DMCA.com Protection Status
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyen les 18. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyen les 18. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014

Fic: Anh chàng tomboy & 7 bà vợ
Tác giả: Pin
Thể loại: Hài, tình cảm, bạo lực........

" Chuyện kể về một nàng tomboy, rất ư là đẹp trai, cũng rất lăng nhăng. Vốn cái tính lăng nhăng, ko ai chịu được nên xảy ra 1 chuyện kì cục, khi cô bị gia đình bắt ép cưới 7 bà vợ, và những chuyện kì cục xảy ra....."

Trần Thu Hà

Hà là một tomboy, rất ư đẹp trai, cool, manly, cộng thêm tài ăn nói, galăng . Với thêm tính lăng nhăng khiến nhiều cô gái phải chết mê chết mệt, 3 ngày thay 1 cô giống như chán rồi vứt đi. Là con gái nhà họ Trần, một doanh nghiệp lớn nhất nhì châu Á, từ nhỏ đc ba má dậy dỗ trở thành 1 đứa con trai để nối nghiệp. Tính tình vui vẻ, hơi lạnh lùng, rất hay lăng nhăng, vi tính ấy đã bị bố mẹ mình ép lấy 7 cô vợ.............
Thiên Nhi

Là tiểu thư nhà họ Thiên, một doanh nghiệp cũng rất lớn, cô là một người hoàn hảo: Rất xinh đẹp, giỏi tất cả môn học, chỉ điều dở thể thao. Tính tình cô rất hung dữ, đang phản đối chuyện hôn ước, nhưng rồi gặp người ấy thì cô bị.... Là bà vợ thứ 1 của Hà, đắc biết tính Nhi rất hay ghen, gái náo đứng bên chồng cô thì chỉ có nước
Thiên Trâm

Nhị tiểu thư họ Trần, em gái Nhi, cũng là bà vợ thừ của Hà. Trâm rất xinh xắn, dễ thương khiến nhiều chàng trai theo đuổi, vốn đã phản đối chuyện hôn sự, thì gặp được chàng, cô đã bị hớp hồn. Tính tình hơi hung dữ, thích bạo lực, coi chồng như vàng như ngọc. Cô là người hay đấu khẩu với Nhi, đặc biệc ghen kinh khủng hơn bà chị mình nữa
Và thêm 5 bà vợ nữa:..( bạn cúa tìm hiểu tính cách 5 cô gái này nha)
Ánh Nhi

Tiểu Linh

Tiểu Ly

Lệ Uyên

Lệ Oanh

Câu chuyện bắt đầu nèk mấy bạn.....^^!!!
-------------------------------------------------------------------- Tại New York. 7h30
Tại vùng ngoại ô ở New York, trong một ngôi biệt thự mang tên Alista, danh giá nhất New York

Có một đôi đang âu yếm thân mật như vợ chồng mới cưới:
- Cưng! Em muốn gì nào? :Đó là một giọng của một tomboy, ko ai khác chính là Hà, nhân vật chính của chúng ta. Đang âu yếm 1 cô gái xinh đẹp, có thân hình bốc lửa, cô gái nũng nịu nói
- Ken ak! Em muốn mua một bộ váy mà khi hồi em thấy, được ko anh?
[Ken] _oke baby! Anh sẽ mua cho em, cưng ạ!
Vừa nói vừa hôn tấp nập cô người tình, thì bỗng chợt có điên thoại reo khiến Ken phải ngân lại, lên giọng bực mình.
-Alo! Thằng cha nào vậy, có biết ta đang bận với người yêu bé bỏng của ta hok? dám cả gan phá đám thời gian cua tao......
Ken vừa nói vừa hét thì bên đầu dây kia tuôn một sàng
[???] CHA MÀY CHỨ THẰNG NÀO NỮA....
[Ken] Ủa..ủa? Bố ak, bố gọi con có chuyện gì? làm con tưởng có thằng nào nữa
[Ông Trần] Ko phải mày tưởng con nào,tao gọi mày có chuyện này?
[Ken] Chuyện gì vậy bố?
[Ông Trần] Bố muốn con phải về Việt Nam, để xử lì chuyện này
[Ken] Chuyện gì, mà bố bắt con về Việt Nam? Con ko về đâu, ở bên ấy ko có gái đẹp bằng bên đây đâu.
[Ông Trần] Sặc! Có về ko? mày hám gái vừa thôi! Nếu ko về thì tao kêu người qua đo lôi cổ mày về
[Ken] Dù bố có kêu người thì con ko về!
[Ông Trần] Á....à.....được lắm! Khụ.....Khụ! Mày muốn bố mày tức chế chứ gì...khụ.....khụ.....
[Ken] Bố...bố làm sao thế, có sao ko?
[Ông Trần] Khụ...khụ...mày biết lo cho bố thì lo mà về
[Ken] Nhưng......được rồi, con sẽ về. Ngày mai có sẽ về
[Ông Trần] Được...khụ....khụ
Ken đành miễn cưỡng chấp nhận phải về, trong khi đang ở New York hưởng thụ thì bị bắt về. Còn đầu dây bên kia, ông Trần đang hí hẩn cúng bà Trần với nhau, hưởng thù biển Nha Trang.
_____________________Tại New York_________________________

Một người đang ủ rủ, với tâm chạn buồn chán ko ai khác chính là Ken nhà ta
[Ken] Hjzz...... Sắp phải rời xa New York rồi, hok biết có các cô gái bé bỏng của ta có buồn hok?
(Tg: Sặc, giờ mà vẫn ngĩ đến gái, chắc hám gái đến giai đoạn cuối rồi đây)
Ken đang than vãn thì đột chiếc điện thoại reo, bắt mày thì đầu dây bên kia gọi trả lời
[???] Ê, Ken, tao nghe nói bố mày bắt mày về Việt Nam ak'
[Ken] Ừ, tao đang chán đây, ko biết bố tao kêu tao về có chuyện gì? Mà Wangzi này, hay là mày đi cùng tau qua Việt Nam luôn.
[Wangzi] Mày điên ak? tao ko rảnh để đi cùng mày đâu
[Ken] Tao xjn mày đó! Wangzi, qua Việt Nam với tao đi mà, ở bên ấy chắc tao cô đơn luôn
[Wangzi] Thôi cho tao xin, được rồi, tao sẽ đi với mày. Tiện rũ thêm Thằng Max và con Kan đi cùng.
[Ken] Thế mới đúng là bạn chí cốt của tao chứ, mà nè
[Wangzi] gì mày?
[Ken] Mày có cho con vợ mày đi cùng hok?
[Wangzi] Ý mày nói Ánh Khiết ak? cô ấy sẽ đi cùng
[Ken] Ồ! Được òy, gặp sau
[Wangzi] Oke! Tạm biệt, tao cúp máy đây, cô ấy kêu tao oy', Pp mày
Ken cúp máy với tâm trang hí hửng, ko như lúc hồi nảy. Có lẽ do 1 phần là có mấy đứa bạn thân đi cùng nó, để ko thể về một mình với đất nước Việt Nam buồn chán.
__________________________________________________ __________________________________
Wangzi (Tiểu Thắng Dục)
Bạn thân chí cốt của Ken (Hà), là người Đài Loan, thiếu gia tập đoàn KA, một doang nghiệp rất lớn, chỉ thua nhà Ken. Wangzi học rất giỏi với thêm cái mặc cực baby, chút manly khiến nhiều cô gái chết mê chết mệt. Tính tình vui vẻ, hám gái giống Ken (đồng minh đấy). Có bạn gái tên Anh Khiết, thường hạy cô ấy hành hạ vì tội lăng nhăng
Ánh Khiết (GuiGui)
Bạn gái của Wangzi, rất yêu Wangzi. Cô là tiểu thư tập đoàn MS, tập đoàn chuyên dầu mỏ lớn nhất Châu Á. Cô rất xinh đẹp ,hiền dịu, giỏi tất cả mọi thứ, cũng là người Đài Loan. Bố cô và Bố Wangzi vốn là bạn thân chí cốt, nên đã ban hôn ước cho 2 người. Tính tình cô hiên dịu, nhưng với Wang zi thì chẳng khác gì ác quỷ đội lốt thiên thân
Max (Anh Tuấn)

(Nhân vật này các bạn cứ từ tìm hiểu,^^!)
Kan ( Minh Khoa)
__________________________________________________ ________________

Ở bên phía Bắc New York, nhóm bạn thân của Ken đang ở một biệt thự hạng
sang dành cho các đại gia, quyền quý

Wangzi đang ngồi tám với mấy đứa bạn mình là Kan và Max
[Kan] Hehehhe...cuối cùng con Ken nó đồng ý qua Việt Nam òy!
[Max] Ừ! Đáng lẽ qua Việt Nam đó lâu òy, nếu ko phải do nó cặp kè mấy con dân Mỹ này thì qua òy!
[Kan & Max đồng tình] ùm, đúng oy'
[Max] Nếu ko giờ Bác Trần gọi nó bảo về đúng lúc thì hắn cón lâu mới về
[Kan] Um, đúng! Mày có nhớ bữa nọ, khi tao và mày rũ nó qua Việt Nam thì nó làm gì ko?
[Max] Tao nhớ chứ! khi đó nó ko chịu mà còn nổi sùng lấy con bồ nó ném qua cửa sổ luôn(amen)
[Kan] Nhớ lại việc này mà tao thấy kinh luôn, làm con bé áy phải vào viên băng bó, mà khuôn mặt thì biến dạng luôn
[Wangzi & Max] Đúng là......
[Kan] Nhưng, ko biết nó bị Bác Trần gọi về làm gì?
[Max] Mày ngốc ghê! Chắc có liên quan đến viếc hệ trong mới kêu, mà công nhận con Ken ấy hình như nó dị ứng gái Việt Nam
[Kan] Ko phải nó dị ứng, mà gái bên ấy ko đẹp = gái bên Mỹ đâu?
[Max] Sao ko đẹp! Tao thấy gái Việt Nam đẹp hơn mà
Thế là 2 đứa cãi qua cãi lại để Wangzi phải lắc đầu, bỗng có điện thoại rung
[Wangzi] Alo! ai vậy?
[???] Honey! Nhớ em ko? GuiGui nè
[Wangzi] Có chuyện gì vậy? Baby của anh
[GuiGui] Em muốn hỏi anh một viếc
[Wangzi] Honey muốn hỏi việc gì vậy?
[GuiGui] Hì.....Tối hôm qua anh đi đâu zây?
[Wangzi] anh...anh đi chơi với Kan, Max! Có j' ko em?
[GuiGui] Vậy sao? ko phải anh đi với nhỏ kia à
[Wangzi mếu mặc] Anh...anh...có đi với ai...đâu?
[GuiGui] Ko ak? Thế người kia đi với nhỏ đó sao giống anh thế ak'? Wangzi....
[Wangzi mồ hôi đây người] Anh...anh...ko...biết?
[GuiGui] Ko biết ak? WANGZI....ANH SẼ CHẾT VỚI TÔI, TÔI ĐANG ĐỨNG DƯỚI SÂN ĐÂY
[Wangzi] Má ơi"Chết cha òy!hjzz.....hjz...."
Wangzi chạy ra sân thượng xem, quả nhiên GuiGui đang đứng chờ ở ngoài cổng với trên tay là một cái côn đầy gai sắc làm cho Wangzi phải đổ mồ hôi, vưa đi vừa chậm chậm, đang nghĩ thẩm cảnh của mình xem..
[ Wangzi] "hjz.....Mình chết mất, nghỉ lại thẩm cảnh bửa cô ấy đánh mình, mà thấy rùng mình....
__________________________________________________ _____________________________________
Wangzi đang nhớ lại thẩm cảnh mà trước đây mà mình phải nếm chịu, lúc bị phát hiện đang đi chơi với gái, thì bị GuiGui tra tấn rất dữ dội, nằm mình trên cái giường mà thấy xỉu luôn(vì toàn giường làm = kim hết), cón phải bị GuiGui đánh vào mặt mà ko ai nhận ra hết, trong hệt như quái vật(khủng khiếp quá). Nghỉ lại Wangzi thấy sợ, từ từ bước tới mở cổng, thì thấy một bóng dáng hết sức thiên thần.....á nhầm ác quỷ, cầm trong tay mình là cái côn đầy gái sắc, thêm với roi bằng sắc khiến Wangzi phải rùng mình, run...run nói ko nên lời
[Wangzi] Vợ...iu...quý!..anh...anh..biết....lỗi...r� �� ��i.....tha...cho...anh....đi........
[GuiGui] Tha này......có biết bao nhiêu lần mà ko sợ!
[Wangzi] Tha cho anh lần này, anh ko dám đâu....Bà...xã...iu.....quý
[GuiGui] Tha này...tha này....anh có biết tôi tức điên ko?
GuiGui vừa nói vừa lấy gậy sắc đánh vào mặt Wangzi ko thương tiếc, còn lấy roi quộc vào mông khiến Wangzi phải biến dang, nhìn trong rất giống quái vật, máu me văng đầy nhà. Còn 2 đứa bạn, Kan & Max đang tranh cãi thì nghe 1 tiêng rên trong rất thảm thiết, chạy ra thì thấy 1 cảnh tượng ghê rợn người. Wangzi đang nằm trên dưới nhà, máu me đầy mình, còn GuiGui thì cầm gậy sắt và roi chuẩn bị tới chổ 2 người, khiến Max & Kan đỗ mồ hôi....
GuiGui từ từ bước tới chỗ Max & Kan, khiến 2 người phải chảy mồ hôi, hồn phía bay lên may. Nghĩ lại thẩm cảnh Wangzi đang nằm dưới khiên 2 người phải rùng mình, sợ sẽ tới lược mình thì GuiGui bước tới hạ cây côn và roi xuống, nói:
[GuiGui] Chào anh Max, Kan, xin lỗi vì để 2 người thấy cảnh này...
[Kan & Max] Ko ......sao......???.....
[GuiGui] hì! Mà sao 2 người chảy mồ hôi dữ vậy? Bệnh ak?
[Kan & Max] Ko....có....chỉ là bọn anh đang nóng ấy mà!hì hì
2 người cười như 2 thằng hề, khiến GuiGui phải pó tay.
__________________________________________________ __________________________________
Còn phía Tây New York.....
Ken đang chuẩn bị thu xếp hành lí để tới Việt Nam với tâm trạng ko mấy được zui, thì đột nhiên điện thoại reo.
[Ken] alo! ai vậy?
Bên đầu dây kia là giọng 1 cô gái dân Mỹ có thân hình rất bốc lửa, nói với 1 giọng rất ư là ngọt ngào
-Honey! Em nè, hôm sáng anh hứa mua cho em bộ đầm ấy nhớ ko?
[Ken] Ùm! Nhưng anh đang bận, mà em nè?
- Dạ! Gì vậy honey của em!!
[Ken] Anh nghĩ chúng ta nên chia tay đi!
- Tại sao? Tại sao? Lại chia tay ak' anh! Em đã làm j' sai, hay là....em bắt anh mua ao ấy nên anh mới chia tay...em sẽ ko mua nữa....xin...anh..đừng...hức....hức....ch ia....tay
[Ken] Ko phải? Là vì anh đã chán em rồi, chia tay đi!
- Ko...ko Ken iu quý của em, em ko....muốn chia tay đâu.......
Cô gái bên đầu dây kia vẫn khóc, vẫn năn nĩ, nhưng đối với Ken nhà ta thì quá bình thường, vì mỗi khi chia tay với người tình là họ vẫn cứ khóc hay năn nĩ, thậm tri dọa tử tử. Ken nói một cách dứt khoác
[Ken] Chia tay đi, anh chán em òy! Thôi anh gắp máy đây
-Ko....ko...Ken.....em...ko muốn chia...tay.......
Vừa nghe đoạn đo là Ken dập máy, với tâm trạng hới hí hửng
[Ken] hjz.....Tao chẵng muốn về tí nào? ko muốn nỡ xa mấy em bên này
[Kan] Thôi...thôi, mày cho tao xin đi! hám gái vừa thôi!
[Max] Nó nói đúng, mày nên VN quay có chuyện j' mà bố mày kêu về!!!
[Ken] Ờ.....ờ...hjzzz....!!!Mà thằng Wangzi đâu òy, sao nó chưa tới
[Kan] Tao ko bjk, chắc nó bị kẹt xe, hay là mày gọi nó thử xem
[Ken] Ờ.....
Ken nói xong, đang định gọi thì bị một ai đó va trúng, người mà Ken đụng trúng là một cô gái trong rất kute.
[Ken] Cô đi dứng cái kểu gì vậy?ko có mắt nhìn ak'...
Còn về phía cô gái thì đang cúi xuống phũ bụi trên người thì chợt nghe Ken mắng, thì điên người nói lại
[???] Tôi đi j' thì kê tôi, ai bảo anh đứng đay làm gì?
[Ken] Cô gan nhĩ, đụng trúng người ta rồi, mà còn cãi lại?
[???] Kệ tôi, liên quan j' đến......
Cô gái vừa cái lại, định ngước mặt lên xem mặt mũi thằng này ra sao mà dá cãi với cô, khi định ngước mắt lên thì cô ngỡ ngàng, người mà cô đụng trúng là cậu trai trong rất đẹp trai, mắt xanh, môi đỏ, da trắng thêm cái mũi sọc dừa trong cực đẹp trai,thì bỗng có j' đó khiến tim cô đập mạnh, ngơ ngẫn đứng ngắm câu trai đó
[Ken] Nè, nè....cô bị j' ko vậy, sao ngơ ngẫn vậy?
Ken lấy tay vẫy vẫy nơi mặt cô, xem cô bị trúng tà ko thì chợt một tiếng nói xen vào
[Wangzi] Ken, mày làm j' mà vẫy nơi mặt người ta vây?
[Ken] Tao có biết đâu, tự nhiên cô ta bị vậy? thôi đi, kệ cô ta! Nhanh ko kẽo trễ chuyến máy bay, thằng Max, Kan đang chờ
[Wangzi] Ờ...ờ.......
Nói xong, Ken và Wangzi bỏ đi,để cô gái đó đứng ngẫn ngơ mà ko biết chàng trai đó đã đi
-Thiên Nhi, làm j' mà cậu đứng ngẫn ra vậy
Thì ra cô gái Ken vừa đụng trúng là Thiên Nhi
[Thiên Nhi] À...à...ko có gì?
- Ko có j' sao pà lại ngẩn tò tè, liếc qua liếc lại vậy?
[Thiên Nhi] Đâu...đâu có, à pé Trâm đâu rồi hả Vy?
[Vy] Nó hả, đang ăn kem đâu kia kìa!
[Thiên Nhi] Ặc! Sắp trễ chuyến bay rồi mà còn lo ăn kem.
[Vy] Tao đâu biết, à con Trâm tới kìa
2 người nói chuyện, bỗng 1 cô gái trong rất kute đang chạy tới và trên tay cầm 2 cây kem.
[Thiên Trâm] Chị 2 ơi, Vi ơi! ăn kem nè, tui mới mua về đó
[Thiên Nhi & Vi] Được òy, nhanh lên, sắp trễ chuyến bay òy!
Nói xong, cả 3 hối hả cầm sách valy chạy tới.
Còn về phần đám tụi bạn Ken thì
[Kan] Ken này, mày làm j' mà mặc mũi hầm hầm vậy? Bộ bị ai đánh ak'?
[Ken] Đánh cái đầu mày á! Tao đang bực mình, mày đừng chọc tao coi chừng bị ăn đấm đó...
[Kan giả vờ sợ] Úi...tao sợ
[Wangzi] Ko phải đâu, chẳng là nó tức bị một đứa con gái đúng trúng rồi còn chữi vào mặt nó nữa
[Max & Kan] Ai....ai! Cô gái ấy có xinh ko?
[Ken] Thôi mày, cho tao xjn! Con nhỏ đó xấu lắm, hình như nhỏ là người VN, hèn j' người vừa xấu vừa dữ....
[Wangzi] Nè...nè, Mắt mày ko có thẩm mỹ ak'! Tao thấy cô gái ấy cực xinh ấy chứ, lại rất có.....
Wangzi vừa nói mà ko để ý có một luống sát khí tỏa ra, đang nói thì bỗng có cái j' đó đặp vào đầu.
[Wangzi] Thằng nào đánh tao vậy?
Wangzi nói xong quay lại thì để ý người đánh mình là GuiGui, Wangzi xanh mặt nói
[Wangzi] Ủa...ủa? Vợ ak'!!!
[GuiGui] Thế thì ai! Chôk vừa nói j' mà liên quan đến girl vậy?
[Wangzi sợ] Đâ...u....c...ó....!!
[GuiGui] Dám chội ak'!
[Wangzi] K..o......c....ó????
GuiGui vừa nói vừa hăm dọa, mà ko để ý cón Ken và đám bạn bên cánh đang đứng nhin, chợt khi một gióng nói lên tiếng
[Ken] GuiGui, em tha cho nó đi
[GuiGui] Tha làm sao đc.....
GuiGui từ quay qua xem ai dám xen vào thì mới chợt để ý rằng mọi người đang nhìn mình với ánh mắt tò mò, xấu hổ quá nên đành tha. Chợt GuiGui nhật mình reo lên người mà đang nói là Ken
[GuiGui] AAAAA, anh Ken ju dấu!!!
[Ken] Hả....hả....j' vậy GuiGui???
[GuiGui] Ôi, nhớ ank quá!!
GuiGui chạy tới ôm Ken, trong rất tình cảm, mà ko để ý rằng có một người đang mang một luồng sát khí cực manh khiến ken phải đổ mồ hôi
[Ken] Thôi đc òy! GuiGui......
Ken nói xong và đẩy GuiGui ra, vì nếu cón ôm nữa chắc Ken bị zô bệnh viện sớm mất
"Thông báo: Những hành khách từ New York sang Việt Nam, xin hãy lên máy bay, máy bay sắp cất cánh trong vòng 10 phút nữa"
Sau khi mấy tiếng ngồi máy bay mệt mỏi về VN. Lúc bước ra sân bay...
[wangzi]: ê tụi bay đi bar di ở nhà buồn lắm.
[Max & Kan]: Choy' mệt lắm , sao mài hăng quá vậy đi chơi hay đi kua gái .
[Ken]:ukm'. Thôi mai đi đi tao còn phải về với ông già nhà tao hok ổng nổi điên lên , mà hok thấy tao về đó.
[GuiGui] nói với [Wangzi]: Chồng sung quá ha để dành sức về vợ thưởng cho.
[Wangzi]:nghe vợ iu mình nói vậy liền vui mừng . Hay quá , thôi về nhà nghỉ ngơi tối đi chơi ha tụi bây.
(Hà ko hề hay biết có nhiếu điều bất ngờ sắp xảy ra với Hà)
Mọi người ai về nhà nấy. Ken bước ra cửa sân bay liền có 3 chiếc xe hơi loại sang một màu đen bóng loáng hiện trước mắt Ken và có rất nhiều cô gái nhìn bằng cặp mắt ngưỡng mộ , và Ken bước lên xe hơi và xe bắt đầu lăn banh đến một ngôi biệt thự cực kì sang trọng.

