DMCA.com Protection Status

Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013


Góc Tâm Hồn Nhỏ - Hồi đó gia đình tôi còn nghèo lắm, chưa tết nào có đủ tiền để mua cành đào, cành quất về bày trong nhà, chị em tôi cứ đến tết là lại loay hoay cắt hoa giấy treo lên cành khô cho có không khí.

Một lần, vào mùng 6 tết, ngày đầu tiên bố tôi đi làm về, trên chiếc xe đạp cũ có chở một cây quất to, xum xuê những quả vàng óng. Mẹ con tôi đều thắc mắc không biết bố mua nó làm gì? “Bố nhặt nó từ thùng rác bên đường ấy, cây quất đẹp như thế mà người ta nỡ vứt đi”,  bố vừa bê chậu quất xuống vừa nói.
Nếu cây quất này xuất hiện trước tết thì chắc phải là niềm ngưỡng mộ của cả làng nhưng giờ thì nó là chủ đề bàn tán của những người xung quanh, người ta bảo bố tôi đua đòi, có thì dùng không có thì thôi mất gì phải nhặt ngoài đường, mất thể diện người dân quê… bao nhiêu lời nói, ánh mắt dè bỉu của mọi người. Mấy chị em tôi lúc đó cũng giận bố lắm. Bố làm chúng tôi xấu hổ. Nhưng bố tôi dường như không để ý đến những gì xung quanh, hôm sau bố lại đem về một chậu cúc vàng, rồi thêm vài cây quất nữa, dần dần cũng chẳng ai để ý đến việc đó nhưng chị em tôi vẫn bị bạn bè trêu chọc mỗi lần đến trường. Bố trồng tất cả chúng vào mảnh vườn nhỏ trước nhà, chăm chút, nâng niu, nhưng mấy hôm sau những cái cây bố trồng bắt đầu héo dần và chết.
Một buổi tối cả nhà ăn cơm, tôi hỏi bố “Bố ơi, bố mang mấy cây quất, cây hoa đó về trồng làm gì, chúng có sống được đâu?”.

Bố nhìn tôi “Các con có biết vì sao bố mang chúng về trồng không?”

“Bố trồng để tết năm sau nhà mình có quất có hoa chưng phải không bố?” Em gái tôi nhanh nhảu trả lời.

Bố lắc đầu “Không phải đâu con gái, chỉ là nhìn thấy những cây hoa, cây quất còn mơn mởn thế mà bị vứt đi bố thấy tiếc và thương chúng thôi, bố mang về trồng là cho chúng một cơ hội để sống…” Bố đặt bát cơm xuống nhìn ra khoảng vườn tối nơi có những cây quất héo khô, trụi lá. “Chúng cũng là những sinh linh bé nhỏ đấy các con à” Giọng bố tôi trầm hơn hẳn nhưng trên miệng lại thoáng có một nụ cười nhẹ.
Một tuần sau, mẹ bảo tôi phụ mẹ don vườn để trồng rau, nhổ đi những cành khô từ những cây mà bố trồng, tôi phát hiện từ chỗ bố trồng chậu cúc lần trước, những thân cây héo đang nảy chồi, những cái chồi nhỏ, xanh non. Cả buổi chiều tôi chỉ mong bố mau về, vừa về là tôi kéo bố ra vườn “Bố ơi, bố nhìn kìa, có phải cây cúc vàng lần trước bố đem về không bố? Nó sống lại rồi kìa” tôi reo lên. Bố nhìn những chồi non nhỏ rồi mỉm cười xoa đầu tôi, vẫn là nụ cười nhẹ nhưng thật tươi.
Song Tử