DMCA.com Protection Status

Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

Câu hỏi kia trong tận sâu thẩm của trái tim rất muốn nói "có" nhưng Thiên vẫn không nói nên lời và chỉ trả lời "tớ chưa yêu ai"

Kim nói "còn 1 tuần nữa sinh nhật tớ rồi đó, tớ rất muốn cậu ấy bên cạnh, buồn thật đó"

Thiên ngạc nhiên hỏi:"oh gần đến sinh nhật cậu rồi ah?sinh nhật cậu có tổ chức không?"
Kim trả lời với giọng cười tinh nghịch "haha có chứ sao không, tớ có nhiều người ái mộ thì phải đãi sinh nhật để nhận quà chứ"
Kim lại cười và nói "này cậu chuẩn bị quà to to cho tớ nha, phải đẹp đó không tớ không nhận đâu haha"

Thiên lúc này cũng không biết tặng gì ngày sinh nhật Kim vì tâm trí cậu ấy bây giờ rất buồn chỉ biết trả lời cho qua chuyện "uhm biết rồi"

....Và rồi ngày sinh nhật của Kim cũng đến, Thiên đã chuẩn bị 1 món quà rất đẹp cho Kim...hôm nay mọi người đến rất đông, cô nàng tiểu thư này đúng là nhiểu bạn bè, đặc biệt hình như con trai có vẻ đến đông...và điều không ngờ là Bích cũng đến dự, có lẽ họ thân nhau khi đi chơi Vũng tàu lần rồi..

Hôm nay trong Kim rất đẹp, bình thường đi học cô nàng đã dể thương rồi, hôm nay lại trang điểm nữa càng làm Kim trở nên nổi bật trong bữa tiệc sinh nhật....đúng là người đẹp thường đa tình...Thiên nhìn xung quanh cô ta, có biết bao anh chàng trong trường bảnh bao đẹp trai thích, nhưng họ cũng không biết rằng trái tim kia đã thuộc về 1 người bên Úc...

Thiên đến chỗ Bích để có bạn nói chuyện vì Thiên biết dù Thiên có đến Kim cũng không để ý vì hôm nay Kim có quá nhiểu người bu quanh....Sau khi cắt bánh kem thổi nến, ba mẹ kim đi ra ngoài để mọi người thoải mái khi vui sinh nhật Kim

Thiên cứ ngỡ hôm nay Kim rất vui vì thấy cô cười suốt, nhưng đột nhiên cô nàng hứng lên rủ các bạn uống beer và rượu....Kim cứ uống liên tục làm Thiên sốt ruột và lo lắng...đến khi uống quá nhiều Kim phải chạy vào toilet để ói...vì lo lắng nên Thiên nhờ Bích vào coi Kim thế nào...

Bích đưa Kim lên lầu nằm vì Kim có vẻ mệt...Thiên lên theo sau,nhìn bộ dạng say mèn của Kim, Thiên không thích chút nào....khi lên đến trên phòng Kim nói Bích xuống lầu đi để Kim nói chuyện với Thiên....

Khi Bích vừa ra khỏi phòng, Kim đã ôm Thiên và khóc nức nở "tớ buồn lắm rất buồn...tớ và cậu ấy lại gây nhau...lúc này khi nóng giận tớ đã nói lới chia tay với cậu ấy, trái tim tớ tan nát vì lời nói lỡ lời kia"

Thiên nghe như đau buốt con tim "nếu cậu buồn như vậy thì hãy điện thoại nói xin lỗi cậu ấy đi"
Kim nói trong tiếng khóc "tớ mệt mỏi cảm giác thiếu vắng cậu ấy, cậu ấy là 1 phần cuộc sống và niềm vui của tớ, nhưng lại ở quá xa tớ.....cuộc sống lạnh lẽo nhiều lúc làm tớ cô đơn"

