
Đây là lần thứ 2 tôi nhìn thấy Huy khóc. Mà khốn nạn thay lần này cậu ấy đã khóc vì tôi. Dù mắt Huy chỉ hơi chớm lệ nhưng cũng nó cũng đủ để là một nhát dao đâm thẳng vào tim tôi rồi. Cái ngày mà Huy nhận lời làm bạn trai của tôi. Tôi đã hứa là sẽ không bao giờ để Huy phải khóc nữa. Thế mà tôi đã làm Huy khóc. Tôi căm ghét bản thân tôi. Mà thật trớ trêu những giọt nước mắt thầm lặng bên ngoài quán cà phê trong lần đầu tiên gặp mặt đã làm tôi...