Xe dừng lại và cánh cổng to đùng mở ra và 2 bên là 2 hàng người đứng khoanh tay đằng sau và nói lớn:"Xin Chào Cậu Chủ Trở Lại Nhà". Ken hok thèm liếc nhìn một ai mà đi thẳng vào phòng khách tráng lệ và sang trọng , rộng. Ken đi vào ngồi phịch xuống ghế sofa và từ trên lầu ba mẹ Ken bước xuống vui mừng vì con mình đã trở về và bố mẹ ngồi xuống đối diện Ken và nói.
[Ba Ken]: thôi con lên phòng nghỉ ngơi đi, tối ba có chuyện muốn nói với con.
[Mẹ Ken]: Mẹ đã cho người dọn dẹp phòng của con rồi đó. Bây giờ con lên phòng nghỉ ngơi đi con iu của mẹ.
[Ken]a.!!!
Ken bước nhanh lên phòng và mới bước vào Ken thấy mọi vật trong phòng vẫn không thay đổi cũng như ngày xưa , Ken bước tới cái giường thân yêu của mình và ngã lưng xuống . Không biết do mệt hay giường êm mà mới nằm xuống Ken đã ngũ mất rồi.
Đang ngủ thì iphone của Ken reo lên.
Reng.........Reng...........Reng..........
Ken tỉnh dậy và nhìn lên đồng hồ đã 7h15' và cầm đt lên nhìn vào la Wingzi.
[Ken]:alo???. giọng còn ngái ngủ
[Wingzi]:ê thiếu gia giờ này còn ngủ nữa ah? đã nói tối này đi chơi mà.
[Ken]:ukm' tao biết rồi! chút nữa tụi bây qua nhà tao đi rồi đi rối mình đi luôn.
[Wingzi]kei!!!
Ken ngồi dậy và nghe tiếng quản gia từ cửa nói vọng vào: cậu chủ ơi xuống ông chủ kêu ạh?
[Ken]:Tôi biết rồi , ông xuống trước đi tôi xuống ngay . rồi Ken đứng dây lại tủ đồ và mở từng ngăn ra nào là dây chuyền , đồng hồ , vòng tay , nhẫn , giày ,quần áo , điện thoại v.v........ đầy đủ mọi thứ hok thiếu thứ nào (Đúng là quá tuyệt mà )
Ken chọn một cái quần jean đen , áo sơmi trắng tay dài và đội thêm cái nón kết màu xanh lam và một chiếc nhẫn đeo ngay ngón cái. và một sợi dây chuyền hình cây thánh giá và cái vòng tay nam , còn đeo thêm vài cái bông tai nam lấp lánh và xich nước hoa hiệu CK trông Ken rất cool và đẹp và còn thêm đôi giày cố cao màu xanh lam cũng hiệu CK Ken rất là manly.
Vừa bước xuống thấy ba mình đang ngồi nói chuyện với 2 vợ chồng và một cô con gái trông wen wen . Ken vừa bước xuống đã thấy cô gái đó nhìn Ken hok chớm mắt Ken hok thèm nhìn và lạnh lùng, vừa thấy Ken...
[Ba Ken]:Con hãy xuống chào ba má vợ đi nào .
Ken hết sức ngac nhiên mà cũng tỏ vẻ bình thản và nghe theo lời ba chao ba má vợ. Ba Ken biết Ken đang thắc mắc liền nói.
[Ba Ken]:Con sẽ lấy Thiên nhi làm vợ vì hai gia đình đã hẹn trước . "ba Ken chi tay qua cô con gái đang ngồi nhìn Ken nãy giờ và thấy cô cũng xinh .
[Ken]:ba con còn nhỏ mà sao chưa gì đã đám cưới rồi.
[Ba Ken]: Ba Ken cương quyết bắt Ken phải lấy Nhi , nên bắt buột Ken phải nghe theo lới của ba.
[Ken]: dậy thôi được con sẽ đồng ý lấy Nhi làm vợ
nghe Ken nói vậy ba má Ken và Nhi , ba má nhi đều vui mừng .
[Ba ma Nhi]: dậy thì 2 bác chộng cạy vào con chăm sóc cho con Nhi nhà bác nha
Nãy giờ Nhi hok nói câu nào vì đã chịu Ken ngay từ lần gặp đầu tiên ở sân bay.
[Ken}: Dạ nếu không còn chuyện gì nữa con xin phép đi ra ngoài tham quan VN chút ạh???(Ngoan thấy gê luôn)
[Ba Ken}:dậy sẵn tiên con chở Nhi đi chơi luôn đi , để ba và ba má vợ của con bàng về việc đám cưới cho 2 đứa con.(lo xa quá đi)
[Ken]ậy thôi cũng được.
[Nhi] dậy làm phiền ox hết nha
Ken nghe hai tiếng ox của Nhi liền rùng mình
Ken bước ra cùng Nhi và lúc đó Wingzi , GuiGui, Kan& Max đều tới nhà để thực hiện kế hoạch đi chơi.
[Ken]: em hok ngại đi chơi cung với tui bạn anh chứ (xạo thýu gê)
[Nhi] cảm thyu' h/p quá đi : ờ ko sao đâu ox
Ken liền dắc chiếc xe SH ra chở Nhi đi chơi Ken nghi thầm "Nếu có Nhi đi theo làm sao mình kua gái được đây .
haizzzzz.....
và 4 chiếc xe lăn bánh
Wingzi chở GuiGui , Kan đi một mình , Max dẫn theo bx mới quen đi cùng , xe còn lại tức nhiên là của Ken và Nhi . Nhi quàng tay qua ôm eo Ken . Ken cũng hơi ngạc nhiên trên đường tới quán bar như đã định . Ken bắt chuyện với Nhi.
[Ken]: Nhi họ và tên là gì dậy bao nhiêu tuổi???
[Nhi] vui vẻ trả lời: bx tên Thiên Nhi , 18 tuổi (bằng tuổi Ken rồi hehe) còn ox ( chưa gì đã gọi thân mật như vậy rồi)
[Ken]: anh là Trần Thu Hà , 18 tuổi = tuổi của em đó .
Ken và Nhi trò chuyện đủ thứ về 2 bên gia đình ( trông họ rất hợp nhau đó nha kaka)
và cuối cùng cũng đến bar Ken và tụi bạn đi gủi xe 3 cô nàng đứng ở ngoài chờ và các chàng ra 3 nàng chạy lại quàng tay qua tay ox mình.
Vừa mới bước vào các con mắt của các cô gái trong quán bar đều nhìn Ken , Nhi thấy vậy nên vội kéo Ken lại một cái bàn trống ngồi . Kan gọi một chai rượu mạnh ra uống chưa gì GuiGui và Nhi đã say còn Ken và Wingzi nhìn nhau cười nham hiểm.