Thiên rất muốn nói cho Kim biết rằng "dù cuộc sống này có lạnh lẻo đến đâu,thì Thiên nguyện đem 1 trái tim ấm áp để làm ấm lòng Kim, từng giọt nước mắt rơi trên vai Thiên như từng cơn đau dày xé Thiên khi không thể nói nên lời đều mình muốn nói"

Kim ôm Thiên khóc 1 hồi rồi thôi, Thiên không biết nói gì và lấy trong túi ra 1 món quà "tớ tặng cậu, cậu mở ra đi"

Kim lâu nước mắt và mở quà "1 chai bằng thủy tinh với những mãnh giấy nhỏ"
Thiên nói tiếp "món quà tớ muốn tặng cho cậu rất rất nhiều tớ không biết phải tặng thế nào nữa?, nên tớ tặng cậu 1 cái chai và những mãnh giấy do tớ cắt với nhiều màu khác nhau....nếu 1 ngày nào đó cậu buồn và cần tớ làm gì cho cậu, hãy viết vào mãnh giấy và gởi cho tớ...tớ sẽ đem nụ cười và niềm vui cho cậu qua những điều cậu cần tớ làm..."

auduongtinh - July 17, 2008 01:04 PM (GMT)
...Kim cười thật đáng yêu khi nhận quà của Thiên mặc dù khuôn mặt vẫn còn đầy nước mắt..
Kim nói "có cậu bên cạnh tớ vui lắm, tối nay cậu ở nhà tớ 1 đêm nha"
Thiên thấy Kim buồn nên đồng ý "được rồi lát nữa tớ sẽ điện thoại cho mẹ tớ, nhưng bây giờ cậu phải rửa mặt và xuống dưới lầu để chào tạm biệt bạn bè đi, tối rồi họ cũng phải về nữa"
Kim trả lời với bộ dạng say sỉn "biết rồi mệt quá đi thôi"

Thiên xuống dưới lầu trước, Bích hỏi "cậu ấy không sao chứ?"
Thiên trả lời: "uhm, chỉ buồn tí thôi, bây giờ hết rồi"
Bích hỏi "người cậu thích là Kim đúng không?"
Thiên nhìn Bích rồi nói "sao cậu lại nói thế?"
Bích nói: "Ánh mắt của cậu hướng về phía Kim suốt cả buổi tối, nổi lo lắng của cậu là tớ biết rồi"
Thiên trả lời có tí ngại ngùng: "uhm chắc là thế"
Thiên lại nói:"cậu biết thế thôi nha, đừng nói với Kim nha"
Bích buồn và trả lời: "uhm"
Thiên nói: "tối nay tớ sẽ xin mẹ ở lại đây vì cậu ấy muốn thế"
Bích biết rằng đây là cơ hội cho Thiên được bên cạnh người Kim nhưng vẫn cảm giác nhói đau chỉ muốn Thiên về nhà thôi...
Thiên nói: "cậu về nhà cẩn thận nha, tối rồi về đến nhà nhắn tin tớ biết nha"

Bích không nói gì và đi về...Kim tiễn mọi người về xong mệt mỏi lên lầu nằm liền...Thiên điện thoại xin phép mẹ xong và mang những món quà các bạn tặng lên phòng cho Kim

Đang dọn đồ gọn lại cho Kim thì điện thoại của Kim reng lên...đó là người bạn trai của cô nàng....vừa nghe điện thoại vừa nhõng nhẽo với anh chàng, có lẽ họ sẽ huề lại thôi...

