DMCA.com Protection Status

Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014

Quang nhoẻn miệng cười r ồi lấy trong túi 1 đoạn day kẽm,Quang đã wen với việc này vì nó thường mở khóa lấy trộm tiền của ba mẹ.Chiếc cửa mở ra Quang điều chỉnh âm thảnhoi62 đóng lại

-Sao tiếng nhạc lại to to lên thế nhỉ?-Minh Cầm Thắc mắc
 
-Vậy hả?Chắc tại bài hát như vậy.

-Mày có nhớ căn phòng này ko?Chính mày là người đã tìm ra lối đi bí mật naylam2 cho ba tao khốn khổ khi tụi mình trốn đi chơi.

Gia Lâm chợt nghĩ ra điều gì đó khi Nghe Minh Cầm nói,Gia Lâm lẩm bẩm:

-Karaoke6...Phòng số 5...lối đi bí mật...nhạc to lên.....Thôi đúng rồi.

Gia Lâm kêu lên rồi vụt chạy bỏ lại Minh Cầm ngơ ngácko hiểu gì.Cùng lúc đó trong phòng Thúy nói với Quỳnh:

-Mày ra xem tên vệ sĩ còn đó ko?

Quỳnh chạy ra rồi nói:"Hắn còn đó".Thiên Trúc gật đầu rồi cả nhóm cùng chạy vào WC.Đối diện WC là 1 cái tủ.Cả bọn hợp sức bê nó ra đằng sau đó có 1 cái cửa được khóa lại lần này sở trường của Quang lại có tác dụng.Vì đăng sau đó là 1 ngõ hẻm với đầy rác.Quang dùng sức đẩy mà ko biết rằng chiếc ghế bỏ đi ở đang sau đó dã được Gia Lâm đá ra thay vào đó là cánh tay của Gia Lâm.Đó là điều mà cả Thiên Trúc và nhóm bạn húy mật ko ngờ vì lúc trước Quỳnh đã nhìn lầm Minh Cầm và Gia Lâm do cả 2 đều mặc áo đen hơn nữa Quỳnh ko biết mặt Gia Lâm.Thấy Quang đẩy mãi chưa được nên Thiên Trúc bực mình đẩy Quang ra:

-Để tao

Thiên Trúc vừa đẩy thì cánh cửa mở ra do Gia Lâm đã bỏ tay ra,Thiên Trúc way lại chế nhiễu Quang:

-Con mà trai yếu như sên ấy

Nhưng nụ cười trên miệng Thiên Trúc chợt tắt khi cô đưa đầu ra ngoài và bắt gặp 1 bộ dạng wen thuộc đó là Gia Lâm tuy nhiên trên khuôn mặt đã có biến đổi ko còn lạnh lùng mà thay vào đó là cái nhếch mép đầy khinh bỉ. [hr]

sau nhếch mép đầy khinh bỉ đó là một câu nói khiến cho Thiên Trúc tức muốn trào máu:

-Cô chủ muốn về sao ko gọi tôi mà lại chui wa cái lỗ bé xíu này vậy hả?...Vậy để tôi keu xe lại nha

Khỏi nói cũng biết mặt Thiên Trúc lúc đó như thế nào,nụ cười đã biến mất thay vào đó là cái miệng hình chữ O to tướng của Thiên Trúc,hai hàm rang nghiến lại dường như muốn xé xác bất cứ ai nếu động vào cô lúc này.Cô đóng cửa lại rồi way phắt đi nói với đám bạn:

-ĐI THÔI KẾ HOẠCH PHÁ SẢN RỒI.

Mọi người nghe vậy liền theo sau Thiên Trúc ko dám lên tiếng.Trở vào phòng cô ngồi xuống ghế tức tối,thở hắt ra hai chân gác lên bàn rồi dựa đầu vào ghế:A...A...A" .Tiếng thét kinh hoang vang lên dủ biết chủ của nó giân thế nào.Thúy chạy đến hỏi:
-Mày làm sao vậy hả?

-Tao đang điên đây nè.Sao hắn biết được lối đi này?

-Tên vệ sĩ đó hả?

-Ừhm

-Hay thế này Thiên Trúc ...Mày là 1 tay kì thủ trong việc đuổi vệ sĩ mà chịu bó tay tên này sao già mãy còn làm cho họ chạy huống gì tên này....Trẻ có khuyết điểm của trẻ hắn trẻ như vậy thì mày thừ dụ hắn bằng tiền hay tình xem.