[Ken]:thôi tao đưa nhi về tụi bây ở lại chơi đi nha . Trước khi đi Ken nháy mắt với Wingzi một cái.(ý đồ mờ ám)
Ken chở Nhi về giữa chừng thì sực nhớ mình hok pik nhà Nhi ở đâu mà chở nàng về nên phải chở nàng về nhà mình.
Về đến nhà ông quản gia ra mở cửa và dẫn xe vào nhà rồi đỡ Nhi lên phòng mình đặt Nhi nằm xuống gi
[Ken]:Sao dễ say dữ vậy nè???
Nói xong, Ken đứng lên đi tới tủ đồ cởi đồ ra thay đồ .Thay đồ xong vì đã quá mệt mỏi nên muốn đi ngủ nên đi tới giường và vấp ngã và Ken nằm trên mình Nhi và cũng lúc đó men rượu của Nhi phà vào người Ken, lam Ken thấy ngột ngạt định đứng lên thì bất chợt Nhi quàng tay qua cố Ken ghị xuống làm Ken mất đà và cũng ôm chầm lấy nàng còn môi thì kề môi, Ken địng rút ra thì nàng lại hôn Ken mãnh liệt và nóng bỏng làm Ken thêm thích thú và hôn lại nàng, và lưỡi của 2 người tìm đến nhau . 2 người hok biết đã hôn bao lâu rồi , và bây giờ Ken tham lam lấy tay của mình khám phá khắp cơ thể của nàng làm cho nàng phải rên những tiếng nhỏ và trong giây lát quần áo của nàng đã bị Ken cở bỏ ra và nằm lăn lóc ở dưới giường . (sướng quá đi)
đôi môi của Ken bắt đầu di chuyển xuống cổ từ từ xuống ngực của nàng , còn đôi tay thì đang khám phá vùng cấm của nàng làm cho nàng rên rỉ . Tay của Ken bắt đầu ấn mạnh vào trong làm cho một chất dịch dính vào tay Ken , Ken đã biết đó là gì nên cũng buông tay ra và nằm phịch qua bên cạnh nàng quàng tay qua vai nàng kéo nàng vào lòng Ken va Ken cũng mệt và ngủ thiếp đi lúc nào hok hay.
Sáng bắt đầu một ngày đẹp trời thì có một người trong phong của Ken vừa la vừa khóc . Làm cho Ken đang ngủ mà phải giật mình tỉnh giậy và thấy người đang khóc là cô tiếu thư Thiên Nhi của chúng ta.Vì cô không ngờ lại xảy ra chuyện động trời như vậy,cô cảm thấy phía dưới đau đau và nhìn xuống ngay tấm nệm trắng đầy sang trọng có một vết máu (tức nhiên vết máu là của nàng Thiên Nhi rồi)
Ken nói với giọng ngái ngủ mà trên người 2 người đều hok có một mảnh vải để che thân .
[Ken] nói với giọng thản nhiên như ko có chuyện gì:Chòy mới sáng sớm mà um sùm vậy(lấy đời con gái người ta đã rồi haizzzzz).
[Nhi]: hức.....hức sao anh lại làm như vậy
[Ken]:Làm gì mới được chứ???
[Nhi]:Anh nhìn kìa "Nhi chỉ tay vào vết máu trên ga giường mà 2 người đang nằm"
[Ken]:Có gì đâu, có chuyện đó tức nhiên phải vậy rồi mà chúng ta sắp làm vợ chồng rồi em sợ gì "nói xong Ken đứng dậy mặc đồ vào và cầm đồ của Nhi lên mặc cho Nhi xong. Ông quản gia lên gỏ cửa phòng nói lớn.
[Ông quản gia]:Cậu chủ ơi, xuống ăn sáng ông chủ đang đợi và có việc muốn nói với cậu ạ!!!
[Ken]: Tôi biết rồi! tôi xuống ngay ông xuống trước đi"nói xong Ken bước vào tolet làm vệ sinh cá nhân"rối bước ra và nằm trên giường
[Ken]:em do rửa mặt và xuống ăn sáng đi???
[Nhi]:ukm'
Ken nằm đợi Nhi 15' rồi 2 người bước xuống bếp để ăn sáng với ba mẹ , thấy Nhi ở đâu đi cùng làm ba mẹ Ken hết sức ngạc nhiên vì họ tưởng Nhi đã về nhà từ tối hôm qua rồi chứ sao lại xuất hiên ở đây mà cũng có chút phần vui.(sao mà vui là các bạn đã biết rồi mình cũng hok nói nhiều ^^)
Ken va Nhi bước lại bàn ăn và chào ba mẹ rồi ba Ken cất tiếng nói.
[Ba Ken]:Ta đã bàn bạc với gia đình Nhi là 1 tháng nữa 2 con sẽ lấy nhau và ngày mai con sẽ đi học ở trường có danh tiếng và lớn nhất VN và Nhi cũng cùng con đi học chung và đồng phục ta cũng đã mua cho 2 con rồi, tập sách thì ba cũng đã chuấn bị rồi "rồi ông quản gia cầm ra 2 bộ đồng phục giống nhau vì là trường danh tiếng nên cùng một kiểu đồng phục trông 2 bộ đồng phục rất là đẹp và quý phái"
[Ken & Nhi] cùng đồng thanh:Con cảm ơn ba!!! " tiếng ba đó của Nhi làm cho ba của Ken rất là vui"(ham hố)
Ken và Nhi ăn xong thì lên phòng xem TV.
Ken lại nằm phịch xuống giường và mở TV xem và Nhi cũng nằm kế bên Ken mà giữ một khoảng trống , rồi bất chợt Ken quàng tay qua eo nàng kéo nàng vào lòng mình rồi lên tiếng.
[Ken]:Bộ anh đáng sợ lắm hã mà em nằm xa anh quá vậy???
[Nhi] "chỉ nép mặt vào lòng Ken mà mặt đỏ bừng"
Rồi Ken cuối xuống hôn vào môi nàng và nàng cũng đáp lại một cách ngọt ngào , từ từ Ken đưa chiếc lưỡi tinh nghịch của mình luồn qua miệng nàng và chạm vào lưỡi nàng , lúc đầu nàng e thẹn thục lưỡi vào trong và Ken cũng đưa lưỡi mình luồn vào sâu hơn tới khi đụng lưỡi của nàng và từ từ nàng cũng quấn lấy lưỡi Ken (vậy rồi là "ĂN CHÁO LƯỠI" đó mấy bạn hjhj). 2 người đang hôn nhau nồng cháy thì bất thình lình điện thoại của Ken reo.
Keng.......Keng.........Ken
Là tức nhiên 2 người phải dừng lại trong sự nuối tiếc , là Wingzi rồi cho Ken và Nhi cũng đỏ mặt ôm sát vào người Ken vựa vào vai Ken xem TV tiếp còn Ken thì nghe Đt.
[Ken]: CÓ CHUYỆN GÌ HOK? "Ken nói với giọng lớn tiếng gọi ko đúng lúc
[Wingzi]:Chòy ơi! làm ji mà la lớn dữ vậy muốn điếc cái tai tui luôn ah?
[Ken]:ukm' thì xin lồi mà có chuyện gì hok.???
[Wingzi]:vậy mới được hok? tụi tui định rủ ông đi chơi thôi.
[Ken]:ukm' vậy thì đi chừng nào đi?
[Wingzi]:Ờ.......7h30' đi
[Ken]kie..... vậy lúc đó gặp, ờ mà nè ngày mai đi học chung với tui đi rủ GuiGui , Max & Kan luôn đi cả lũ cho nó vui.
[Wingzi] ukm'sao cũng được!!!
[Ken]:Vậy mai 6h gặp tại trường nha.
[Wingzi]kie!bye
Nói xong Ken cúp máy và xem TV tiếp thì Nhi hỏi.
[Nhi]:Ai vậy anh?
[Ken]: àh là thằng bạn mà hum qua em đi chơi chung đó , nó tên là Wingzi còn bạn gái nó tên GuiGui 2 thằng kìa là Max & Kan bạn thân của anh tụi nó rủ tối đi chơi và ngày mai tụi nó cũng học chung với mình luôn đó.
[Nhi]:ukm' vậy ha~ em thấy bạn anh vui tính và đẹp quá!!!
[Ken]: ukm' sao đẹp bằng em được???
[Nhi]:Nịnh quá đi hjhj!
[Ken]:Anh nói thiệt mà zk anh đẹp nhất mà (xạo pà cố)
Đến tối Ken thay đồ để đi chơi Ken mặt đồ lúc nào cũng đẹp và manly hết. Ken thay đồ xong chở Nhi về nhà và thay đồ nhà Nhi cũng rất là sang trọng.Điều đặt biệt hơn là có một cố gái đang đứng ở ngoài sân để tưới hoa ( cô gái đó là em của Thiên Nhi la Thiên Trăm người vợ thứ 2 trong tương lai của Ken đó mấy bạn). Ngay lúc đó Thiên Trâm cũng thấy Ken đứng trước nhà của mình và là cài nhìn đầu tiên mà làm cho Thiên Trâm phải ngất ngây vì đã trúng tiếng sét ái tình rồi.

Thiên Trâm đang nhìn chằm chằm Ken đứng đơi Nhi , Trâm bất cẩn đụng vào gai của cây sương rồng nên chảy máu Ken thấy vây liền chạy lại cầm tay của Trâm lên nên mặt nàng đỏ ửng lên rất dễ thương.Ken lấy từ túi quần ra một cái khăn tay và miếng băng keo cá nhân băng cho Trâm rồi hỏi.
[Ken]:Em có sao hok??? (chưa gì kêu người ta bằng em rồi , mê gái gê)
[Trâm]ạ, em hok sao thanks anh nhìu!!!
[Ken]:em tên gì, em nhiu tuổi òy, em là gì trong family này vậy???
[Trâm]:em tên Thiên Trâm , 17 tuối , em là em của chị Nhi.!!!
[Ken]:vậy àh? em dễ thương quá àh!!!
[Trâm]:thanks anh , còn anh?
[Ken]:anh tên Trần Thu Hà, 18 tuối , là chồng sắp cướic của chị em.
[Trâm]:àh thì ra là anh là anh rể của em sao??
[Ken]:Hjhj
Thì lúc đó hok may Nhi bước ra thấy Ken đang nắm tay em mình và chạy lại nói.
[Nhi]:Sao anh nắm tay em của em vậy???
[Ken]:àh tại nãy tay của em em chảy máu nên anh lại xem sao thôi!!!
[Nhi] vẻ mặt hok vui vì cô có ưa gì cô em của mình đâu :ukm' vậy thôi ta đi thôi anh!!
[Ken]:ukm' pik rồi , bye bye em nha "Ken bye với Thiên Trâm"
Đang chạy xe thì Nhi nhéo hông Ken làm Ken chợt tay lái mép té (tiểu thư Nhi ghen rồi), và Ken nói.
[Ken]:em làm gì vậy???
[Nhi]:Anh làm gì quan tâm tới em của em dữ vậy thích Trâm rồi hả?
[Ken]:em nói gì vậy tại anh tháy tay em của em chảy máu thôi mà , mà người đó là em của em cơ mà?
[Nhi]: em pik rồi mà em có ưa gì nó đâu???
[Ken]:Sao vậy??
[Nhi]:hok có gì , tại em thấy hok ưa nó thôi...
[Ken]:ukm'"người gì đâu kì cục tự nhiên ghét người ta àh"
Suối buổic tối cả đám đi chơi với nhau rất vui rồi chở Nhi về nhà Ken ngu chung với Ken.(Hạnh phúc quá đi ước gì mình cũng được như vậy hehe)

Tại vì hum nay Nhi ghen và để ngủ sớm để mai đến trường nữa........
Ken đã tấm xong và nằm thiếp đi và lúc đó Nhi bước từ tolet ra và leo lên giường nằm bên cạnh Ken, làm Ken giât mình tỉnh giấc và quàng tay qua eo nàng kéo nàng sát vào người mình đến nối nghe được nhịp đâp tim của nàng đập loạn nhịp và từng hơi thở của nhau , Ken bắt đầu đăt đôi môi của mình đặt xuống má và di chuyển đến đôi môi mêm mại và ngọt ngào của nàng làm Ken thích thú và môi Ken càng tham lam hơn di chuyển xuống cố và bây giờ mặt Nhi dỏ như quả cả chín vì bây giờ nàng đâu có say như hum qua.
Tay của Ken cở 2 dây áo của Nhi xuống và khám phá lên bầu ngực nõn nà của Nhi làm Nhi như muốn nổ tung. Nhưng tay của Ken vẩn vuốt ve khắp cơ thể của Nhi và chạm vào nơi đó làm cho nàng rên những tiếng thích thú. Và đặt lưỡi xuống nơi vùng cấm của nàng và dùng lưỡi khám phá, sau khi chán chê Ken nằm lăn qua một bên ôm Nhi và ngủ vì đã hao tốn nhiều sức lực vì chuyện ấy.
Sáng Ken thì đang ngủ ngon lành con Nhi đã dậy để thay đồ đi học và Nhi đáng thức Ken bằng một nụ hôn. Nhi lay nhẹ vai của Ken và nói.
[Nhi]:Ôx dậy đi học nè?? "Ken đã dây nên giả bộ nằm đơi lúc Nhi sơ ý ôm nàng đè lên người Ken , một mùi thơm từ người nàng làm Ken ngây ngất"
[Ken]:Sao pà xã dậy sớm dậy???
[Nhi]:Cái ôx này kì quá.....thôi dậy xuống ăn sáng rồi đi học nè!!!
[Ken]:ukm' pík rồi hehe
Khi Ken thay đồ xong, tuy mặc đồng phục của trường nhưng tôn lên vẻ đẹp zai và phong độ của Ken , còn Nhi thì hok thua kém gì đâu nha rất dễ thương đó nha , mà trường nay cũng là trường mà năm trước Ken cũng đã học nên hok có ji xa lạ.
Chiếc xe hơi chở Ken và Nhi bắt đầu lăn bánh đến trường. 15' phúc sau xe dừng lại ở một ngôi trường rất là to và rồng gấp mấy lần trường cấp 3 bình thường khác.(Giàu quá ta trường này chỉ dành cho những cậu ấm cô ấm thôi mà ai cũng đẹp và dễ thương) ,Ken và Nhi bước xuống xe các cặp mắt của của cậu ấm thì hướng về phía của Nhi, còn các ánh mắt của các cô ấm thì hướng về Ken vì Ken đeo một cái cavar màu xanh lá và chỉ có hot tomboy năm trước mới có được nó và còn có hot gỉl thì cavar màu xanh lam , chứ hok bao giờ có hot boy. Và cũng lúc đó xe hơi của tụi Wingzi cũng tới và đâu trước cổng trường rộng lớn các cô gái đều phải ngưỡng mộ, Cả nhóm bước vào cổng trường đầy nguy nga và lộng lẫy.
[Wingzi]:ê mày trường này có nhìu gỉl đẹp quá mày chọn đúng trường ghê.
[GuiGui]:Chồng íu!!! đẹp hok "GuiGui nhéo tai của Wingzi làm cả nhóm phải sợ mà chạy lại căn tin ngồi trước còn GuiGui thì sử Wingzi vì cái tội mê gái. Xong cả 2 cũng lại ngồi gần nhom mà Wingzi ngồi suýt xoa những chỗ mà bi GuiGui đánh mặt nhăn nó và ăn uống nước cả đám đi lại bản sắp lớp và xui thiệt là Wingzi Kan Max và Ken học chung lớp còn GuiGui và Nhi hoc cùng nhau mà lớp khác.
Khi cả nhóm đều lên lớp thì Ken Kan Max và Wingzi ngồi nói chuyện và một lát sau có một cô gái dáng rất quen bước vào ngồi bên cạnh Ken thì ra người đó là Thiên Trâm.

Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

Con trai ơi! Hãy giành ra một chút thời gian để đọc nhé
Hãy hiểu cho con gái chúng tớCâu đầu tiên tớ muốn hỏi rằng đối với các bạn màng trinh có quan trọng không?
Ai cũng muốn người yêu mình chiều mình nhưng cũng muốn lấy vợ còn trinh. Vậy con trai ơi! Các bạn đang biến thành gì thế và các cậu có hiểu cho bọn tớ không ?
• Yêu nhau, bạn gái k cho thì các bạn bảo không yêu thật
• Khi yêu rồi thì lại bỏ các bạn ý mà đi nói các bạn ý với những từ kinh khủng nhất.
• Vậy các bạn đang yêu tâm hồn hay chỉ yêu cái khe giữa hai chân?

Các bạn có biết dù đau khổ nhục nhã nhưng bạn ý vẫn muốn quay lại vì sao không ? Hãy tự hỏi mình sau những gì các bạn đã gây ra. Và nên thấy xấu hổ ...
Hãy đặt mình vào vị trí các bạn ý một chút nhé hiểu cho trái tim nhỏ bé yếu ớt tràn ngập tình yêu của các bạn ý vì niềm tin bao nhiêu các bạn ý dâng hết rồi nên đừng phụ các bạn ý vì rất rất đau.
Hãy có trách nhiệm với những gì mình làm được chứ
NẾU BẠN CÓ GAN CỞI QUẦN ÁO HỌ RA, HÃY CỐ GẮNG MẶC VÀO CHO HỌ CHIẾC ÁO CÔ DÂU NHÉ !

Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

_Phản ứng nhanh lắm – cô nheo mắt giựt tay lại
_Cô là một cảnh sát mà lại không tôn trọng người dân , tôi có thể kiện cô đó – cậu toát mồ hôi nhưng vẫn tỏ ra bình thản
_Giọng nói cậu rất giống một người nên tôi muốn xem mặt thôi – cô đứng lên nhìn cậu
_Giọng nói giống nhau không có nghĩa là gương mặt giống nhau – cậu nói
Ông trùm từ phòng khẩu cung đi ra , cậu cùng ông ta ra về
_chúng ta vào phòng họp – cô ra lệnh
Phòng họp
_Mọi người có nhìn thấy tên mặt nạ lúc nãy – cô bắt đầu cuộc họp
_Thì sao thưa madam – Dung nói
_Là tên hôm trước tôi nói với madam – Hùng nói
_Đúng , hắn có vẻ rất đáng nghi , lúc nãy tôi có ý định tháo mặt nạ hắn xuống phản ứng của hắn rất nhanh
_Phản ứng nhanh thì có gì lạ hả madam
_Phản ứng nhanh không lạ nhưng cách hắn bắt lấy tay tôi cùng ánh mắt sắc lạnh của hắn thì tôi nghĩ hắn là một sát thủ bên cạnh tên Long , tôi muốn mọi người chia nhau theo dõi hắn có thể hắn liên quan đến vụ án này và mấy vụ trước nữa
Cả buổi chiều ngồi trong phòng làm việc cô chẳng tập trung được
“Hắn rất giống Thiên , không lẽ , Không Thiên không thể là người của xã hội đen được . Thiên là doanh nhân mà , ánh mắt sắc lạnh của hắn đúng rồi ánh mắt của Thiên không như vậy” cô đang nghi ngờ người yêu mình
Cô quyết định thử người yêu của mình , cậu đoán trước được điều đó nên đã qua mặt được cô , cô yên tâm và không còn nghi ngờ cậu nữa
Số người bị cậu giết ngày càng nhiều , và cô luôn phải đau đầu tìm ra hung thủ nhưng gần 3 năm rồi mà hồ sơ những vụ án đó cũng vẫn chưa đóng lại . Đội cảnh sát vẫn luôn theo dõi tên mặt nạ nhưng ko có manh mối gì , chỉ cần đi theo cậu một đoạn là đã bị cắt đuôi .
Hôm nay là kỉ niệm 3 năm quen nhau của cô và cậu , cậu chuẩn bị ở nhà và nấu rất nhiều món cô thích . Ăn xong cậu cùng cô uống ít rượu rồi ngồi ở phòng khách xem tivi , cô ngồi vào lòng cậu bỗng cô ngước lên hôn lên môi cậu dùng hai tay quàng qua cổ cậu . Cậu bất ngờ nhưng rồi cũng phối hợp cùng cô , một lúc lâu cô buông cậu ra . Cậu và cô nhìn nhau với khoảng cách cực gần , cậu cười
_Mình… um…ơ – cô định nói gì đó mà mặt đỏ như gấc
_Hửm – cậu nhướng mày
_Em…muốn là … của…anh – cô nói xong vùi đầu vào hỏm cổ của cậu
Cậu cười rồi hỏi
_Em suy nghĩ kĩ chưa
Cô đỏ mặt gật gật đầu , cậu bế xốc cô lên phòng ngủ . Đặt cô xuống giường cậu cuối xuống hôn môi cô sau đó xuống cổ , cô hơi nhột nên bật cười . Nối tiếp sau đó là những tiếng rên của cô , đêm nay cô chính thức trở thành người đàn bà của cậu
Ánh nắng chiếu qua cửa sổ gọi vào mặt làm cậu tỉnh giấc , mở mắt ra thấy cô đang ôm mình ngủ rất ngon cậu không nỡ đánh thức nên cứ nằm im đó ngắm cô ngủ . Nằm một lúc cậu nhìn đồng hồ gần 8 giờ mấy sáng , cậu gọi cô dậy vì cả hai còn phải đi làm
_Em dậy đi , trễ rồi – cậu lay vai cô
_Cho em ngủ chút đi , mệt quá à – cô xoay lưng lại với cậu chùm chăn qua khỏi đầu , cậu chỉ biết cười trừ với sự làm biếng của cô , vào nhà tắm rửa mặt thay đồ xong đi ra mà cô vẫn chưa chịu dậy
_Dậy đi cô nương , trễ giờ làm rồi kìa – cậu kéo kéo cái chăn của cô
Cô bị cậu phá giấc ngủ nên đành ngồi dậy , cậu vén vài sợi tóc đang rối bù trước mặt cô
_Đồ đáng ghét , phá giấc ngủ người ta – cô nhăn mặt nhìn cậu
_9 giờ đến nơi rồi nè thấy không – cậu mở điện thoại đưa trước mặt cô
_Chết rồi trễ gần cả tiếng rồi – cô tung chăn nhảy ra khỏi giường mà quên mất là mình không mặc đồ , rồi chợt nhớ cô đỏ mặt khi thấy cậu đang nhìn mình
_Ai cho nhìn , quay chỗ khác mau – cô lượm nhanh cái đầm mình mặc hôm qua lên che lại
Cậu cười đi lại chỗ cô ghé tai cô nói nhỏ “Hôm qua cũng đã thấy hết rồi, rất đẹp” cậu nói xong cười lớn , làm cô ngượng đẩy mạnh cậu té xuống giường rồi gom đồ chạy vào nhà tắm , còn cậu chĩ biết lắc đầu
Cậu đưa cô đến sở rồi chạy xe đến công ty . Cô vừa bước vào sở thì có rất nhiều cặp mắt đổ dồn về phía cô
_Sao nhìn tôi dữ vậy – cô nhìn lại bọn họ
_Tụi em thấy lạ - Mỹ nói
_Lạ gì ? – cô dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Mỹ
_Lạ là từ hồi biết madam đến giờ đây là lần đầu tiên madam đi làm trễ - Dung nói tiếp
_Tào lao quá mấy cô , vào họp nè – cô nói
Phòng họp
_Mọi người có manh mối gì về tên đeo mặt nạ thì lần lượt nói đi – cô ngồi vào ghế
_Chúng ta theo tên này lâu rồi nhưng những thứ chúng ta biết về hắn chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay – Hùng nói
_Vậy anh có manh mối gì về hắn nói cho mọi người cùng nghe – Cô nhìn về phía Hùng
_Chúng tôi điều tra và biết được hắn là con riêng của vợ tên Long , từ nhỏ tên Long đã không thích hắn – Hùng đứng lên nói
Dung tiếp lời
_Được biết bọn đàn em kêu hắn bằng cậu Min , nhưng trong xã đoàn không ai biết gương mặt thật của hắn , hắn từng giết hai người ở vũ trường nhưng cấp trên của chúng ta không hề ra lệnh truy cứu việc đó
_Theo như lời mọi người thì tên Long xem con riêng của vợ mình như cái gai trong mắt – cô nói
_Có thể nói vậy – Hùng nói
_Nhưng để cái gai này bên người và không nhổ bỏ tôi nghĩ đây không phải cá tính của hắn – cô chống cằm nói
_Tôi cũng nghĩ vậy nhưng tên Min bây giờ rất được hắn tin tưởng , mọi công việc ở xã đoàn đều do tên Min quản lý , còn tên Long đang bị một người phụ nữ tên Trân hớp hồn . Mọi người trong xã đoàn đang rất bất mãn với hắn – Hùng nói
_Mọi công việc do tên Min quản lý , xã đoàn bất mãn với tên Long …vậy anh nghĩ nếu tìm một người khác lên thay tên Long nắm quyền thì ai sẽ được chọn – cô suy nghĩ
_Đương nhiên là tên Min – cả đội đồng thanh
_Mọi người tiếp tục điều tra tên Min này cho tôi , giải tán – cô kết thúc cuộc họp quay về phòng làm việc
Cậu trong thân phận của tên Min ngồi đợi ai đó trong một căn phòng riêng biệt của một quán bar
_Đợi em lâu chưa – Một cô gái đi vào ngồi lên đùi cậu
_Cũng không lâu lắm – cậu cười một bên
Không nói gì thêm cô gái vòng tay qua cổ cậu kề sát mặt và hôn lên môi cậu ,cậu cũng hòa nhịp theo cô gái đó , nụ hôn kết thúc cậu hỏi
_Lão già đó sao rồi
_Vẫn mê em như điếu đổ , kế hoạch của Min sắp thành công rồi đó – cô ta vuốt ve mặt cậu
_Em cầm viên thuốc này bỏ vô rượu cho ông ta uống – Một tay ôm eo cô gái đó , một tay cậu móc trong túi ra một viên thuốc , cô gái cầm viên thuốc bỏ vào túi xách rồi nhìn cậu
_Em muốn , giúp em nha , lão già đó chẳng làm em vui được gì hết – cô ta cầm tay cậu đang để trên eo mình để lên ngực . cậu chỉ cười rồi hưởng ứng theo xoa nắn vùng ngực của cô ta . Môi cậu và môi cô ta dính chặt vào nhau , đỡ cô ta nằm xuống ghế giúp cô ta giải tỏa ham muốn xong cậu không quên dặn dò chuyện việc thuốc một lần nữa rồi mới đi
_Xử xong lão già đó , em sẽ được ở cạnh anh rồi – cô ta nhìn theo hướng cậu đi nói nhỏ
Cậu thay đồ rồi đến sở làm đón cô , còn sớm nên cậu ghé tiệm hoa mua một bó hoa hồng xanh cô thích . Cô tan sở đi về cùng mấy đồng nghiệp , vừa ra ngoài thấy cậu đang cầm bó hoa đợi mình cô đỏ mặt , còn đồng nghiệp thì buông lời trêu ghẹo
_Ê , ê người yêu madam kìa , mua hoa cho madam luôn lãng mạn quá
Cô chỉ biết đi nhanh ra chỗ cậu , nhận hoa từ cậu rồi nhanh lên xe , cậu lái xe đi một quãng đường mà thấy cô vẫn còn đỏ mặt nên nói
_Sao vậy madam của tui
_Không sao , chạy xe đi
Cậu cười rồi chăm chú lái xe , cậu lái xe về nhà cô , cô thay đồ rồi đi mua đồ về nấu ăn , nhìn cô bận rộn như một bà nội trợ , cậu theo cô vào bếp phụ nhưng thật chất có phụ gì đâu , hết ôm rồi hôn cô làm cô phải đẩy cậu ra phòng khách cấm cậu bước xuống bếp khi chưa có lệnh của mình . Cậu đành bật tivi coi đang coi thì điện thoại cậu reo
_Alo – cậu bắt máy
_Cậu Min ông trùm , ông trùm có chuyện rồi
_Chuyện gì – cậu tỏ vẻ lo lắng
_Cậu đến biệt thự ngay đi
_Được tôi đến liền – cậu cúp máy rồi cười
Cô định ra kêu cậu vào ăn cơm nhưng lại vô tình nghe được cuộc nói chuyện điện thoại của cậu , cô ngạc nhiên trước sự thay đổi gương mặt của cậu lúc đầu là lo lắng , sau đó lại cười nhưng nụ cười rất nham hiểm , lòng cô bất an
_Cơm xong rồi vào ăn đi anh – Cô cố tỏ ra bình thường nhất có thể , để cậu không phát hiện
_Anh có việc phải đi liền , em ăn đi , chắc xong anh về nhà luôn – cậu nói
_Nhớ kiếm gì ăn đó – cô cười
Cậu ra xe chạy đi , cô cũng ra lấy xe của mình chạy theo cậu , cô luôn giữ khoảng cách với xe cậu . chạy được một đoạn khá xa xe cậu dừng lại bên đường khoảng 5 phút sau đó chạy tiếp . Cô theo cậu đến một ngôi biệt thự , xe cậu chạy vào trong , cô xuống xe núp ngoài cửa . Cô như ngã quỵ vì người vừa bước ra khỏi chiếc xe của cậu là tên Min , đầu óc cô trống rỗng , cô đi nhanh ra xe chạy thật mau về nhà . Vào nhà cô ngồi sụp xuống nền đất , nước mắt cô rơi
_Thiên và tên Min là một , tại sao lại như vậy – cô bần thần ngồi đó , cô không tin vào những gì mình thấy
Còn cậu vừa vào biệt thự là một tên dắt cậu lên ngay phòng của ông trùm . Vào phòng cậu thấy có một bác sĩ đang nói gì đó với cô gái hôm trước cùng cậu ở bar
_Trân…ông trùm bị gì vậy – việc ông trùm sẽ nằm liệt như vậy cậu đã biết trước nhưng đóng kịch phải đóng cho đạt
_Bác sĩ nói là anh ấy sẽ bị liệt vĩnh viễn vì bị tai biến – Trân phối hợp cùng cậu , để hoàn hảo hơn cho vở kịch của cả hai cô ta còn rưng nước mắt
Sau một tuần việc tên trùm Bảo Long bị liệt cậu được mọi người trong xã đoàn đưa lên làm người nắm quyền thay thế hắn . Cô từ khi biết sự thật về cậu thì vẫn tỏ ra bình thường nhưng bên cạnh đó cô âm thầm theo sau điều tra cậu . Đêm nào cô cũng khóc , một madam cứng cỏi  , mạnh mẽ nhưng rồi cũng phải khóc vì tình . Cô đau , rất đau , nếu cậu không đi sai con đường đó thì cô có phải đau thế này không . Cô đích thân cùng đòng nghiệp theo dõi tên Min . Từ ngày có cô đi theo đội cảnh sát không còn bị mất dấu tên Min như trước nữa . Cả tổ ai cũng ngạc nhiên vì cô rành rỏi những nơi mà tên Min đi , chỉ cần đứng ở đâu thì sẽ gặp hắn cô cũng đều biết .
Phòng họp sở cảnh sát
_Thời gian này có madam đi theo mà chúng ta không còn bị cắt đuôi nữa ,hắn ta đi đâu madam đều biết  , nhờ vậy mà chúng ta có rất nhiều manh mối – Dung nói
_Theo hắn ta lâu như vậy mọi người có nhận ra được hắn thật chất là ai không ? – mặc dù từ hắn cô dùng gọi tên Min trước đây là bình thường nhưng khi biết tên Min là cậu cô dùng từ đó sao thấy nghẹn ở cổ
_Hắn là ai thì chúng đối với chúng ta vẫn còn là ẩn số - Hùng nói
_Sai , thật ra thì hắn đã lộ chân dung ra rồi – cô nói
_Madam biết hắn là ai  - cả tổ đồng thanh
Cô gật đầu , điều cô sắp nói ra như bóp nghẹt tim cô
_Hắn chính là doanh nhân trẻ Nhược Thiên
Tất cả mọi người trong phòng họp đều ngạc nhiên , ai cũng sợ mình nghe lầm
_Nhược Thiên là người yêu madam mà , madam chị có lầm không – Mỹ lên tiếng
_Đó là sự thật , trong tay tôi có đủ bằng chứng , chứng minh hắn chính là sát thủ giết hàng loạt người và buôn bán ma túy , tối nay chúng ta sẽ phục kích và bắt hắn , mọi người chuẩn bị đi – cô ra lệnh
_Madam chị thật sự ổn chứ - cả đội lo lắng cho cô
_Tôi ổn , mọi người ra ngoài đi – cô lấy tay che đi gương mặt của mình
Mọi người ra ngoài hết , chỉ còn cô ngồi lại , cô khóc
_Em yêu anh rất nhiều , nhưng những tội ác anh gây ra em không làm khác được
Tối nay cậu có một kế hoạch , cậu chạy đến biệt thự của tên trùm Bảo Long , lên phòng hắn thấy Trân đang giúp hắn uống thuốc
_Có uống thì ngày hôm nay ông cũng sẽ chết thôi – cậu kéo cái ghế gần đó ngồi xuống móc khẩu súng trong người ra
_Mày , mày muốn gì – ông ta lo sợ
_Tôi muốn tiễn người cha trời ơi như ông xuống suối vàng một đoạn thôi – cậu châm một điếu thuốc
_Tao không tin mày dám giết tao , dù gì tao cũng từng là ông trùm mày giết tao mày sẽ không còn chỗ đứng trong xã đoàn – ông ta cố gắng bình tĩnh
_Haha , ông nghĩ bây giờ mọi người trong xã đoàn còn coi trọng ông – cậu đứng lên cười lớn
_Mày…-ông ta nhìn cậu
_Tôi đợi ngày này lâu lắm rồi – cậu chĩa súng vào ông ta
_Khoan Min , cũng phải để ông ta trăn trối chứ - Trân ngồi im nãy giờ bất ngờ đến đứng cạnh cậu nói
_Con đàn bà này..thì ra tụi bây có mưu tính từ trước – ông ta nói
_Hahaha , ông biết thì đã quá trễ rồi , thôi để tôi nói cho ông biết để ông chết còn nhắm mắt – cậu ôm vai Trân cười lớn rồi kể kế hoạch của mình cho ông ta nghe
_Xong rồi , lên đường vui vẻ - cậu cười định nổ súng bắn ông ta thì cửa phòng bị đạp mạnh
_Nhược Thiên , cậu đã bị bắt , đầu hàng đi – là tiếng của cô , cô đang chĩa súng về phía cậu
_Thì ra cô đã biết thân phận của tôi từ lâu , được – cậu cười đểu tháo mặt nạ xuống
Cả đội cảnh sát bây giờ mới dám tin lời cô nói là thật , nhân lúc cô đang lơ là cậu đánh rớt khẩu súng của cô rồi bắt cô làm con tin
_Tụi bây nổ súng đi , cô ta sẽ chết chung với tao hahah – cậu không còn là Nhược Thiên nữa , ánh mắt của cậu giờ như một con thú dữ
_Cậu không được làm bậy , cô ấy dù gì cũng là người yêu của cậu , cậu nỡ làm bị thương cô ấy sao – Hùng nói
_Người yêu , là sao vậy Min , không phải anh chỉ yêu em thôi sao – Trân níu cậu
_Cô chỉ là con cờ của tôi , giờ thì tạm biệt – “Đoàng” cậu bắt vào đầu cô gái xấu số
_Cậu … - Hùng la lớn
_Tôi sao , dám giết người trước mặt cảnh sát à – cậu cười chĩa cây súng sang người tên Long kết liễu đời hắn
_Dừng lại đi ,anh đã giết quá nhiều người rồi – cô khóc
_Tụi bây lui ra ngoài – cậu nói với cảnh sát
Vì sự an toàn của cô nên cảnh sát đành nghe theo lời cậu , họ biết bây giờ cậu như một con thú dữ có thể làm bất cứ điều gì . Cậu kéo cô ra khỏi biệt thự , yêu cầu cảnh sát đưa một tài xế cùng một chiếc xe đến . Cậu bắt tài xế chạy xe đến một chung cư gần đó , đưa cô lên đến sân thượng , buông cô ra
_Anh yêu em , madam xinh đẹp của anh – cậu nhìn cô
_Dừng lại đi , em không muốn nhìn thấy anh như vậy đâu Thiên – cô đứng đối diện cậu
_Anh biết anh không thể quay lại được nữa , anh xin lỗi vì lúc nãy bắt em làm con tin , anh dẫn em đến đây để nói lời sau cùng với em – cậu ôm cô
_ Trở lại là Nhược Thiên của em được không , một người luôn yêu em , và cho em cảm giác bình yên khi bên cạnh – cô cũng ôm cậu khóc
_Anh xin lỗi , anh không thể ở bên cạnh em được nữa , với tội ác của anh , anh biết mình chỉ có một con đường chết , nhưng có chết thì anh vẫn sẽ yêu em , madam của anh
Cảnh sát vừa đến nơi , cô ra lệnh cho họ bỏ súng xuống , dù cứng cỏi đến đâu thì đứng trước người mình yêu nhất thì cũng sẽ yếu lòng . Cậu hôn lên môi cô thật lâu rồi đẩy cô về phía cảnh sát , dùng khẩu súng đang cầm chĩa vào đầu mình bóp cò “Đoàng”
_Thiên ………- cô chạy nhanh lại đỡ lấy cậu nhưng cậu đã chết
_Anh không được chết , em yêu anh Thiên tỉnh lại đi – cô ôm xác cậu khóc thật lớn
Sau ngày hôm đó cô trở nên ít nói hẳn đi , chẳng còn thấy nụ cười nở trên môi của cô nữa , ngoài việc đến sở làm việc thì cô suốt ngày ở nhà , thỉnh thoảng cô sang nhà mẹ cậu chăm sóc bà thay cậu .
Hai năm kể từ ngày cậu mất cô không hề yêu thêm một ai , mặc cho mẹ cậu khuyên cô không nên để lỡ tuổi thanh xuân . Trái tim cô chỉ dành cho một mình cậu và nó không còn chỗ cho một ai khác .
Thấy cô như vậy cả tổ cảnh sát lôi kéo cô đi ăn uống chung với họ để cô quên đi nỗi đau kia , tan sở là họ kéo cô đi , cô đành chiều ý họ . Hôm nay họ vô tỉnh dẫn cô đến nhà hàng ngày trước cậu tỏ tình với cô , lòng cô trùng xuống . Họ chợt nhớ ra nên định đi chỗ khác nhưng cô nhất quyết đòi vào trong , ngồi ở cái bàn ngày trước
_Vẫn như trước không thay đổi nhưng người thì....đã đi rồi – cô bất giác nói
_Madam đừng như vậy – Dung để tay lên vai cô
_Em nhờ quản lí mở bài trót yêu gúp chị được không , chị muốn tìm lại một chút gì đó của ngày hôm đó – cô nhìn Dung
Dung làm theo ý cô , cô thả hồn vào bài hát và nhớ lại gương mặt của cậu ngày hôm đó
“Có chút thương nhớ làn môi nhẹ nhàng
Khi em yên say trong giấc
Có chút yêu dấu chỉ là mơ mộng thôi
Vì anh luôn mong đc có em …
Cô chợt cười một nụ cười hiếm hoi .
---------------------------------HẾT----------------------------------------
_Tao muốn mày về phụ giúp công việc cho tao – Một người đàn ông khoảng năm mươi mấy tuổi nói chuyện với một cô gái tóc ngắn ăn mặc kiểu tomboy ngồi đối diện mình
_Con sẽ không tham gia vào những công việc đó của ba , và không chấp nhận bất cứ điều kiện gì từ ba
_Mày dám , à mà mày cũng không muốn mẹ mày phải chết vì mày chứ , đừng thách tao mày biết tính tao mà – người đàn ông đứng tuổi cười lớn
_Ông , được tôi sẽ chấp nhận nhưng ông hứa không làm hại đến mẹ việc gì tôi cũng   làm-Nhược Thiên ( tên cô gái tomboy ) nói
_Tốt lắm , vậy giờ thì theo tao – ông ta ra lệnh
Nhược Thiên theo ông ta ra xe , tài xế cho xe chạy đến một căn biệt thự nằm biệt lập ở quận 2 rồi dừng lại  . Ông ta lại ra lệnh cho Nhược Thiên theo mình vào trong , bên trong căn biệt thự này có tầm mười mấy người đang nhìn theo hướng cậu .
_Đây là thành viên mới của chúng ta , Nhược Thiên – Người đàn ông nói lớn
_Nhóc này là gì của ông vậy ông trùm – Một người có vẻ mặt dữ tợn hỏi
_Đứa con trời ơi của tôi , Tôi muốn các anh đào tạo nó thành một sát thủ , sau này nó sẽ giúp xã đoàn ta nhiều việc đó
Nhược Thiên là con của Bảo Long ông trùm xã hội đen , từ nhỏ Nhược Thiên đã không được ông ta yêu thương vì trước khi lấy ông ta mẹ cậu đã mang thai với một người đàn ông khác . Ông ta đã giết cha ruột của cậu và bắt mẹ cậu đám cưới cùng ông ta . Nhược Thiên luôn phải chứng kiến mẹ mình bị ông ta hành hạ nên rất hận ông ta nhưng cậu không thể làm gì được . Bản tính cậu hiền lành nên cậu không muốn dính dáng gì tới ông ta nhưng vì bị ép buộc vì thương mẹ nên cậu đành phải trở thành sát thủ theo ý ông ấy .
Tại sở cảnh sát
_Mọi người nghe đây , dạo gần đây có nhiều người bị sát hại mà theo như điều tra thì những người này đều có hiềm khích với xã đoàn của ông trùm Bảo Long , mọi người đến đó hỏi chuyện hắn xem có manh mối gì không – Thanh An madam của sở cảnh sát ra lệnh
_yes madam – cả tổ cảnh sát đồng thanh
Ông trùm Bảo Long đang cùng vài người ăn trưa ở nhà hàng của ông ta thì
_Chào ông – Hùng người đi đầu nhóm cảnh sát nói
_Chào mấy sếp , đến đây có việc gì – ông ta đứng lên nhìn Hùng
_Chúng tôi muốn hỏi ông một số chuyện – Hùng liếc nhìn một người đeo mặt nạ bạc che nửa gương mặt kì lạ
_Sẵn sàng thôi sếp , nhưng nhanh lên vì chúng tôi còn có việc – ông ta cười nhếch môi
_Ông có biết gần đây có rất nhiều người bị giết , mà bọn họ đều là những người có hiềm khích với xã đoàn của ông không – Hùng vào vấn đề
_Thì sao chẳng lẽ sếp nghĩ là do tôi làm – ông ta nói
_Ngoài ông ra tôi chẳng nghĩ được ai cả - Hùng nhìn thẳng mắt ông ta
_Tôi là người dân lương thiện mà sếp , sao lại giết người được  - ông ta nói
_Tốt nhất là không phải – Hùng nói rồi ra hiệu cho nhóm cảnh sát ra về
Sở cảnh sát
_Madam , lúc nãy đến chỗ tên Bảo Long đó tôi nhìn thấy một người rất lạ , tôi chưa hề thấy hắn khi đến nói chuyện với tên Long trước đây , mà có thể ngồi cùng bàn với tên Long gian xảo đó thì không phải là tay vừa – Hùng nói
_Vậy anh nghĩ hắn là ai – Thanh An hỏi
_Tôi cũng không biết nhưng hắn lạ lắm , hắn đeo mặt nạ che đi nửa gương mặt
_Được rồi anh ra ngoài đi
Tại biệt thự của ông trùm Bảo Long
_Mày làm tốt lắm , tao không nhìn lầm mày – Bảo Long nói với người đeo mặt nạ
_Cảm ơn
_Nhưng tao không hiểu tại sao mày cứ đeo cái mặt nạ quái quỷ này làm gì – ông ta nhíu mi
_Tôi không muốn ai biết tôi là một sát thủ , đặc biệt là mẹ , bà luôn tự hào khi biết bây giờ tôi là một doanh nhân trẻ tài giỏi , bà sẽ sốc khi biết tôi làm việc cho ông và đó là điều tôi không muốn thấy – cậu lạnh lùng
_Tùy mày , miễn mày làm tốt công việc là được , tối này có một lô hàng sẽ được chuyển đến tao muốn mày đi nhận , đây là địa chỉ - Bảo Long đưa cho cậu một tờ giấy
Nhược Thiên đã làm việc cho Bảo Long được 3 năm , và công việc của cậu là giết người mà ông ta ra lệnh và khi chiếm được sự tin tưởng của ông ta thì cậu giúp ông ta giải quyết việc trong xã đoàn . Mỗi khi làm việc cho xã đoàn cậu sẽ đeo mặt nạ chính vì vậy ngoại trừ những người trong ngôi biệt thự năm đó thì không còn ai biết gương mặt thật của cậu , còn bình thường thì cậu sẽ là một doanh nhân trẻ tuổi nổi tiếng và tất nhiên không ai biết cậu là con của ông trùm Bảo Long . Trong xã đoàn mọi người gọi cậu là Min chứ không ai biết tên thật của cậu .
Hôm nay là ngày nghỉ cậu cũng không bận việc ở công ty cũng như ở xã đoàn nên cậu lái xe đi dạo rồi vào một quán cà phê ngồi . Đang nhâm nhi cà phê thì có một cô gái bước vào ngồi ở bàn đối diện cậu , cô ta rất đẹp , cậu đã bị cô ta hớp hồn mất rồi .
_Chào cô , cô đi một mình hả - cậu đi sang làm quen
_Ừm tôi đi một mình – cô gái nở nụ cười nhìn cậu
_Tôi cũng đi một mình , mình ngồi chung được không – cậu hỏi
_Tất nhiên – cô lại cười , mỗi lần cô cười là tim cậu đập nhanh
Cậu ngồi xuống ghế đối diện cô
_Tôi là Nhược Thiên – cậu bắt chuyện
_Còn tôi là Thanh An , rất vui được biết Thiên
Cậu cười rồi không biết nói gì nữa
_Thiên đang làm gì ?
_Ừm , Thiên kinh doanh , còn An – Thiên cười
_An là cảnh sát – cô cười
_Wow An giỏi quá , nhưng con gái mà làm cảnh sát nguy hiểm lắm
_Ừm, nhưng mình bắt được nhiều người xấu thì xã hội sẽ tốt hơn đúng không – cô cười
Cả hai cứ ngồi đó nói chuyện đến chiều , cậu và cô lúc đầu còn hơi ngại nhưng nói chuyện một lúc thì như quen từ lâu rồi , cậu hóm hỉnh làm cô phải bật cười suốt
_Thôi cũng trễ rồi Thiên phải về , An cho Thiên số điện thoại được không ? – cậu nhìn cô
_Được 09xxxxxxxx – cô cười
_Thiên nhá qua nha – cậu bấm
_Rồi đó Thiên – cô nói
Cậu lưu tên cô trong danh bạ là “Cảnh sát xinh đẹp”
_Thiên về trước đi , bye Thiên – cô nói
_Ok, hôm nào mình cà phê nữa nha – nói xong cậu đi ra xe
Đang trên đường về thì cậu nhận được điện thoại của Bảo Long
_Mày đang ở đâu – ông ta nói
_Tôi đang về nhà có việc gì ?
_Mày đến biệt thự ngay có nhiệm vụ cho mày
_Ok – cậu cúp máy chạy về nhà thay bộ đồ đen bằng da và đeo mặt nạ
Cậu chạy chiếc moto đến biệt thự
_Tới rồi à – ông trùm xoay chiếc ghế lại
_Ông muốn tôi giết ai – cậu lạnh giọng
_Dạo này vũ trường của mình thường xuyên có người đến phá , tao muốn mày dằn mặt một tên để cảnh cáo tụi kia
_Được – cậu nói xong đi ra ngoài lái xe đến vũ trường do xã đoàn quản lí
Bước vào trong đảo mắt một vòng rồi cậu đến quầy rượu ngồi , châm điếu thuốc quắc một tên đàn em lại nói chuyện
_Ông trùm nói dạo này hay có người đến phá , nó có đây không ? – cậu nói xong đưa điếu thuốc lên miệng hút một hơi
_Dạ , tụi nó thường đến tầm khoảng 7 giờ - tên đàn em nói
Cậu nhìn đồng hồ cũng gần 7 giờ rồi gật đâu ra hiệu cho tên đàn em đi chỗ khác , điếu thuốc gần tàn thì cậu nghe có tiếng la lối , đập phá . Cậu quan sát bọn đập phá một lúc , sau khi xác định được tên đầu xỏ cậu móc cây súng trong áo khoác ra và “Đoàng”. Tên đầu xỏ la lên một tiếng rồi ngã xuống .
_Đại ca , đại ca , má nó , đứa nào – một tên nói
_Là tao – cậu châm điếu thuốc thứ hai
_Mày , chán sống rồi – cả bọn đập phá rút dao định lao tới cậu , cậu giơ súng bắn một tên nữa
_Sao còn đứa nào nữa – cậu nhả khói nói
Không một tên nào dám hé răng chỉ biết đứng im , sợ sệt
_Dọn đi ,dạy cho bọn còn lại một bài học – cậu ra lệnh cho đám đàn em , rồi cất súng đi ra xe chạy đi
Cậu chạy đến một bờ sông rồi dừng xe lại châm tiếp một điếu thuốc , ngồi trên xe nhìn ra bờ sông . Từ ngày quyết định làm việc cho xã đoàn cậu  đã giết không biết bao nhiêu mạng người mặc dù cậu không muốn làm việc đó .
Cậu và madam Thanh An ngày càng thân , thỉnh thoảng cả hai hẹn nhau đi ăn hay cà phê . Ở bên cô cậu cảm thấy rất bình yên không có lo toan , không có nghỉ ngợi , còn cô khi ở bên cậu không lúc nào là không cười cậu luôn biết pha trò chọc cười người khác . Ở sở cảnh sát , có rất nhiều chàng mê đắm cô , ai cũng muốn một lần lọt vào mắt xanh của cô nhưng cô chẳng ưng ai hết . Nhưng dạo gần đây đồng nghiệp ở sở thấy cô cười nhiều hơn ,lâu lâu đọc tin nhắn của ai đó mà cô cứ cười cả ngày
_Madam có tình yêu rồi mọi người ơi – Dung cấp dưới chọc khi thấy cô đọc tin nhắn rồi cười
_Dung nói gì đó – cô lườm Dung rồi cười
_Em nói madam có tình yêu nên cười cả ngày – Dung cười lớn
_Ai có phước vậy madam , sao không giới thiệu – Hùng hùa theo
_Nói bậy bạ gì đó – cô đỏ mặt
_Nói bậy bạ mà trúng lum la đó nha – Dung nói rồi cả đội cười lớn
_Làm việc mau , không tôi đuổi bây giờ - cô nói
_Thôi đừng chọc madam nữa , madam đỏ mặt hết rồi kìa – Một đồng nghiệp lên tiếng
Hôm nay là tháng thứ 8 cậu và cô quen nhau , cậu quyết định tỏ tình với cô , chuẩn bị xong cậu nhắn tin cho cô
<<Madam xinh đẹp tối nay mình đi ăn nha  >>
Cô đang coi hồ sơ thì nhận được tin nhắn của cậu
<<Ok  >> - cô vừa nhắn vừa cười
7 giờ tối cậu lái xe đến trước nhà cô , lấy điện thoại ra gọi
_Đợi An 5 phút – Cô bắt máy
_Ok – “đúng là con gái” cậu nghĩ thầm
Cuối cùng cửa nhà cô cũng mở
_Xin lỗi , đợi lâu không ? – cô vừa khóa cửa vừa nói
_Không lâu lắm – câu mở cửa xe cho cô
_Mình đi đâu ăn – cô hỏi khi đã yên vị trong xe
_An cứ ngồi yên còn đi đâu cứ để Thiên lo – cậu lái xe đi
_Đừng đem tui đi bán đó – cô chọc cậu
_Cho tiền cũng không dám làm vậy với madam – cậu chọc lại rồi cả hai cùng cười
Đến nơi cậu xuống xe mở cửa cho cô , cậu nắm tay cô đi vào trong , mặc dù đi chơi với nhau rất nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên cậu nắm tay cô , nên làm tim cô loạn nhịp .
_An ngồi đây đợi Thiên nha – cậu kéo ghế cho cô
Cô nghe lời ngồi đợi
_Madam đi đâu đây – thì ra là đám đồng nghiệp của cô hôm nay rủ nhau đi ăn ở đây
_ưm... đi ăn với bạn , mọi người cũng ăn ở đây hả - cô nói
_Nghe nói đồ ăn ở đây ngon nên cả bọn rủ nhau đi ăn , định rủ chị mà lúc tan ca không thấy chị - Dung nói
_Vậy sẵn gặp nhau thì ngồi chung bàn luôn cho vui ,bạn chị ra giờ nè – cô cười
_Cũng được , tụi này không khách sáo đâu nha  - Hùng nói
Cả đám vừa ngồi xuống thì ở đâu có tiếng nói
_Hôm nay nhà hàng chúng ta có một vị khách muốn tỏ tình với người trong lòng mình bằng một bài hát mọi người giúp cậu ta nha – Tiếng vị quản lí nhà hàng vừa dứt thì giai điệu bài hát trót yêu vang lên , sau đó một giọng hát cất lên
 “Có chút bối rối chạm tay anh rồi
 Vì anh đang mơ giấc dịu dàng
Có chút tan vỡ chạm môi anh rồi
Vì em yêu chỉ yêu mùa ghé thôi