Nghe xong điện thoại cô nàng cười toe toét, không còn buồn như mấy phút trước đây nữa và nói "này mình mở quà của các bạn khác ra xem nha cậu"

Kim nhận được rất nhiều quà rất dễ thương...mở xong quà của mọi người Kim nói "Quà nào cũng dễ thường hết, nhưng tớ thích nhất là quà của cậu."
Thiên cười "uhm"

Kim lại nói tiếp, nhưng lời nói này làm tim thiên thật hạnh phúc: "món quà của cậu làm tớ cảm giác cậu là của tớ, những mãnh giấy trong chai là những cơ hội cậu làm tớ vui và ấm áp hạnh phúc"

Thiên nói trong lòng với Kim rằng: "tớ không biết tớ có làm tốt để cậu vui và hạnh phúc khi bên tớ không, nhưng tớ nguyện mang hạnh phúc của mình để đánh đổi lấy hạnh phúc cho cậu...chỉ mong những điều tớ làm không đánh mất cậu.."

Thiên đẩy tình cảm của mình xuống sâu thật sâu đáy lòng của con tim để không nổi lên mạnh mẽ vì Thiên sợ sẽ mất Kim nếu không kiềm chế tình cảm của mình."

Thiên biết rằng Kim cảm giác an toàn khi bên cạnh mình, Kim kể mọi chuyện từ nhỏ đến lớn cho Thiên nghe, kể cả cậu bạn trai cô nàng đang quen, kể những điều ngớ ngẩn buồn cười mà cô nàng từng làm và từng gặp phải.....cơ hội bên cạnh Kim như thế này là cơ hội thượng Đế ban cho Thiên, ban cho phút giây ấm áp của tình cảm....


....Và rồi khoảng cách của Thiên và Kim gần gủi hơn, không chỉ buổi tối họ mới nói chuyện mà cả khi gặp ở truờng, Kim cũng đến bên Thiên để vui chơi và tâm sự....

....Một ngày kia đang học trong lớp, một tin tức làm chết đi con người Thiên "Mẹ Thiên bị đụng xe nên đã chết trong bệnh viện"

Khi nghe tin me gặp chuyện, Thiên cảm giác như thế giới mình đã mất hết...Thiên bên ngoài khóc không nhiều như trong lòng....tim Thiên như có nhiều vết cắt, chảy máu đau không ngừng...

Mọi người chỉ gặp Thiên tại đám Ma của Mẹ Thiên, nhưng Thiên không nói chuyện với ai chỉ ngồi quỳ và khóc nhẹ nhàng mà thôi....kể cả Bích và Kim đến nói chuyện Thiên cũng trả lời đơn giản "tớ không sao, các cậu đừng lo"

Càng làm thế mọi ngừoi càng lo cho Thiên...Kim, Bích điện thoại nhưng Thiên không nghe...Kim đến nhà nhiều lần rồi nhưng Thiên dặn mọi người không gặp ai....Bích cũng không ngoại lẹ...

Sau đám tang xong, vào buổi tối đó Bích đột nhiên nhận được điện thoại của Thiên, Thiên nói với giọng rất buồn "tớ buồn lắm, cậu qua tớ đi"

Bích rất ngạc nhiên nhưng rất vui vì được gặp Thiên, lên phòng thì Bich thấy Thiên đang ngồi trên giường với vái giọt nước mắt trên khuôn mặt..

Bích hỏi: "cậu không sao chứ?tớ lo cho cậu lắm, kể cả Kim cũng vậy, cậu ấy hỏi thăm cậu suốt"
Thiên nói "tớ ôm cậu được không?"
Bích nghẹn ngào "uhm"
Thiên ôm Bích rất chặt và nói trong tiếng khóc: "tớ đau tớ đau lòng lắm cậu biết không, tớ mất đi 1 vật quý nhất của đời tớ...cảm giác như nghẹt thở không thở được mỗi lần tớ nghĩ đến mẹ"
Bích rưng rưng nước mắt: "cậu đừng thế, mọi người đều bên cậu mà"
Thiên lại nói trong tiếng khóc: "người quan trọng nhất đời tớ ra đi bỏ tớ lại...trong lòng tớ mệt mỏi đau lòng nhất, tớ rất rất nhớ và cần Kim"
Bích khóc và nói "tớ gọi Kim đến cho cậu nha"

