhưng cũng từ đó
Em như lớn khôn hơn
Cho quá khứ, tương lai
Vây quanh hiện tại!
Nay, em đã hiểu
Con số không khô khan
Nhưng thắm đẫm
Bao mồ hôi nhọc nhằn, bền bỉ
Của bạn bè, đồng nghiệp quanh em!
Con số không đứng lặng
Nhưng mở đường
Đưa ta tới
Những chân trời
Hy vọng, khát khao
Trong niềm tin, bao gian khó không sờn!


dovaden2010

Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2011

Đến rồi nhé! Mùa Xuân - Mùa nẩy lộc
Mùa Đào - Mai nở rộ rạng sắc hương
Đến rồi nhé! Mùa yêu đương nồng đậm
Người trao Người hơi ấm của tình thương!

Xuân - Hạ - Thu - Đông, đất trời quay mãi
Nhưng đời người đâu phải dễ dàng Xuân!
Nhiều nỗi thương đau, nhiều nỗi muộn phiền
Vòng lẩn quẩn! Mong tình Xuân chia sẻ!

......
Em có lẽ mong sẻ chia Xuân ý
Chọn cho mình chiếc áo trắng Ngành Y
Và: "Em mong em góp được chút gì
Cho đau khổ vơi bớt đi, dù chỉ... !"
Dù “Em chỉ... !” nhưng em ơi - giá trị!
Mùa xuân thì, em mang đến, chẳng rời đi.
Cám ơn em, người con gái Ngành Y!
Ta tạm biệt, chân bước đi... lòng bịn rịn...
 ......
Đã xa rồi, em hỡi! Đã xa rồi!
Theo dòng đời, ta mãi mãi cuốn trôi
Nhưng lòng ta, Xuân ý thắm mãi thôi!
Tưong tư... từng giọt... rơi... từng giọt...


dovaden2010

Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2011


Đêm ba mươi.
Cà phê nhỏ giọt.
Từng giọt thời gian rơi.
Nghe đồng hồ gõ nhịp.
Đong đưa!


Đọc thêm »