Có chút thương nhớ làn môi nhẹ nhàng
Khi em yên say trong giấc
Có chút yêu dấu chỉ là mơ mộng thôi
Vì anh luôn mong đc có em
Người nói yêu anh đi, người nói thương anh đi
Để cho con tim này đừng ngóng trông hao gầy
Hãy đến bên anh đi, để cho tình trọn vẹn chúng ta
Vì nơi con tim này luôn có , tình yêu dấu kín cùng thương nhớ.....cho em”
Mọi người ai cũng chăm chú nghe , ai cũng tò mò muốn biết mặt người hát , bên bàn cô đồng nghiệp cô cũng đang bàn tán
_Ai được tỏ tình vậy ha , tò mò quá – Dung nói
_Nhân vật chính chưa xuất hiện nữa
_Mà hát hay quá ha , ngưỡng mộ quá – Dung tỏ vẻ ngưỡng mộ
Đến khi lặp lại đoạn
“Người nói yêu anh đi, người nói thương anh đi
Để cho con tim này đừng ngóng trông hao gầy
Hãy đến bên anh đi, để cho tình trọn vẹn chúng ta
Vì nơi con tim này luôn có , tình yêu dấu kín cùng thương nhớ.....cho em.”
Cậu cầm bó hoa đi đến chỗ cô , cô đang nghe đám đồng nghiệp nói chuyện về người được tỏ tình nên không biết được cậu đi đến . Cậu hát xong câu cuối cùng đưa bó hoa đến trước mặt cô , làm đồng nghiệp và cô đều ngỡ ngàng
_Làm bạn gái Thiên nha  - hai tay đưa hoa trước mặt cô cậu cười
_Người được tỏ tình là madam kìa mọi người – cả bọn đồng thanh la lên rần rần
Cô bị đứng hình không nói nên lời , mọi người thấy cậu cầm bó hoa chờ câu trả lời của cô nên cùng đồng thanh
_Nhận lời đi ….nhận lời đi
_An – cậu gọi cô
Cô bình tĩnh lại đứng lên nhận hoa của cậu rồi gật đầu . Cậu vui mừng ôm cô vào lòng nói
_Thiên yêu em – rồi hôn lên môi cô một cái
Cậu mời tất cả mọi người có mặt ở nhà hàng một bữa ăn thả ga , suốt buổi đám đồng nghiệp cứ chọc cô , còn cậu thì ngồi cười miết
_Cảm ơn em – đứng trước cửa nhà cô cậu nói
_Cảm ơn chuyện gì
_Em đồng ý làm bạn gái Thiên – cậu cầm tay cô
_Kêu người ta bằng em mà còn xưng Thiên là sao – cô nhìn cậu
_Chứ muốn xưng hô sao
_Kêu em phải xưng anh , mà nói nè chỉ xưng anh với mình tôi thôi đó , xưng với người khác là chết với tôi – cô bá đạo
_Tuân lệnh madam – cậu đứng nghiêm đưa tay lên trán với tư thế chào
_Khuya rồi về cẩn thận đó – cô ngắt nhẹ mũi cậu
Vừa định chào tạm biệt cô thì cậu có điện thoại , nhìn màn hình cậu chau mày ra hiệu cho cô vào nhà còn mình leo lên xe nghe điện thoại , vừa nghe vừa chạy xe
_Tôi nghe
_Tao muốn gặp mày
_Ok – cậu tắt máy lôi mặt nạ cùng áo khoác đen để sẵn trong xe mặc vào
Tại biệt thự
_Tôi tới rồi
_Tao muốn mày đi xử thằng Quang điên và lấy lại số hàng nó ăn cắp
_Được – cậu không chạy chiếc xe hơi mình vừa chạy đến mà lấy một chiếc moto được đậu dưới biệt thự chạy đi
Chung cư xxxx
*cộc cộc*
_Ai đó – tiếng của một người đàn ông
*Cộc cộc* , tiếng gõ cửa vẫn vang lên , người đàn ông vừa ra mở cửa cậu nhanh tay bóp cổ người đàn ông , dùng tay còn lại đóng cửa khóa chốt
_Cậu Min ….cậu …cậu..muốn ..gì – người đàn ông nói
_Đơn giản đưa số hàng mày lấy của ông trùm đây – cậu đẩy người đàn ông vào tường nới lỏng tay đang bóp cổ hắn ra để hắn nói chuyện
_Số hàng nào tôi không biết
_Nói – cậu lại bóp chặt tay hơn
_N..ói…tô..i ..n..ói
_Ở đâu  - ánh mắt cậu như con thú dữ không còn là Nhược Thiên của bình thường
_Tô..i …đi…lấ..y
Cậu bỏ tay ra cho hắn đi lấy , cậu theo hắn vào phòng ngủ , chợt hắn quay lại
_cậu hứa không được giết tôi – hắn sợ dệt
Cậu không nói gì chỉ trừng mắt nhìn hắn , hắn lấy trong tủ ra một bao đen , cậu ra hiệu cho hắn mở ra . xác định đúng là số hàng ông trùm cần , cậu rút dao đâm vào cổ họng hắn rồi cất con dao cùng bịch đen vào người rồi bình thản đi xuống lấy xe chạy về biệt thự
_Của ông đây – cậu quăng bịch đen lên bàn
_Làm tốt lắm
Xong nhiệm vụ cậu ra xe lái cởi áo khoác , mặt nạ và bao tay cất đi . Về nhà mở điện thoại lên cậu nhắn tin cho cô
<<Ngủ chưa madam>>
Đang xem tivi thì cô nhận được tin nhắn
Cô cười rep lại << Chưa ngủ , mới về nhà hả ? >>
<<Về lâu rồi nhưng điện thoại hết pin nên giờ mới nhắn >>
Cậu rót rượu vừa uống vừa nhắn tin với cô , đến gần sáng cả hai mới chịu ngủ
Đang ngủ chợt điện thoại cô reo
_Alo tôi nghe – giọng cô ngái ngủ
_Madam có án mạng ở chung cư xxxx
_Tôi đến liền – vừa nghe có án mạng cô liền tỉnh ngủ , chuẩn bị thật nhanh chạy đến hiện trường vụ án
Chung cư xxx
_Nạn nhân là ai ? – cô hỏi
_Quang điên , là một trong số đàn em của Long gian xảo
_Ai phát hiện ra cái xác – cô nói