Thiên lại càng khóc to hơn: "Không càng thương càng yêu Kim tớ lại càng sợ gặp Kim...cảm giác đau khổ càng làm tớ trở nên yếu đuối, nếu gặp Kim tớ sẽ dựa vào Kim, tớ sẽ cần tình cảm của Kim ngày càng mãnh liệt hơn....mẹ tớ là chỗ dựa trong cuộc sống vững chắc mà tớ hãnh diện nhất...tớ đã mất rồi...mất thật rồi Kim ah...nếu bây giờ tớ lại cần chỗ dựa khac là Kim để đứng mà không tự mình vượt qua sau này 1 ngày nào đó nếu Kim bỏ tớ mà đi, tớ sẽ 1 lần đau khổ gấp đôi hơn nếu mất đi chỗ dựa lần nữa vì Kim không yêu tớ không thuộc về tớ"

Bích nghe những lời của Thiên như làm tan nát trái tim Bích, Bích chỉ biết ôm chặt Thiên để Thiên thấy ấm áp.

Thiên khóc trong đau khổ và nói với Bích "cám ơn cậu, cám ơn cậu xuất hiện trong cuộc sống tớ hiện hữu 1 tình cảm dành cho tớ....hãy ở bên tớ với tư cách 1 ngừoi bạn đừng vượt qua tình bạn của chúng ta vì khi đó có thể tớ cũng sẽ mất cậu nếu trong tình cảm tớ làm tổn thương cậu, chỉ có tình bạn tớ mớii có cậu mãi mãi.."

auduongtinh - July 17, 2008 01:07 PM (GMT)
.....Bích nghẹn ngào không nói nên lời chỉ muốn ôm Thiên thật chặt, Bích nói thầm trong suy nghĩ "Thiên ah, thật ra cậu có biết là cậu cũng lấy đi thế giới của tớ không, cậu đau buồn bao nhiêu thì cảm giác đau của tớ gấp nhiều lần hơn thế...cậu không biết rằng tớ là của cậu của 1 mình cậu mà thôi tớ thương cậu"....Bích hiểu rằng tình cảm đơn phương thường đau khổ, lời nói trong lòng thì chỉ có bản thân mình nghe thấy không thể nói thành lời....

Khóc cho thật đã rồi thôi, Thiên bình tâm trở lại và nói "cậu đợi tớ, tớ đi tắm thay đồ và đưa cậu về"
Bích nói "cậu ở 1 mình được chứ?"
Thiên cười nhẹ nhàng "tớ đã khóc nhiều rồi cũng đủ rồi, nếu tớ tiếp tục khóc mẹ tớ cũng sẽ đau buồn nếu biết tớ như thế"

Bích nhìn Thiên với ánh mắt thương yêu "uhm tớ sẽ chờ cậu " - nổi đau nào cũng phải vượt qua, thiên phải tự mình đứng lên thì mới có thể tiếp tục cuộc sống...

Khi chở Bích về, Thiên ngồi lấy hình mẹ và Thiên đã từng chụp chung ra ngồi vẽ, nước mắt vẫn tuôn rơi..Thiên muốn mẹ biết rằng me luôn ở trong tim của Thiên, những nét vẽ từ tay Thiên vẽ hình mẹ khi bên cạnh Thiên sẽ chứa đựng tình yêu và lời hứa dành cho mẹ "con sẽ sống tốt, sống luôn cả phần của mẹ và sẽ hạnh phúc thay mẹ"...vẽ xong bức tranh Thiên xếp nhỏ bỏ vào bóp và nằm xuống giường và ngủ để mong được gặp mẹ trong giấc mơ....

Thiên đã nghĩ 1 tuần rồi, cũng đã đến lúc Thiên vào trường học lại...sáng sớm Thiên đã dạy sớm để thay đồ sách sẽ, đốt nhang chào tạm biệt mẹ đi học....Bố Thiên lo lắng nhưng do Thiên không muốn gần gũi bố nên họ không nói chuyện nhiều với nhau...

