DMCA.com Protection Status

Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014



     …………, ngày 02 tháng 9 năm 2014.

     Gấu con thân thương của mẹ!

     Bây giờ đã là 12 giờ đêm.

     Sau khi cấp cứu hầu như liên tục cho những bệnh nhân bị tai nạn giao thông, ngộ độc thức ăn, ngộ độc bia rượu, tai biến mạch máu não… mẹ đã mệt nhoài! Khoa cấp cứu giờ đây cũng đang tương đối ổn định, mẹ tranh thủ nghỉ ngơi và viết thư này gửi về cho con, gấu con bé bỏng của mẹ vẫn chưa đến ngày mừng thôi nôi!

     Không biết gấu con đã ngủ được chưa, hay vẫn còn bám vào bố mà khóc đòi vòng tay của mẹ bồng ẵm, âu yếm; đòi nghe những lời hát ru êm ái; đòi bú giòng sữa ấm áp, ngọt ngào của mẹ… ?

     Con ơi! Mẹ rất sợ phải trực cấp cứu vào những ngày lễ tết, vì áp lực công việc mà mẹ phải làm cao hơn gấp ba, gấp bốn lần những ngày bình thường, nào là tai nạn giao thông, ngộ độc bia rượu, ngộ độc thức ăn… trong những ngày lễ tết.

     Hơn thế nữa, mẹ rất sợ phải trực cấp cứu vào những ngày lễ tết, vì nỗi đau trong lòng mẹ còn cao hơn áp lực công việc khi nhìn thấy mọi người sum họp gia đình để thăm nội thăm ngoại hoặc vui chơi giải trí, thì gia đình ta lại vắng mẹ, hoặc vắng bố; hiếm hoi lắm mới có được những ngày nghỉ mà cả bố lẫn mẹ cùng hiện diện bên con…

     Gấu con của mẹ! Mẹ đau lòng lắm!

     Đôi bầu sữa căng tức không làm mẹ đau cho bằng những lúc mẹ phải tranh thủ chạy vào toilet, vắt bỏ đi những dòng sữa quí giá lẽ ra con phải được hưởng mà bố luôn dành những món ăn ngon nhất, bổ dưỡng nhất cho mẹ, còn mẹ thì nâng niu, trân trọng để dành hết cho con... trong khi con đang khát giòng sữa mẹ…!

     Nỗi đau buồn vì phải xa con, xa bố ngày lễ nghỉ lại càng nặng nề khi mẹ phải tích cực cứu chữa bệnh nhân, chăm sóc họ tận tình, động viên họ, an ủi người thân của họ; nỗ lực dành lại sự sống cho bệnh nhân, lưng áo mẹ luôn ướt đẫm mồ hôi, hai mắt cay xè… mà lẽ ra mẹ phải chăm sóc, âu yếm, vỗ về, hát ru con ngủ, dành hết tình yêu thương con khi con khóc đòi mẹ…

     Mẹ không thể nào quên ánh mắt của con lúc mẹ vào ca trực! Đôi mắt trong veo nhưng đầy ngạc nhiên, đau đớn, đẫm nước mắt như muốn nói “Sao mẹ không ẵm con, mẹ không thương con ư?”. Thấy con vật vã trong tay bố mà cứ khóc đòi mẹ, mẹ thật đau lòng…

     Thôi gấu con của mẹ gắng ngủ nha, để bố nghỉ ngơi vì mai bố còn phải đi làm; ngày mai ra trực, mẹ sẽ về với gấu con thân thương của mẹ… !

     Có bệnh nhân cần cấp cứu, mẹ phải tiếp tục công việc đây!

     Mẹ của gấu con!

     (Sau cấp cứu)

     Tái bút:

     Bức thư này gửi gấu con, nhưng gấu con chưa thôi nôi thì làm sao đọc được! Thôi, mẹ sẽ gửi nó vào trong tim mẹ, ấp ủ theo năm tháng. Nếu có ai đó hiểu được lòng mẹ, hiểu được nỗi đau muôn mặt của những nữ điều dưỡng như mẹ, họ sẽ viết ra cho mọi người cùng đọc, cùng hiểu, trong đó có cả gấu con thân thương của mẹ… 


     dovaden2010