Thiên Trúc suy nghĩ ồi gật đầu đồng ý

-Để tao thử xem sao hắn sẽ chết vói tao.thôi tao về tụi bay hát típ đi tao trả tiền cho.

Bước ra xe Thiên Trúc ko wên liếc Gia Lâm trước khi lên xe.Về đến nhà Thiên Trúc way lại nói :

-Anhg lên phòng tôi có chuyện muốn nói.

Gia Lâm gật đầu rồi đi theo sau.Vào phòng Thiên Trúc cởi giày rồi đưa tay xuống từng nút áo cởi ra.GiA Lâm thấy vậy ko dám nhìn mà cúi đầu xuống nhiệt độ cơ thể tăng mạnh như báo điềm gì đó ko lành.Thiên Trúc vừa tiếp tục vừa bước gần tới Gia Lâm mùi thơm phát ra từ Thiên Trúc Gia Lâm ngửi thấy rõ hơn Gia Lâm dè dặt bước lùi xuống thì Thiên Trúc lại tiến lên trống ngực Gia Lâm đập càng mạnh.

[hr] Nhìn bộ dạng Gia Lâm như vậy Thiên Trúc cười rồi hỏi:

-Anh đang nghĩ gì vậy hả?

Rồi cô tiến về giường nằm xuống,Gia Lâm thấy Thiên Trúc nằm trên giường mới dám từ từ ngẩng mặt lên nhìn.Bỗng Thiên Trúc ngồi dậy Gia Lâm khiến giật mình lại cúi đầu xuống.Thiên Trúc nói:

-Anh nghĩ tôi sẽ làm chuyện đó vơi anh sao ko bao giờ anh làm sao xứng với tôi được hì...hì. Tôi muốn nói chuyện với anh 1 cách nghiêm túc .

Nghe Thiên Trúc nói nhu vậy Gia Lâm bình tĩnh lại ngẩng mặt lên khí chất của 1 vệ sĩ way lại:

-Cô chủ muốn nói gì với tôi?

-Như anh cũng biết tôi ko ưa vệ sĩ và anh chắc cũng ko thích tôi vậy để tốt cho cả 2 ta tôi đề nghị chúng ta nên thỏa thuận.

-Thỏa thuận?

-Ừhm...Bây giờ tôi sẻ cho anh tiền để đánh đổi tự do của tôi nghĩa là anh vẫn theo tôi nhưng khi thoát khỏi tầm mắt ba tôi thì anh và tôi việc ai nấy làm.

-Bao nhiêu?

-5 triệu một tháng.từ bay giờ cho đến khi hết hợp đồng.OK

Gia Lẩm nheo mắt suy nghĩ rồi cười mỉm:

-5 triệu để đổi lấy tự do của cô chủ sao....Quá ít nhu vậy là wá ít.

Thiên Trúc sửng sốt trước nhũng lời của Gia Lâm.

-Tôi sẽ đồng ý nếu mà cô chủ chu cấp số tiền đó từ bây giờ cho đến khi tôi chết.
-Anh nói gì?Cho đến khi anh chết?Sao anh tham lam wá vậy?

-Cô chủ thử nghĩ xem nếu tôi làm như lời cô chủ nói thì tôi vi phạm nôi wi của công ty,là 1 vệ sĩ vô trách nhiệm với công ty và cả bản thân đó là khi cô chủ an toàn trong suốt thời gian tôi bảo vệ nhưng chẳng may cô chủ có bề gì thì công ty tôi mất uy tín còn tôi bị đuổi việc thì tôi phải làm sao ai sẽ cho tôi làm việc nữa hả?Hơn nữa vệ sĩ là công việc đứng thứ hai trong bảng xếp hạng các nghể tôi thích.....Đó cô chủ thấy ko nó wá ít cho tôi...Vậy nha cô chủ suy nghĩ đi rồi ngày mai chúng ta nói chuyện...Chúc cô chủ ngủ ngon.