Khi vào trường Thiên gặp Kim....kim nhìn Thiên nói với giọng vừa giận vừa lo "Sao không biến mất luôn đi, cậu sao rồi?"
Thiên nhìn Kim mĩm cười "tớ không sao cậu lo lắm ah?"
Kim hơi giận Thiên và nói "cậu nghĩ sao?"
Thiên nói "Đừng giận nữa tớ không sao thật mà, cậu nhìn tớ có giống người có chuyện gì không?"

Kim nhìn Thiên một hồi lâu rồi nói "uhm nhìn cậu tốt hơn rồi đấy, thôi vào học đi ha, tối nay tớ qua nhà cậu chơi nha, mình nói chuyện"
Thiên cười "uhm được rồi vào học đi"
Từ xa Bích nhìn thấy Thiên đang nói chuyện với Kim, Bích biết rằng Kim sẽ làm cho Thiên có nụ cười thật sự..Bích lẳng lặng vào lớp.

Đi học về nhà thay đồ là Kim đã sang nhà Thiên liền....khi qua trên tay Kim cầm 1 mãnh giấy trong chai mà sinh nhật Thiên đã tặng...Kim nói: "cậu đọc đi và nhớ thực hiện điều trong tớ giấy tớ ghi biết không"

Thiên mở ra đọc " Không được lẫn tránh tớ khi cậu có bât cứ chuyện buồn gì, mà phải để tớ bên cạnh"
Thiên cười trong hanh phúc nhưng vẫn chọc cô nàng :"vậy thì ngày nào tớ cũng sẽ kiếm chuyện buồn thế thì cậu phải ở bên cạnh tớ suốt đúng không?"

Ki nhăng mặt: "buồn ít thôi, cậu buồn hoài ai làm tớ vui đây, cậu phải vui thì tớ mới vui chứ?"
Thiên nhìn Bích và nói :"cậu ôm tớ được không?"
Kim cười "uhm lại đây"

Được Kim ôm làm lòng Thiên ấm lại, Thiên nói nhỏ nhẹ bên tai Kim "tớ không lẫn trách cậu, mà do vết thương đau lòng của tớ quá lớn...chúng rỉa máu trong lòng tớ..tớ đang bị thương nặng thì làm sao tớ có sức mạnh ở bên cậu"

Kim quan tâm nói với giọng rất đáng yêu: "vậy vết thương cậu sao rồi, lành chưa zo?"
Thiên trả lời "vết thương rồi sẽ từ từ lành mà"

Kim nhìn Thiên và nói "tớ biết cậu đang đau lắm...tớ không phải thầy thuốc giỏi để chữa trị cho cậu được...nhưng tớ muốn là miếng băng che tạm thời vết thương đang đau kia, khi lành hẳn rồi hãy tháo ra, cậu hãy cười vui như trước tớ sẽ giúp cậu.

Thiên nhìn Kim và tự nói trong lòng "tớ sẽ mau lành, vì khi lành tớ mới có sức mạnh để che chở cho cậu, trái tim tớ xao động vì cậu, cậu có tất cả mọi thức từ tớ...tớ không cần cậu bảo vệ nhưng tớ xin cậu cho tớ bảo vệ cậu và đừng rời xa tớ"

auduongtinh - July 17, 2008 01:11 PM (GMT)
......ánh mắt của Thiên hình Kim như chứa đựng nhiều điều muốn nói và đầy tình cảm, Kim hỏi: "mỗi lần khi cậu nhìn tớ, đôi mắt của cậu rất lạ"
Thiên ngượng ngùng: "lạ gi chứ, nói chuyện thì phải nhìn chứ"
Kim nói "cậu biết không khi cậu nhìn tớ, ánh mắt cậu chân thật làm tớ cứ bị cuốn hút theo"
Thiên cười "uhm coi chừng đó, tớ đang bỏ bùa để thôi miên cậu đó"