_Thưa madam là tôi , sáng nay tôi đến tìm ba tôi thì thấy cửa không khóa nên tôi vào nhà thì phát hiện – một cô gái lên tiếng mà mắt ngấn lệ
Sở cảnh sát
_Hùng cậu phụ trách lấy khẩu cung con gái nạn nhân , tôi sẽ dẫn đội đến chỗ tên Bảo Long
Cô đến chỗ ông trùm , vừa thấy cô Bảo Long tỏ ra như không biết chuyện gì
_Ô , lâu quá mới gặp madam
_Quang điên , đàn em của ông vừa mới bị giết – cô nhìn hắn
_Ai giết nó – ông ta làm bộ ngạc nhiên
_Chúng tôi đang điều tra , tôi đến đây mời ông về sở để lấy khẩu cung - cô nhìn một lượt những người đang ngồi cùng bàn với hắn ta , rồi dừng lại ở người đeo mặt nạ nửa mặt
_mày đi theo tao – ông ta chỉ Nhược Thiên , cậu đi cùng ông ta đến sở cảnh sát  . Cậu ngồi bên ngoài còn ông ta thì vào phòng lấy khẩu cung .
Việc lấy khẩu cung do một người khác làm , còn cô thì ngồi bên ngoài xem những thứ tìm được ở hiện trường vụ án . Đang xem thì cô cảm giác được hình như có người nhìn mình , ngước lên cô chạm mặt với tên đeo mặt nạ
_Lính mới của tên Long à – cô đi lại ngồi kế bên tên mặt nạ
Cậu im lặng không nói gì , mục đích của cô là muốn moi một số chuyện từ tên mặt nạ này
_Bị điếc à , có nghe tôi hỏi không – cô khích hắn
_Tôi không bị điếc thưa madam – đối diện với cô trong một thân phận khác cậu rất bối rối rất sợ cô phát hiện . Cô chợt sững người vì giọng nói sao quen quá
_Bỏ mặt nạ ra tôi xem được không – cô muốn xác minh việc gì đó
_Tôi không tháo nó xuống được – Mặt cậu lạnh lại để cô không phát hiện
_vậy để tôi giúp – cô đưa tay lên định tháo mặt nạ xuống cậu phản ứng nhanh chụp tay cô lại rồi đứng lên
tôi là một les , tôi biết điều này khi học lớp 6 lúc mà trái tim đang có một sự thay đổi về cảm xúc . tôi không thích con trai tôi thích con gái thậm chí là yêu khi đó tôi chỉ biết sợ hãi và lẩn trốn thu mình vào vỏ ốc lựa chọn cho mình cách giấu diếm nhưng trái tim ngang bướng của tôi lại luôn xao động bởi những người con gái . tôi cũng đã từng trải qua một vài mối tình với một số chàng trai nhưng cái gì dễ đến thì cũng dễ đi , những mối tình của tôi thường kết thúc một cách chớp nhoáng . trái tim của tôi không chịu dừng chân lại cho tới khi tôi biết em .

em là một người con gái luôn âu sầu . tôi và em quen nhau qua một trang mạng xã hội . chúng tôi ở cùng một thị trấn . em đảm đang , dịu dàng và luôn quan tâm tôi . không biết từ khi nào hình bóng của em đã in sâu vào trái tim tôi từng chút từng chút một cho khi không còn chỗ trống nào nữa .

em là một người con gái bình thường với một trái tim hay mơ mộng , trái tim em loạn nhịp vì các chàng trai chứ không phải vì một người con gái như tôi . em thường gọi tôi là chồng dù chỉ là những câu gọi đùa nhưng cũng đủ để tôi hạnh phúc . em nói tôi là chị gái của em để em dựa dẫm , em luôn tâm sự với tôi về mối tình thầm kín của em với huy - cậu hot boy lớp em . nhiều khi tôi chỉ muốn mình được là cậu bạn tên huy kia để có thể đám chìm trong tình yêu của em . em từng nói với tôi em ghét les , hai người con gái nhưng lại ôm hôn nhau làm chuyện đó với nhau khiến em cảm thất thật kinh tởm . em hỏi tôi rằng " liệu mấy người les có cảm thấy có lỗi với cơ thể không ? " tôi mỉm cười không trả lời em . em biết không lúc đó tôi chỉ muốn hét lên cho em hiểu rằng " em biết không khi được sinh ra chúng tôi không thể chọn cho mình một ngoại hình được nhưng chúng tôi vẫn sống với bản thân mình chúng tôi không hề trộm cắp hay làm gì ai . nhưng liệu làm les có sao không chúng tôi vẫn là con người vẫn có những cung bậc cảm xúc và có một trái tim yêu thương mãnh liệt " . em biết không tôi yêu em , rất yêu em em có lẽ không biết nhưng tôi chắc rằng trên thế giới này không ai yêu em bằng tôi cả . tôi mong mình có thể che chở cho em nhưng còn em thì sao nếu em biết dược sự thật này thì sao . tôi sợ ánh mắt khinh thường của em , sự kì thị và chán ghét của em đối với tôi . liệu tôi có thể bỏ rơi tình cảm này không ? em tựa như trái tim của tôi , liệu tôi sẽ tồn tại thế nào khi mất đi em .

năm nay tôi 26 tuổi - lứa tổi đẹp nhất của người con gái - cha mẹ tôi muốn tôi kết hôn với một người đàn ông là con trai của người quen họ . 26 năm sống trên đời tôi chưa từng làm cho cha mẹ yên lòng chút nào vì vậy tôi đồng ý tôi muốn quên đi em . ngày tôi cưới chồng em cũng tham dự em khoác lên mình chiết váy màu hồng mà tôi đã tặng em vào dịp sinh nhật . em thật đẹp trông giống như một nàng công chúa vậy em đến bên tôi cười và nói chúc mừng tôi . trái tim của tôi tựa như vỡ nát thành nhiều mảnh . tôi khẽ gập đầu cười nói cảm ơn em . ngày hôm đó qua đi với tôi thật nặng nề .

Anh - người chồng của tôi anh là một người đàn ông thành đạt , anh thuộc mẫu người yêu thương vợ con . anh yêu chiều tôi hết mực khiến tôi cảm thấy mình như một tội đồ lừa dối tình cảm chủa anh . mỗi khi hai chúng tôi làm chuyện đó tôi chỉ cảm thấy chán ghét cùng tủi nhục . tôi không thể xóa bỏ đi hình ảnh của em trong đầu và trong trái tim của tôi . ngày hôm đó tôi quyết định ngày mai sẽ gọi điện nói với em rằng tôi thích em à không tôi yêu em . sáng hôm sau anh đi làm trước khi đi anh đặt một nụ hôn nhẹ lên trán tôi , nụ hôn ấy khiến tôi có chút giật mình anh hôm nay có chút khác lạ hình như có chuyện gì đó khiến anh rất vui . tôi vào phòng nhấc điện thoại lên gọi cho em , sau khi tôi nói xong đầu dây bên kia thực yên lặng một lúc sau có tiếng cúp máy . tôi gọi lại cho em nhưng vang bên tai tôi chỉ là câu nói của nhà mạng " thuê bao quý khách...." để điện thoại xuống khẽ cười chính bản thân mình dù đã đoán được đáp án nhưng khi thấy em trốn tránh tôi trái tim tôi dường như ngừng đập . tôi khóc rất nhiều em rời xa tôi , ghét bỏ tôi . tôi đã mất đi tất cả mất đi em , mất đi tình yêu của tôi với em . khẽ lê thân mình vào phòng tắm nhìn vào chiếc cổ tay của tôi nó đang rỉ máu . Đau . nhưng cái đau này có thấm vào đâu với nỗi đau của trái tim tôi . tôi để lại lá thư cho anh kèm theo là một tờ giấy ly hôn mà tôi đã kí sẵn .
Xin lỗi anh - người chồng của tôi


Tôi là chồng của em - người con gái trên bức thư kia . cha mẹ tôi muốn tôi kết hôn với một người con gái xa lạ . tôi không muốn nhưng vẫn phải đi xem mặt vì để cha mẹ vui lòng , nhưng tới khi gặp em tôi đã bị ánh mắt ưu thương của em cuốn hút .

tôi và em kết hôn nhưng tôi biết em không yêu tôi - nói đúng hơn là em không yêu đàn ông . em yêu Thùy chi người con gái ở gần chỗ làm của tôi . hôn lễ của tôi và em chi cũng tham dự , tôi nhận ra niềm vui cùng nỗi mất mát trong mắt em . sau hôn lễ tôi cố gắng trao cho em mọi yêu thương mà mình có , tôi muốn em hiểu được trái tim tôi và mở lòng với tôi . trong mắt mọi người em luôn là người phụ nữ hạnh phúc , một người vợ đang chìm đắm trong tình yêu nhưng tôi hiểu đó là không phải em luôn mang trong mình sự đau khổ và gò bó nhưng lại luôn tươi cười trước mặt tôi . tôi biết em đang cố tạo cho mình một lớp vỏ cứng rắn và hạnh phúc nhưng nhưng sự thật thì luôn không như người ta muốn xây dựng .

hôm nay em rất lạ đôi mắt em dường như sáng lên có lẽ em sẽ làm một việc nào đó quan trọng . hôm nay là sinh nhật của tôi phải chăng em sẽ chuẩn bị cho tôi một bữa tiệc ấm áp . tôi khẽ hôn lên trán em cơ thể em có chút cứng lại tia bối rối hiện lên đôi mắt em , tôi cảm thấy cảm giác như vậy thật hạnh phúc hóa ra đây là sự ấm áp gia đình mà cha mẹ hay nói . tôi luyến tiếc em không muốn đi làm nhưng không thể tôi vẫn lựa chọn đi làm nhưng tôi không ngờ được việc lựa chọn này đã khiến tôi mất đi em mãi mãi .


tôi trở về nhà sau một ngày làm việc dài , vào tớ nhà căn nhà lạnh ngắt không một bóng đèn khiến tôi có chút bất an . tôi đi khắp nhà tìm em nhưng không thấy . nghe thấy tiếng nước chảy trong nhà tắm tôi tiến vào . cảnh tượng bên trong khiến trái tim tôi ngừng đập tôi không thể hít thở được em nằm đó trong chiếc bồn chứa đầy nước hòa lẫn với máu của em tạo lên một màu đỏ chói mắt . gương mặt trắng bệch cùng nụ cười trên môi , nơi cổ tay em máu vẫn còn chảy rỉ từng chút một . tôi hoàn hồn vội vã bế em chạy xe tới bệnh viện ...nhưng đã muộn em rời xa tôi cùng đứa con 2 tuần tuổi . ngày sinh nhật của tôi cũng là ngày giỗ của em cùng đứa con chưa có hình hài của chúng tôi . lết đôi chân vào nhà ở nơi đây khắp nơi như còn hơi thở của em , hình ảnh của em . căn bếp nhưng vang lên tiếng trách mắng của em khi tôi ăn vụng món em mới nấu , tiếng cười khanh khách khi xem phim của em . tôi ngồi xuống chiếc ghế salon do tôi và em cùng lựa chọn lại . em chọn màu hồng vì em nói màu hồng sẽ mang lại cảm xúc tươi đẹp hơn .... nhiều lắm tôi nghĩ tới tất cả kỷ niệm giữa chúng tôi . nhắm mắt lại để hai giọt pha lê rơi xuống tôi lại nghĩ tới em . tuyết lan tôi biết em không biết sự tồn tại của đứa trẻ nreesu không với một người yêu trẻ nhu em sẽ không lựa chọn tìm tới cái chết . em để lại lá thư cho tôi em mong tôi tha thứ cho em , trách em ư tôi không làm được . em mong tôi tìm được người con gái khác thực sự yêu thương tôi em muốn tôi quên em đi .có thể sao , em đi cũng đã mang luôn trái tim của tôi đi . xé tờ giấy ly hôn như nó chưa từng xuất hiện . trong cuộc đời của tôi chỉ có một người vợ duy nhất là em - bùi tuyết lan
tại đám tang của em , chi đến và khóc rất nhiều cô ấy xin lỗi em nếu cô ấy không hành động như thế có lẽ em đã không chết . bên cạnh chi là huy - người yêu của chi . huy đỡ lấy chi để cô ấy khỏi ngã , chi quay sang tôi nói xin lỗi . cuối cùng tôi cũng biết lí do vì sao em lựa chọn ra đi - kết thúc chính sinh mạng của minh . tại sao em lại ngốc như vậy em còn có tôi bên cạnh vì lí do gì em lại ra đi . tôi trách em vì đã lựa chọn một cách ngốc nhếch nhất để lẩn trốn nối đau .

mấy năm sau cha mẹ tôi luôn mong muốn tôi kết hôn với những cô gái khác nhưng không thể . chiếc nhẫn mà ngày kết hôn em đeo cho tôi nó vẫn nằm trên ngón tay áp út của tôi , chiếc của em được tôi đeo trên cổ cả đời này vị trí của chúng sẽ mãi mãi không thay đổi tôi hứa với em . tuyết lan à em có biết không tôi yêu em đời này ngoài em ra không ai có thể là vợ tôi . chờ tôi , tôi sẽ tìm em nhanh thôi , cô bé của tôi ạ !

