DMCA.com Protection Status

Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

Tổng hợp những bài thơ hay về cây lá về gió mưa. Thơ về cây với lá . Hôm nay Bít Tuốt xin chia sẻ với các bạn một vài bài thơ về chủ để cây với lá, về gió mưa hay mà Bít Tuốt biết đến.

Tác giả của mấy bài thơ này mình cũng ko biết của ai thấy hay mình chia sẻ thôi. Ai biết comment phía dưới nhé và bác nào có thơ hay hãy comment thêm vào nhé ghi cả tiêu đề bài thơ nữa nhé

Hãy cùng đọc và cảm nhận ngay thôi !

Truyện Thơ: chuyện Tình cây lá , gió 

Chuyện kể rằng lá rất yêu cây
Nên mỗi ngày đều thì thầm nhung nhớ
Kể cho cây nghe chuyện buồn vui muôn thuở
Hát cho cây nghe khúc hát yêu thương

Vì yêu cây nên chẳng muốn rời cây
Dù ngoài kia mặt trời đang tỏa nắng
Bướm tung tăng vờn cùng làn mây trắng
Chim hòa ca ríu rít bên hoa

Lá thầm nhủ :" Mình sẽ chẳng rời cây
Vì rời cây, cây sẽ buồn nhiều lắm."
Lá yêu cây nên mỗi ngày vẫn ngắm
Dáng đứng cây - dáng đứng lạnh lùng.

Chẳng hiểu cây có biết hay không?
Lời thì thầm mỗi ngày của lá
Mà sao cây vẫn im lặng quá
Để lá buồn là khóc theo mưa

Rồi một ngày gió chợt ghé qua
Thấy nước mắt lăn dài trên lá
Khẽ đưa tay ngăn dòng lệ đang ứa
Gió hôn lên má lá ngại ngùng

Lá giật mình cũng bởi không hay
Tự khi nào gió kề bên lá
Gió với lá sao ân cần quá
Chẳng như cây, cây mãi hững hờ

Gió biết là lá sẽ chẳng rời cây
Vì lá vẫn yêu cây nhiều như thế
Nhưng trái tim chưa một lần suy biến
Vì gió yêu nên gió sẽ đợi chờ

Lá mỗi ngày vẫn đợi chờ cây
Lời yêu thương mà cây vẫn giấu
Sao cây vẫn không một lần hiểu thấu
Lá yêu thương nên lá u sầu

Rồi một ngày lá cũng rời xa cây
Vì gió kia mang theo lời hẹn ước
Lá theo gió bay về nơi mong ước
Phương trời xa không có ưu phiền

Lá đi rồi còn lại một mình cây
Cây đứng khóc bơ vơ trong tiếc nhớ
Lá đâu biết cây vẫn dành cho lá
Một tình yêu không thể nói bằng lời

Vì yêu lá cây mỗi ngày tái sinh
Đem nắng ấm về sưởi trên cành lá
Gom nhựa sống từ mạch đất cằn cỗi
Tuôn yêu thương trên cánh lá tràn đầy

Rồi một ngày lá có về thăm?
Cây năm xưa đã từng bên lá
Lá theo gió mà lòng vẫn nhắc
Yêu thương xưa không thể phai mờ

Lá ngày càng héo úa tàn phai
Bởi nhớ thương cây chẳng một ngày dừng lại
Gió cũng biết nên càng đau gấp bội
Biến mình thành cơn gió heo may

Chuyện kể rằng lá, gió và cây
Lá rời cây là vì sao thế ?
Vì cây không yêu nhiều như lá muốn
Hay là vì bởi gió cuốn đi?

Chuyện kể rằng vì lá rời cây
Nên mùa thu bắt đầu từ độ ấy
Gió vấn vương, mang nỗi buồn nhớ lá
Nên thu về ta thấy gió heo may

Thơ: Chuyện tình cây và lá

Đến một ngày cây bất chợt hỏi lá…
“Nếu cây chết thì lá có buồn không..?”
Lá âm thầm rồi gật đầu khẽ đáp…
“Cây chết rồi lá cũg chết theo cây”

Đến một ngày lá hỏi lại cây…
“nếu lá chết cây có chết theo không… ?”
Cây im lặng một hồi không nói…

Lá buồn rầu âm thầm khẽ nói…
“Lá chết rồi cây mọc lá khác ngay…”

THƠ: CÂU CHUYỆN VỀ CÂY LÁ GIÓ VÀ MƯA

Nếu một ngày anh chạy đến hỏi em:
Muốn làm Cây hay thích là Lá, Gió?
Nếu em đến bên tai anh nói nhỏ:
"Em muốn làm Cây" thì không phải đâu anh!


Chẳng Cây nào sẽ mãi mãi tươi xanh
Và chẳng Cây nào chịu vươn mình giữ Lá
Cây yêu Lá bằng 1 tình yêu ích kỉ quá
Nên có bao giờ dám đối diện với tình cảm của mình đâu

Vậy lẽ nào em lại thích làm Cây???

Nếu một lần anh khẽ hỏi em
Rằng: Em thích được là gì giữa Lá, Cây và Gió?
Nếu em nói "em thích làm chiếc Lá"
Thì anh ạ, không phải thế đâu anh!


Chiếc Lá nào rồi cũng phải lìa cành
Dù nó còn yêu Cây nhiều, nhiều lắm
Nhưng đó cũng chỉ là 1 tình yêu thầm lặng
Lá ko đủ tự tin giật hạnh phúc về mình.

Vậy thì em có nên làm chiếc lá???

Nếu tình cờ anh bước đến hỏi em:
"Muốn làm gì? Gió, Cây hay là Lá?"
Em trả lời "thích làm Gió anh ạ"
Thì xin đừng tin em!

Vì sao ư? Anh thử nghĩ mà xem
Gió cuốn Lá lìa khỏi cành Cây ấy
Dù Gió có Lá bên mình thật đấy
Nhưng suốt đời chỉ làm chiếc bóng của Cây

Vậy thì em muốn là Gió làm chi?

Nếu một ngày, một ngày nào đó
Em nói với anh: Em muốn được làm Mưa
Anh ko tin? Sợ lại bị "mắc lừa"?
Nhưng anh à, lần này là sự thật!

Em muốn mình là cơn Mưa giữa trưa hè nắng gắt
Để làm dịu mát Cây
Để tươi thêm chiếc Lá
Và hơn hết là
được cùng Gió sóng đôi

Thơ: Thương Chiếc Lá Vàng
Tác giả: Sương Anh

Thương cho đời chiếc lá
Mong manh kiếp xuân thì
Chớm xanh vào muà Hạ
Thu ngã vàng ra đi...

Cây khô cành héo úa
Chiếc lá giưã bão giông
Đâu là nơi nương tựa
Nước cuốn trôi theo dòng

Thương cho người con gái
Nét đẹp như muà xuân
Xinh tươi như hoa nở
Bỗng dưng hoá bạc phần

Người đi không về nưã
Kẻ ở lại buồn trông
Nhìn lá rơi ngoài cưả
Lại càng thêm chạnh lòng

Đêm đàn bầu rung tiếng
Đau lòng kẻ cô đơn
Lẻ bầy chim thảm thiết
Kêu than giọng tủi hờn

Thu về phai màu nắng
Trời hoang lạnh buồn thiu
Lá rơi cành trống vắng
Cô đơn giưã Thu chiều
.....

Tải Game Hot nhất về điện thoại