Kim hỏi với vẻ ngượng ngùng "này này tớ hỏi cậu việc này được không?"
Thiên hói "chuyện gì?"
Kim ngại và hỏi "cậu biết thế giới đồng tính không?"
Thiên giật mình khi Kim hỏi "sao cậu hỏi thế?"
Kim thành thật kể "vì mấy nhỏ bạn trông nhóm tớ, khi thấy tớ đi với cậ u và chơi thân, chúng nó bảo tớ là cậu có thể là người đồng tính thế giới thứ 3 gì đó..nên tớ hỏi cậu thôi"
Thiên im lặng một hồi và trả lời "uhm tớ biêt thế giới thứ 3 đó"
Kim nhìn Thiên rồi hỏi "cậu đừng giận, vậy cậu có phải như họ nói không?"
Thiên hỏi ngược lại Kim "phải thì sao không phải thì sao?"
Kim trả lời bình thản "tớ hỏi để biết rõ về cậu, chứ không hề có ý gì, chỉ muốn hiểu về cậu thôi, tớ muốn quan tâm cậu"

Thiên nói với giọng không vui "cậu về nhà đi, tớ mệt rồi tớ muốn ngủ tí"
Kim ngạc nhiên: "cậu giận tớ ah?"
Thiên cười nhẹ "không phải tớ chỉ mệt tí, chuyện cậu hỏi tớ cũng không biết nói gì?"

Nhưng Thiên biết rằng khi không trả lời như vậy Thiên đã cho Bích biết mình đúng là người đồng tính, có lẽ ngại ngùng và cũng có lẽ sợ mất Kim nên Thiên lẫn tránh...

Kim hiểu ý Thiên nên nói "uhm tớ về nha, mai gặp ở trường ha, cậu không được giận gì đó"
Thiên nói "uhm"

Ngày hôm sau vào trường Thiên cố tình lánh né Kim, từ xa Thiên thấy Kim đã vòng đường khác...Kim biết được và đến lớp Thiện gặp Thiện nói chuyện "ra về cậu chờ tớ đó, tớ muốn nói chuyện với cậu", nói xong Kim quay về lớp

Ra về vì không muốn nói chuyện với Kim - thật ra Thiên chỉ trốn tránh những câu hỏi mà Kim muốn hỏi Thiên thôi...Kim ra về không thấy Thiên đâu Kim rất bực bội và nhắn tin "tối nay cậu qua nhà tớ đi,nếu không qua thì đừng gặp mặt tớ nữa"

Nhận được tin nhắn Thiên biết rằng Kim đang rất giận, Thiên biết rằng trước sau gì cũng phải đối diện với Kim nên đã qua nhà Kim vào buổi tối...đến nhà đã thấy Kim bực bội chờ Thiên và hỏi "cậu làm gì thế, tự nhiên lẫn tránh tớ vậ?"

Thiên nói chuyện ngập ngừng "tớ đâu có, tại tớ mệt nên về sớm mà"
Kim nạt "cậu đừng trẻ con như vậy, tớ vốn biết cậu là người đồng tính rất lâu lắm rồi, tại tớ không nói ra chứ không phải tớ không biết, cậu ngại gì chứ?cậu vẫn là cậu thôi mà?"
Thiên nhìn Kim và hỏi lại "cậu không ngại thật chứ?"
Kim nói với giọng cương quyết "tớ ngại thì đã không tiếp tục làm bạn và thân với cậu"

Nghe kim nói lòng Thiên nhẹ nhõm, Kim như tháo gút sợi dây bị buộc chặt trong lòng của Thiên ra 1 cách dễ dàng, Thiên hỏi "cậu biết lâu rồi sao không nói"
Kim kể "thật ra tớ vẫn không hiểu về cậu, nhưng tớ rất ngại vì phải hỏii cậu, ánh mắt của cậu nhìn tớ làm tớ ngại ngùng, nhiếu lúc tớ sợ phải nhìn cậu, khuôn mặt cậu rất giống con trai, rất đáng yêu thì đúng hơn...càng thế tớ lại càng không muốn hỏi"