......End.....
Đây là câu chuyện đầu tiên tớ viết . Các cậu đọc rồi cho tớ ý kiến viết tiếp nhaz...!! *long lanh* 
--------------------------------------------------
Một đêm mưa , tôi vừa đi học về đến nhà thay đồ thì tôi nhận được cuộc gọi của ba :
_Tối nay con với chị hai đừng ngũ nhé!! - giọng ba khàng đặc
_Sao vậy ba ? - tôi thắc mắc hỏi
_Ngoại con....ngoại con.... - ba ngập ngừng trả lời làm tôi thêm sốt ruột
_Ngoại con làm sao hả ba ? - tôi lớn tiếng hỏi 
_Ngoại con....mất rồi - ba bật khóc sau khi trả lời tôi
Người tôi bần thần buông lỏng chiếc điện thoại rớt hẳn xuống sàn , tôi khuỵa xún . Tất cả mọi thứ như sụp đổ trước câu trả lời của ba , tim tôi đau nhói . Ngoại là người tôi yêu thương nhất mà , tại sao lại như vậy chứ . Nước mắt tuôn như mưa xối , tôi gào lên trong con đau đớn của cảm giác mất đi người tôi yêu thương nhất . Tôi cố gắng bình tĩnh suy nghĩ việc tôi nên làm tiếp theo . Gượng dậy , tôi phóng nhanh lên phòng 
_Hai ơi...!! - tôi mếu máo kêu
_Cái gì vậy ? - chị tôi hốt hoảng hỏi
_Ngoại....ngoại mất rồi - tôi bật khóc 
_...
_Đi...đứng dậy thay đồ rồi hai chở qua ngoại nhanh đi.. - chị tôi thần người hồi lâu rồi bảo tôi 
Chị tôi không khóc nhưng tôi biết chị cũng đang đau không kém gì tôi . Ngoài trời đang mưa , mưa lất phất như đang khóc cùng tôi . Chị hai chạy thật nhanh hết mức có thể . Mưa tạt vào mặt khiến tôi đau rát nhưng cũng không đau bằng nổi đau trong lòng tôi . 10' sau *két* chị hai thắng thật nhanh , gạt chóng và chạy phắc vào nhà 
_Sao rồi ? ngoại đâu ? - chị tôi hỏi chuyện người chị họ (chị tên là Vân)
_Chưa , ngoại chưa về - chị Vân thần người nhìn ra cửa mà trả lời 
Tôi cũng bước vào trong nhà . Cả ba người ngội chờ đợi . Tuy không ai nói với nhau câu nào nhưng mỗi người đều mang một tâm trạng giống nhau . Không gian như chùn xuống , chị tôi đã khóc . Tiếng nấc nhẹ nhàng nhưng cũng đủ thể hiện nổi đau của cả 3 . Rồi chúng tôi ôm nhau mà khóc . Tiếng còi xe cứu thương rú lên làm cả ba giật bắn người buông nhau ra . Tôi vội chạy nhanh ra cửa
_Tránh ra... - cậu tôi đang kéo chiếc giường mà ngoại tôi nằm trên đó
30' sau tất cả mọi người trong nhà đều có mặt đầy đủ từ lớn đến nhỏ . Mỗi người một việc ai cũng tất bật làm việc . Còn tôi , tôi chỉ ngồi cạnh ngoại , nhìn ngoại rồi mỉm cười . Trong sự mệt mỏi của nước mắt tôi thiếp đi bên cạnh ngoại . Tôi mơ thấy ngoại , thấy ngoại đang mỉm cười với tôi xoa đầu tôi như mọi khi
_Dậy đi con - mẹ lây tôi dây , mặt mẹ thất thần vì đêm qua thức khuya và khóc rất nhiều
_Có gì v mẹ ? - tôi dụi mắt mệt mỏi trả lời mẹ
_Dậy đi con sắp tới giờ liệm rồi - mẹ vừa sờ lên trán ngoại vừa trả lời tôi 
Tôi như chết lặng không tin được vào mắt mình là chuyện này có thật . Ngoại đã không còn bên cạnh cười đùa với tôi như trước nữa . Bây giờ , ngoại chỉ nằm yên đó mĩm cười , một nụ cười mãn nguyện . Mặt ngoại vẫn hiền từ như mọi ngày . Tôi nhìn ngoại và cứ tự trấn an "ngoại chỉ ngũ thôi mà , một lát...một lát thôi ngoại sẽ dậy" nghĩ rồi tôi vào rửa mặt . Vừa bước ra khỏi cửa nhà vệ sinh tôi nghe thấy mọi người trong nhà nói với nhau chuyện gì đó có vẻ căng thẳng , tôi bước vội vào nhà xem
_Gọi kiu 2 đứa nó về đi , ngoại như vậy rồi mà còn để cho nó đi . Kiu nó về ngay - dì 3 tôi quát lớn
_Tui gọi rồi hai đứa tụi nó sẽ bốc vé về sớm thôi , kịp mà - cô 5 vội đở lời . Thắc mắc không biết là ai , tôi quay sang nhìn mẹ hỏi nhỏ
_Ai vậy mẹ ? 
_Anh Tuấn với chị Nghi đó - mẹ lui cui xếp lại đồ đạc của ngoại trả lời tôi
Nghe đến tên Nghi tôi vội nghĩ đó là ai ? Lục lại trong trí nhớ mình . À...thì ra là chị Nghi người yêu của anh Tuấn . Tôi nhớ mang máng là đã gặp rồi nhưng không tài nào nhớ nổi mặt mủi , vì lúc tôi gặp chị tôi chỉ là con bé học lớp 7 . Đã 2 năm rồi ít ỏi gì làm sao tôi nhớ nổi trong khi chỉ mới gặp 1 , 2 lần mà không hề típ xúc . Dẹp hết những suy nghĩ lúc này tôi lại đến chiếc giường ngoại đang nằm . Ngoại vẫn nằm im bất động , chỉ có 4 ngày , 4 ngày nữa thôi là tôi phải xa ngoại mãi mãi
2 ngày sau , tất cả mọi thứ gần như hoàn tất chỉ còn chờ đến ngày đưa tiễn ngoại nữa là..kết thúc
_Chào cả nhà con mới về - anh Tuấn và chị Nghi đồng thanh nói . Nghe tiếng tôi vội quay lại xem đó là ai . Tôi như chết lặng khi nhìn thấy chị Nghi . Chị ấy rất đẹp , vẻ đẹp của chị khiến tim tôi như ngừng đập . Bất giác tim tôi đập loạn xạ khi bắt gặp ánh mắt Nghi nhìn tôi , chị mĩm cười với tôi . Tôi ngượng chín mặt vội quay sang chỗ khác vờ như không để ý 
_Sao đến giờ 2 con mới về . Mau...vào nhìn ngoại tụi con lần cuối đi - giọng cô 5 tôi khẻ nói 
_Dạ đây là vé sớm nhất rồi - chị Nghi cười nhẹ trả lời , rồi đi lên chỗ của ngoại đang nằm
Tôi cũng bước vào trong chuẩn bị về nhà để thay đồ . Chợt tôi lại nhìn thấy nụ cười của Nghi , lại một lần nữa tôi như bị hớp hồn . Đứng ngây người ra mắt thì cứ nhìn chầm chầm vào Nghi , cô ấy đẹp như một thiên thần vậy . Bất giác , tôi giật bắn mình vì ai đó đã đánh vào vai tôi . Tồi thầm nguyền rủa kẻ đó . Khi quay lại thì...
_Có về thay đồ không thì bảo ? làm gì đứng ngay người ra đó ? - thì ra là chị 2 , giọng cáu gắt hỏi tôi
_Về..về chứ người hôi như cú rồi - tôi cúi xún che lại cái mặt đang đó dần 
....to be continued....
hix....pùn qá lần đầu viết fic mà không ai ủng hộ con nhỏ cả :(((( . mà kệ lở viết rồi chẳng lẻ bỏ . Chơi luôn :)))
=============================================================================
Tôi quay lại nhìn lén Nghi một cái rồi mới chịu lê bước theo hai lên xe đi về . Ngồi trên xe mà có cả khối suy nghĩ đang hình dung trong đầu tôi . Nhưng tất cả mọi suy nghĩ đó chỉ dành riêng cho một người là….Nghi . Tại sao tội lại có thứ cảm giác quái lạ ấy ? tại sao vậy ? Tôi….tôi có phải là . Cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi là tiếng của hai đang chí ché , nhăn mặt cau mày nạt nộ tôi
_Con mắm kia , về đến nhà nãy giờ gần 5’ rồi mà còn ngồi ngây người ra đó không chịu xún xe . Đợi t bế xuống hay gì ?
_Xuống nè , làm gì dữ quá dạ - tôi nhăn nhó đáp trả
Hai chị em nhanh chóng bước vào nhà . Nhà tôi thì chỉ có mỗi một cái phòng tắm , tôi vừa lấy đồ định bước vào thì chị tôi ngăn lại rồi hất tôi ra
_T tắm trước cho , m' tắm lâu lắm
_Chị kiủ gì vậy , cái gì cũng dành với người ta là sao – tôi hơi khó chịu . Nhưng chị tôi chẳng nói chẳng rành , cứ ở trong đó vừa tắm vừa hát ngêu ngao như mọi khi . Đó là thói quen của chị tôi nên dù vui hay buồn gì thì cũng vậy thôi . Có ý như chọc tức tôi vậy >< .
.
Rồi cũng xong , tôi và chị tươm tất trong hai bộ đồ trắng tinh , vì đang là đám nên tôi không dám mặc áo có màu sắc nhìu . Bước lên xe cùng chị hai sang nhà ngoại mà trong lòng tôi dâng lên một cảm xúc khó tả . Cứ nôn nao như là con nít sắp được cho quà vậy. Ngồi trên xe mà hình ảnh của Nghi cứ quanh quẩn trong đầu . Mong sao cho mau đến nhà ngoại
Cuối cùng cũng đến nơi , sao hôm nay đường nhà ngoại tôi cảm thấy như nó dài hơn mọi khi . Hay do tôi nôn nao quá chăng ? Tôi bước nhanh xún xe chạy nhanh vào nhà , chào hỏi mọi người rồi đảo mắt quanh nhà như đang tìm kiếm ai đó . Rồi trong lòng tôi chợt dâng lên một chút thất vong “Chẳng lẻ Nghi về rồi sao , sao về sớm vậy” có một chút đượm buồn trong mắt tôi . Cảm thấy trong người hơi nóng nực nên tôi ra ngoài ngồi cho thoáng . Nhưng vừa quay mặt ra khỏi cửa thì tôi chạm mặt vs Nghi , tim tôi ngừng đập hẳn , mắt mở to hết cỡ nhìn chầm chầm vào Nghi .  Tôi và cô ấy gần sát nhau , cô ấy đẹp…rất đẹp .Cặp mắt nâu to tròn , chiếc mủi rõ cao , môi thì đỏ mọng như trái cherry . Chỉ một chút….một chút nữa thôi là chạm được vào đôi môi đó rồi . Nghi không nói gì chỉ nhìn tôi rồi cười , đi lướt qua tôi một cách nhẹ nhàng bỏ lại tôi vẫn đứng ngay người ra đó (người gì mà vô tâm thế đấy)
.
.
.
.
.
_Này…rãnh không – tôi đẩy nhẹ tay Nghi hỏi . Nghi k nói gì mà chỉ cười rồi gật đầu (trúng kế) . Tôi nằm dựa hẵn cả người vào Nghi (há há tự nhiên thế đấy ) . Chẳng hiểu tại sao tôi lại làm vậy , tôi ai mà k quen thì đừng hòng tôi mở miệng nói chuyện trước (chảnh mèo vậy đó :)))) ) , chỉ có người khác làm quen với tôi trước thôi . Trong tôi lúc này đây có một cảm giác vui không tả được , tôi nằm cười tít mắt và bấm điện thoại
.
Nhanh thật mới đây mà đả đến ngày cuối cùng tôi được ở bên ngoại rồi . Đêm nay , cả xóm ai cũng thức cùng với gia đình tôi . Họ quý mến ngoại tôi lắm , vì bà tôi là người tu hành mà nên rất hiền chẳng đụng chạm gì đến ai , được lòng từ người lớn đến trẻ con . Đêm đó tôi cũng thức , nhưng Nghi thì không có thói quen thức đêm nên đả ngục trước . Cứ một chút là tôi lại lén vào phòng nhìn Nghi ngũ , trời ơi….như một thiên thần vậy . Thấy Nghi nằm co người lại có vẻ lạnh lắm , tôi thấy hơi xót , vội chạy khắp căn nhà kiếm cái mền , nhẹ nhàng đắp lên cho Nghi , quay lại nhìn Nghi rồi tôi đóng cửa phòng
.
.
_Nhóc k ngũ sao mà giờ còn ngồi đây – Nghi cốc vào đầu tôi lúc tôi đang mê mẫn chơi game
_E thức sáng e đưa ngoại đi luôn , sao chị không ngũ nữa đi dậy chi sớm vậy – tôi cười toét miệng trả lời Nghi
_Uhm chị cần đi mua ít đồ , e đi với chị chứ ? – Nghi đá long nheo với tôi một cái , khiến tôi sắp ngất
_Ừa…ừa…đ..i..đi – tôi ấp úng trả lời , mặt cúi gầm xún vì đỏ
_Vậy thì đi – Nghi nắm tay tôi lôi đi , mà không hề biết mặt tôi đang đỏ và tim thì đập rất mạnh . Nghi dắt tôi đến chiếc xe đạp của ai để trước cửa
_Tr'…biết xe của ai k mà lấy vậy ? – tôi nhìn Nghi
_Biết…lên đi cô nói nhiều quá – Nghi lôi tôi lên xe
Ngồi trên xe mà vui lắm , tôi ngêu ngao hát “tò te tí…đây là ban kèn to….tò tò tò te tí” Nghi phì cười khi nghe tôi hát . Tôi thọt lét Nghi
_Cười hông ? ai cho cười ? hát cho cười vậy hả . trả phí đây
_Nè…tuôi đang chạy xe đó nha….thọt đi té xe mặt xấu ráng chịu àk – Nghi cứ ỏng ẹo khi bị tôi thọt lét , tôi k nhịn được cười J))) . Cả hai chúng tôi cứ cừi đùa với nhau như thế suốt cả đoạn đường và…tình cảm của chúng tôi cũng bắt đầu từ đó
.
Trời cũng đã chớm sang và cũng là lúc mà ngoại tôi phải đi . Mọi nghi lễ đã hoàn tất và bây giờ là lúc đưa ngoại tôi lên xe và hoàn thành bước cuối cùng . Mẹ tôi đả khóc rất nhìu , cứ như người mất hồn vậy . Suốt cả quãng đường tôi phải đi kế bên để đỡ mẹ , ai cũng sợ mẹ tôi sẽ ngất đi vì mấy ngày qua mẹ tôi chẳng màng ăn , mặc cho mọi người có nói thế nào đi nữa. Tôi lo cho mẹ lắm nhưng chẳng biết làm gì hơn . Tệ thật
Mọi chuyện cũng kết thúc , khi ngoại tôi được đưa đến lò thiêu . Trên gương mặt mọi người lúc này ai cũng ngấn lệ , tôi cũng v . Cũng đã đến lúc lên xe và mọi người ai về nhà nấy . Ngồi trên xe tôi cứ nhìn ra cửa số một cách vô thức . Đầu thì đau nhức như có ngàn kim đâm vào vì cả đêm qua tôi k ngũ . Vừa về đến nhà thì tôi thấy anh Tuấn và chị Nghi đang thu dọn quần áo chuẩn bị đi về nên tôi hỏi
_Hai anh chị về luôn hả ?
_Uhm anh về luôn , ngày mai còn đi làm – anh Tuấn cừi nhẹ trả lời tôi
_Cho e mượn điện thoại chị một chút đi – tôi kéo Nghi lại nói nhỏ . Chẵng ngại ngần gì , Nghi móc đt đưa ngay cho tôi .Tôi bấm số điện thoại của mình rồi nhá máy qua để lấy số của Nghi . Cừi lém rồi trả đt cho Nghi
_E làm gì đó nhóc – mặt Nghi ngẩn người tỏ vẻ k hỉu . Tôi nắm áo Nghi kéo sát lại nói nhỏ vào tai cô ấy
_Tôi nay chị khỏi ngũ nhé!! – tôi phá lên cười lớn . Nghi vẫn cỏn chưa hỉu ý tôi nói , định nói gì thì cô ấy bị ngăn lại bởi tiếng kêu của anh Tuấn
_em ơi!! Về thôi
Cô ấy quay sang chào tạm biệt tôi rồi leo lên xe của anh Tuấn . Tôi thoáng buồn , cảm jác rất khó chịu khi thấy Nghi và Tuấn ở gần nhau . Nhưng tôi làm gì được đây . Trái tim tôi chợt nhói lên , tôi muốn khóc nhưng cố nén lại rồi nuốt nó vào trong . Dẹp hết những suy nghĩ lúc này tôi chìm vào giấc ngũ . Và...tôi cũng chưa hề hay biết rằng những song gió sẽ nổi lên từ đây
Những dòng suy nghĩ, những tâm tư, những lo lắng bắt đầu xuất hiện ở Thu và Nghi.
____________________________