Thiên cười "Đừng sợ ánh mắt tớ nhìn cậu chứa đầy sự chân thật, tớ chỉ muốn dùng ánh mắt để nói lên suy nghĩ của mình trong lòng khi nhìn cậu thôi.."
Kim cười có chút ngại ngùng "uhm ánh mắt của cậu đôi lúc thật đáng sơ, làm tớ nhiểu lúc phải nhớ đến vì khi cậu gặp chuyện và không gặp tơ, tớ luôn nhớ về ánh mắt của cậu."

auduongtinh - July 17, 2008 01:16 PM (GMT)
...Thiên cảm giác thật vui vì người mình thương biết về tính cách mình như vậy mà không lánh xa mình,Thiên không dám đòi hỏi gì thêm để tình cảm riêng trong lòng mình vì Thiên rất rất sợ mất Kim trong cuộc sống.

Nhưng có lẽ Thiên cũng không biết rằng, đã từ lâu Kim đã coi Thiên là 1 người bạn đặc biệt khác so với những người bạn cùng phái khác...dù biết Thiên như vậy đã lâu rồi nhưng Kim vẫn không nói ra vì có lẽ bản thân Kim cũng sợ mất Thiên..

Thiên thấy Kim nhìn mình hoài nên ngại ngùng nói: "này cậu nhìn gì mà nhìn hoài vậy"
Kim cười "Thì không gặp cả tuần rồi nên nhìn kỹ coi cậu có xấu đi không đó mà"
Thiên cười khặc khặc "tớ vẫn đẹp đấy thôi,không hề thay đổi"
Đó chỉ là câu nói đùa của Thiên thôi nhưng không ngờ Kim lại nói với ánh mắt thật long lanh "uhm cậu vẫn đáng yêu như ngày nào"

Thiên ngại ngùng khi nghe Kim nói vậy nhưng tận trong lòng rất thích được nghe thậm chí muốn nghe được khen nhiều hơn thế nữa.

....Ngày qua ngày Thiên trở nên bớt buồn trong lòng hơn vì bên cạnh Thiên có Bích - người bạn chân thành, và Kim - người trong trái tim Thiên...họ giúp Thiên hòa nhập lại cuộc sống vui vẻ hơn...mặc dù vui đến đâu nhưng trái tim Thiên sẽ dành 1 gốc để luôn luôn nhớ về mẹ, luôn luôn nhìn mẹ mà sống...

Trường học thông báo các học sinh sẽ học quân sự, tất cả các lớp đều có lịch học khác nhau, nhưng may mắn thay lớp Thiên và kim gần nhau nên được sắp xếp học cùng nhau

Hình như các bạn gái không ai thích học quân sự cả, họ than vãn um xùm nào nắng nào mệt vì phải tập mệt....kể cả Kim và Bích 2 cô nàng tiểu thư kia cũng không tránh khỏi than vãn...nhìn họ tập mệt mà Thiên thương.

Thầy dạy cho mọi người ráp súng và ôm súng bò...cây súng nặng vô cùng cầm lên đã thấy nặng rồi huống chi là còn ôm và bò, còn ráp nữa, cô nàng Kim tội nghiệp kia than vãn với giọng điệu thật nhõng nhẽo "Thiên ơi cây súng nặng quá ah, làm tay tớ nhức mỏi nãy giơ"
Thiên nghe vừa cười vừa thấy đáng thương và chọc "này cậu cầm cây súng không nổi lthì có chiến tranh cậu chết trước ấy"
Kim cười "tớ đâu sợ, cậu sẽ bảo vệ tớ, dù chuyện gì tớ sẽ an toàn khi bên cậu"
Câu nói chỉ đùa của Kim thôi nhưng sao ấm áp quá, Kim không biết rằng từng lời nói của Kim làm tình cảm bị giấu kín kia trong lòng kia đang hạnh phúc