CHƯƠNG XXIV
Mỗi khi trong lòng cảm thấy nặng trĩu với những lo lắng ưu tư, Thu thường đi dạo một mình trong các công viên nơi có nhiều cây cối. Thu ngồi thẩn thờ nhìn từng chiếc lá khô rơi lả tả trên không.
Thu là vậy đó, buồn không bao giờ chịu chia sẻ cùng ai, dù ðó là Nghi. Thu không muốn thấy Nghi phải buồn hay bận tâm suy nghĩ điều gì cả. Thu cất giữ nó vào một thế giới riêng của Thu, chỉ có Thu biết mà thôi.
"Mình không biết phải làm sao đây? từ xưa đến nay, mọi người đều cho tình yêu giữa nữ và nữ, nam và nam là không bình thường, trái với quy luật tự nhiên của xã hội. Mà ngay cả chính bản thân mình trước kia củng thấy chuyện này nó... làm sao đó, mình củng không hiểu nổi và còn có thái độ không thích gần gũi quen biết với những người như vậy. Nhưng từ khi mình biết yêu và lại yêu cuồn nhiệt với một cô gái. Và mình đả hiểu tình yêu nảy sinh giữa hai người với nhau, không nhất thiết phải là nam và nữ. Trái tim có ngôn ngữ riêng của nó. Khi những người đồng tính đến với nhau, đó là lẽ sống, là hạnh phúc, là niềm tin yêu, họ củng yêu bằng cả con tim của mình, thậm chí còn cuồng nhiệt mạnh mẻ và chung tình hơn các cặp nam nữ khác. Vậy thì tại sao mọi người lại có những ác cảm đối với người đồng tính như thế, thật bất công quá. Ai đã đặt ra quy luật cho tình yêu là nam phải với nữ chứ? Không ai có quyền đặt ra các quy luật cho tình yêu cả, chỉ có con tim mới có quyền quyết định lấy mà thôi. Mình không để Nghi phải buồn vì cuộc sống lén lút này, mình phải bảo vệ và luôn luôn bên cạnh cô ấy, mình muốn thấy cô ấy vui vẻ không muốn cô ấy phải buồn. Mình phải sống thật với con người của mình, mình là người đồng tính phải tự quyết định lấy tình yêu và hạnh phúc của riêng mình. Mặc kệ cho những con người thiếu hiểu biết kia muốn nghĩ ra sao thì nghĩ, điều đó không quan trọng với Thu. Với mình bây giờ người quan trọng nhất chính là Nghi". - Thu đang tự đưa ra những lý lẽ và đấu tranh tư tưởng cho một tình yêu. Một tình yêu bất diệt.
Lâu lắm rồi ba của Thu mới có dịp lên thăm con. Thu thấy ông thì mừng lung lắm. Sẳng cơ hội này nói rõ cho ông biết mọi chuyện. Ba của Thu hiền và đôn hậu lắm, và là người hiểu lý lẻ, hai cha con thường ngồi tâm sự nói chuyện này chuyện kia, Thu coi ba như thần tượng, như một người bạn. Tuy Thu là con gái đáng lý ra là thường xuyên trò chuyện cùng mẹ, nhưng Thu thì thích nói chuyện cùng ba hơn. Ba hiểu con gái của ba lắm. Thu suy nghĩ nếu nói rõ cho ông biết thì ông sẽ đau khổ lắm, như bị mất đi một đứa con vậy. Còn nếu không nói ra Thu lại cảm thấy giằn vặt cắn rức lương tâm không chịu nổi.
_Ba.. uhm.. con.. con.. có chuyện muốn nói cùng ba, mong ba có thể.. tha lỗi cho con, và hi vọng ba đừng buồn và hãy chấp nhận một sự thật.. về con gái của ba! -Thu ấp úng nói giọng lo lo sợ sợ. Nhưng không rời mắt quan sát theo dõi thái độ phản ứng của ông.
_Có chuyện gì với con vậy? sao cứ ngập ngừng làm ba lo thêm, có gì cứ nói đi con, mà sự thật gì chứ? con bị làm sao? - Ông củng không kém phần lo lắng.
_Ba nghĩ gì về người đồng tính?
Ông im lặng một lúc như đang suy nghĩ, rồi ông lên tiếng.
_Họ củng là người bình thường như bao người khác mà thôi, có điều... có điều..
_Ðiều gì hả ba?
_À.. à.. đôi lúc củng tội nghiệp cho họ, khi yêu ai, họ đâu dám công khai qua lại như những người bình thường đâu, họ củng như ta thôi, nhưng phải sống như vậy tội nghiệp cho họ. Và họ thì sao? Ba sẽ phản ứng ra sao? có còn coi con là con nữa không? Có chấp nhận cho con yêu một người đồng giới không?
_Con nói gì vậy Thu? đừng nói với ba là con.. con..
_Phải, con là như vậy đó ba à !
_Con là người đồng tính, và con đã yêu một cô gái, chúng con... yêu nhau.. và.. chúng con không dối lòng và dối gia đình được! - Thu lấy đôi bàn tay vuốt lên khuôn mặt của mình, mắt cô bé nhắm nghiền lại như đang suy nghĩ.
Ba của Thu ngồi yên bất động nhìn đứa con gái tội nghiệp của mình mà không nói lời nào. Ông củng từng nghe nói và biết chuyện của những người đồng tính là như thế nào. Nhưng ông chưa bao giờ dám nghĩ rằng, con mình là người đồng tính. Ông xót xa và đau lắm. Tại sao lại trở nên như thế chứ? nó là một đứa con gái bình thường như bao đứa khác mà, từ lúc sinh ra cho đến giờ nó luôn được chăm sóc quan tâm, mà không hề thấy tính tình của nó thay đổi hay khác lạ, vậy mà giờ đây đùng một cái ðứa con gái thân thương của ông ngày nào giờ đây...
_Có lẽ đó là số phận của con,ba mẹ sinh con nhưng không sinh được tính tình của con. Ðó là định mệnh của con, ba mẹ không thể nào làm thay đổi được, vì đồng tính nó đã có trong tâm hồn của con từ khi mới lọt lòng mẹ,đến khi trưởng thành mới phát hiện ra điều đó.Thôi thì đành chấp nhận nó thôi,mặt dù trong tận đáy lòng ba mẹ không muốn điều đó. Nếu ba mẹ cố gò ép con thì con sống sẻ không có hạnh phúc, rồi củng sẻ có một ngày con trở về với chính con, con là người đồng tính. Vậy thì bây giờ con hãy sống thật với bản thân của con, sống sao cho có ý nghĩa ha con gái của ba? Con đối với ba mẹ luôn luôn là một đứa con tốt, cho dù con có như thế nào đi chăng nữa, con củng vẫn là con của ba. Ðứa con mà ba hằng tin yêu. Mẹ con nếu nghe được chuyện này bà sẻ ðau lòng lắm, khó mà chấp nhận được,nhưng... củng đành chấp nhận thôi! - Gương mặt ông buồn bả, giọng nói nhỏ lại. Trông ông thật thương tâm.
Thu vẫn ngồi ôm mặt không nói một lời nào, hai hàng nước mắt tuôn rơi, Thu nghe ba nói lòng đau như cắt, thương ba mẹ quá. Thấy ba buồn Thu không biết phải làm sao cả. Vì sự thật vẫn luôn là sự thật không thay đổi được. Nhưng Thu không bao giờ hối hận khi mình nói ra và không buồn vì mình là người đồng tính.
_Con đừng khóc nữa, hãy lau khô dòng nước mắt, hãy ngẩn cao đầu mà đối diện với thực tại nghe con. Con của ba dũng cảm và nghị lực lắm. Can đảm nói ra sự thật ba vui lắm, con hảy trở lại là con của ngày nào vui vẻ lên con. Ðừng vì mình là người đồng tính mà có mặc cảm với gia đình, bạn bè và chính bản thân con, đừng như vậy nha con, đứa con gái khờ khạo của ba. Thôi ba về quê đây, mẹ con đang đợi ba về hỏi thăm đứa con gái của mình sống trên này có quen không? ốm hay mập? có bệnh gì không?... mẹ con là vậy đó. Con ở lại nha con, ba về đây!. - Ông quay lưng bước đi với đôi mắt ưu sầu.
_Ba.. ba ơi! hic.. hic.. con... con.. có lỗi với ba mẹ, ba........ - Thu gọi ba trong tiếng nấc mà nghe sao lòng.
_Con hãy sống thật là con! - ông nói nhưng không quay đầu lại.
Bóng người cha già, đã bị thời gian và gió sương của cuộc đời lấy đi tuổi thanh xuân, dần khuất.... dần khuất... trông đôi mắt đẫm nhòa vì lệ của Thu.
Thu can đảm đối diện với đời, và thừa nhận với gia đình mình là người đồng tính.
Giờ đây còn Nghi, cô bé củng như Thu phải nói ra cho gia đình mình biết. Không biết ba mẹ của Nghi có chấp nhận, được như ba mẹ của Thu không??????
_______________
CHƯƠNG XXV
Thu can đảm quyết định lấy tương lai cho mình, còn Nghi thì thiếu sự quyết đoán, cô bé đắn đo....
Mình có nên nói thẳng ra cho ba mẹ biết không???? nếu nói ra mình sẽ được gì??? mọi người biết sẽ nhìn mình bằng cặp mắt tò mò, e ngại,.. mình không thích những cái nhìn không mấy thiện cảm đó.Hay là cứ yên lặng như thế sẽ tốt hơn. Đến một ngày không xa, khi mình và Thu ra trường, có công ăn việc làm ổn định, lúc đó sẽ cùng nhau ra ngoài sống không cần phải sống dựa vào gia đình nữa. Như vậy là được tự do rồi! Đúng rồi mình sẽ quyết định như thế, mọi chuyện êm xui rồi !okei .. xong rồi, cần cần phải bận tâm suy nghĩ nữa. "cứ vậy mà làm"
Cô bé trở nên vui vẽ hơn, hát líu lo một mình trong phòng.
Thời gian qua đi nhanh mới đó mà Thu và Nghi đã ra trường. Hiện nay Thu đang chập chửng bước vào nghành hướng dẫn viên. Thu ngày nào giờ đây trông chửng chạc hơn. Đẹp hơn xưa rất nhiều.
Sau các chuyến đi dài đến nhiều nơi... và sau đó cô bé dẫn đoàn về lại Thành Phố HCM. Mọi người đang vui vẻ ăn uống nghe các cô gái nhảy múa ca hát trên tàu Bến Nghé, đang thả dọc theo bờ sông. Bầu trời về đêm và ngọn gió mát từ lòng sông thổi vào người thật dễ chịu làm sao. Chiếc tàu thật lộng lẫy và rực rỡ với những bóng đèn chiếu sáng. Con tàu cứ chảy mãi, nó đi đến đâu làm cho khúc sông sáng đến đó.
Thu đang miên man nhìn ngắm dòng sông về đêm, thì có chuông điện thoại reo... Thu đứng dậy rời khỏi bàn bước ra chỗ khác nghe điện.
_Alo, Thu nghe đây..
_Em đây !mấy giờ Thu về dzạ??? Khuya quá rồi, hổng về nhanh em khóa cửa nhốt ở ngoài luôn á! - Nghi vừa nói vừa cười trong điện thoại.
_Em.. định nhốt Thu ở ngoài phải hôn,dám hôn cưng??? Hổng sợ Thu đi ngủ bụi hả cưng???
_Thu dám đi hông??? Nghi kéo dài câu hỏi của mình.
_Nói giởn với em vậy thôi, Thu củng xắp về rồi, mấy người khách ăn uống xong rồi, tí nửa tàu cặp bến rồi. Ah em dẫn đoàn đi sao về sớm vậy????
_Em đưa khách về khách sạn nghỉ sớm, ngày mai phải lên đường đi ra Hòn Gai. Từ ngày hôm qua tới giờ bận quá không gặp Thu, em nhớ muốn chít rồi nè! về... nhanh điiiiiii.... Thu, nhanh lên hén, em có bánh cho Thu nè.
_Coi em đó, nhỏng nhẻo quá trời, haha.. Thu chết vì em đó, chết vì gương mặt lúc nhỏng nhẻo trông muốn... muốn.. hôn... Nghe giọng nói của em, Thu muốn nhảy xuống sông lội về trước khi tàu đến nơi quá.
_Á , em yêu ơi, tàu cặp bến rồi, vậy Thu cúp máy nha, hẹn bà xã 20 phút nữa sẻ có mặt tại phòng, okei. Cho hôn gió cái nghe, bye bye.
Vậy là giờ đây Thu và Nghi được ở bên nhau, mặc dù đôi khi bận và mệt vì công việc, nhưng khi về đến nhà gặp mặt nhau, mọi mệt nhọc đều được xua tan hết. Họ lại tay trong vòng tay nhau, ân ái hạnh phúc biết bao. Và giờ đây không còn trở ngại nào có thể chia cắt được họ nữa.
Chuyện tình của họ gặp bao nhiêu là sóng gió, tưởng chừng như không thể nào hàn gắn lại được,nhưng mảnh lực của tình yêu lớn hơn tất cả, nó đả chiến thắng.
Thu lâu lâu củng dẫn Nghi về quê thăm ba mẹ. Hai ông bà giờ đây củng không còn cảm thấy buồn nữa, vì thấy Thu đã thành đạt, sống vui vẻ là hai ông bà cảm thấy hạnh phúc lắm rồi. Hai người coi Nghi củng như con của mình, đối xử với Nghi không khác gì đối với Thu và thương cô bé lắm.
Còn gia đình Nghi, cô bé không nói cho ba mẹ biết chuyện, nhưng có lẽ họ củng hiểu và biết nhưng không nói ra, vì không muốn thấy con mình phải buồn thêm lần nữa, vì Nghi đả trải qua một lần có chồng rồi, và không có hạnh phúc kết cuộc Nghi quay về bên gia đình. Nên giờ đây hai ông bà cho tự Nghi quyết định chọn lấy hạnh phúc của riêng đời mình.
Trong cuộc sống hay trong tình yêu, luôn luôn có những trở ngại, những khó khăn.. chúng ta hãy cố gắng bằng cả nghị lực, bằng con tim chân tình nhất.. và hãy nghĩ rằng sau khi vượt qua các thử thách đó và phần thưởng đáng yêu nhất đó chính là người yêu của bạn, sẽ bên bạn, đó chính là động lực giúp bạn vượt qua. Chúc mọi người vui vẻ trong tình yêu, nếu có chút nổi buồn nào đó, thì cứ coi đó là cái buồn đáng yêu, của một tình yêu.
____The end____