Bích nhìn Thiên và Kim nói chuyện ngọt ngào khuôn mặt rất buồn và không nói gì, nhưng ánh mắt của Thiên vẫn quan tâm Bích vì Thiên không muốn trái tim Bích đau buồn vi sự thờ ơ của mình...Thiên quay sang và hỏi thăm Bích rất ngọt ngào "cậu mệt không, khát nước không vậy?"

Bích cười vì được Thiên chú ý dù Bích biết rằng trái tim Thiên chỉ dành cho Kim "tớ mệt tí ah, còn cậu?"
Thiên cười "tớ cũng mệt đừ người ấy nhưng có 2 cậu tập chung thì mệt bao nhiêu cũng hem sao nè"

Những lời Thiên nói có lẽ cũng là suy nghĩ của Kim và Bích, vì bản thân họ cũng nghĩ rằng vì có Thiên bên cạnh nên dù mệt đến đâu họ vẫn cảm giác có người quan tâm..

Mọi người thay phiên nhau ráp súng, đến lượt Kim có lẽ do mệt quá Kim cầm súng rất khó khăn,khi đang ráp do lỡ tay, tay Kim bị kẹp mạnh vào chỗ chốp bóp còi, bị chảy máu...lúc đó hình như Thiên không còn để ý đến lớp đang ở đó nữa, chạy lên là dùng khăn giấy chậm vết thương để hỏi dồn dập Kim "cậu sao rồi, đau không?nhức không?"
Kim nhìn Thiên hỏii và nhõng nhẽo nhưng vẫn ngại ngùng "tớ tớ đau lắm, nhức nữa"

Thầy cho Kim về chỗ ngồi, lúc này Thiên vẫn không để ý mọi người đang nhìn Thiên, tay Thiên vẫn nắm tay Kim và cứ dậm dâm vết thương...

Bích càng nhìn càng biết rằng vị trí Kim trong lòng Thiên, Thiên không để ý mọi người xung quanh thế giới lúc này của Thiên chỉ thây Kim, chỉ thấy vết thương Kim làm Thiên trở nên rối trí...

Và cũng lúc này chính bản thân Kim cũng được vị trí của mình đối với Thiên vì bản thân Thiên ngại ngùng khi Kim hỏi về việc đồng tính nhưng lại không ngại trước mọi người khi quan tâm Kim đến quen mọi người đang hiện diện...

auduongtinh - July 17, 2008 01:18 PM (GMT)
...Tình cảm xuất phát từ trái tim, có nhiều điều không cần thiết phải nói ra thành lời,chỉ cần dùng tâm mà cảm nhận sẽ biết được trái tim đối phương đang nghĩ gì...cũng chính vì vậy mà Thiên và Kim đều cảm nhận tình cảm của đối phương dành cho mình hoàn toàn khác với những người bạn khác...

Chính vì sự quan tâm này đã để mọi người chú ý tình cảm của Thiên dành cho Kim nhiều hơn và cũng không tránh khỏi sự chú ý của cô giáo....vừa lo vừa quan tâm, cô giáo quyết định vài ngày sau gặp và nói chuyện riêng với Bố Thiên về điều này....

Vào một buổi chiều đi học về, sau khi ăn cơm với Bố xong, Bố Thiên hỏi với giọng hơi nghiêm "Bố có gặp cô giáo con nói chuyện, cô nói có thể tình cảm và tính cách con có vấn đề, có đúng vậy không?"

Thiên hơi lo và hỏi lại "Ý bố là sao?"
Bố Thiên hạ giọng: "con có tình cảm đặc biệt với bạn cùng phải không?"