Gia Lâm bước ra khỏi phòng,Thiên Trúc ngồi đó hai tay nắm chặt cái gối,máu sôi lên 150 độ vì tức và sốc trước lời đề nghị của Gia Lâm,cô ko ngờ Gia Lâm lại đứng ở thế chủ động trong khi cô là người đề xuất trước.Cô ko ngờ sự việc lại xảy ra như vậy [hr]

Bước về phòng mình Gia Lâm ngồi xuống ghế chiếc bànGia Lâm ngồi xuống ghế chiếc bàn Gia Lâm ngồi được đặy tại cửa sổ nên từ đó Gia Lâm có thể ngắm bầu trời đầy sao tối nay,Gia Lâm bỏ mắt kính ra để thoát khỏi màu đen u ám chiếc mắt kính mang lại mà thay vào đó là vẻ đẹp muôn màu của cuộc sống mà lúc này tiêu biểu là những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời.Mỗi lần ngắm sao Gia Lâm nhớ đến hồi nhỏ thường hay cùng mẹ lên sân thượng ngắm sao mỗi khi ba đi làm về muộn những lúc đó Gia Lâm nằm trong lòng mẹ nghe mẹ hát rồi kể chuyện thường Gia Lâm ko bao giờ đợi đến lúc ba về thì đã ngủ rồi,gia đình hồi đó êm ấm wá.Nhưng từ khi ba mất để lại cho mẹ gánh nặng kinh tế,con cái thì cảnh yên ấm ko còn nữa Gia Lâm phải bỏ học theo nghề vệ sĩ dù muốn theo nghề kinh doanh của ba để phụ mẹ nuôi 2 em là Gia Lộc và Gia Linh dù Gia Lâm đã đậu trường dại hoc kinh tế,hai đứa sinh đôi nên hơi khổ cho mẹ,ba wa đời khi Gia Lâm 15 còn 2 đứa thì 7t.Sau khi ba mất thì gia đình Gia Lâm nhận ược sự giúp đỡ nhiều từ ông gười đã dẫn Gia Lâm đến với nghề vệ sĩ.Khi còn nhỏ chính ông dã khuyến khích Gia Lâm học võ và thường đưa Lâm đến nơi ông làm việc,nghe ông dạy các học viên nên Gia Lâm nắm được hầu hết những gì ông dạy từ từ Gia Lâm cũng dành cho cái nghề này chút tình cảm.Sau khi ba mất chính ông là người dưa Gia Lâm vào công ty.Đang miên man nhớ về những ngày xa nhà và những ngày làm việc đầu tiên thì bỗng"Cạch" tiếng ai đó mở cửa to và mạnh tay wá,giọng nói người đó được cất lên:

-Chúng ta nói chuyện lại đi.

Là tiếng cô chủ khó ưa Thiên Trúc sau khi đã nhận ra giọng nói của cô nàng Gia Lâm ko way mặt lại mà chỉ đáp gọn lỏn:
--------------------------- Internet Download Manager --------------------------- Internet Download Manager has been registered with a fake Serial Number --------------------------- OK ---------------------------
-Tôi nói đến siêu thị mà sao lại đưa tôi đến đây.

-Cô chủ nói sai rồi đây là siêu thị mà.

-Anh mù à?Hay tại đeo kính đen nên anh ko đọc được đây là chợ Bến Thành mà chứ có phải siêu thị đâu.

-Cô chủ lầm rồi đây chợ cũng là siêu thị từ chợ con người mới nghĩ đến sieu thị mà nơi đây có gió trời mát mẻ lại có đầy đủ hàng hóa có thứ mà các siêu thị khác thường ko có.

-Cái gì?

-Hàng giả,hàng nhái đó.Sao bây giờ chúng ta vào thôi ko thì chút nữa người đông ko đi được đâu.

-Anh..Anh...

Thiên Trúc nghiến răng nói tai cô xì khói khi nhìn cử chỉ của Gia Lâm.Cô way vào xe rồi hét lớn:

-ĐI ĂN SÁNG TÔI ĐÓI RỒI.

Gia Lâm bước theo lên xe rồi ra hiệu cho Nhật chạy.

-Cô chủ muốn ăn ở đâu?

Nghe câu nói của Gia Lâm có mùi chế nhạo nên Thiên Trúc càng tức hơn.

-Đến cửa hàng sang trọng theo đúng nghĩa của nó.

Xe dừng lại trước nhà hàng sang trọng.Thiên Trúc tiến vào nhà hàng Gia Lâm đi theo còn Nhật đỗ xe trên lề nhưng ko vào đó.Thiên Trúc gọi 1 đĩa bít tết.ngồi trên ghế nhưng ánh mắt sắc lẻm của Thiên Trúc đưa về phía Gia Lâm chỉ khi tiếp viên mang đồ ăn đến thì cô mới ko nhìn nữa nhưng khi đưa miếng thịt vừa nhai ngồm ngoàm tưởng tượng đó chính là Gia Lâm.Tiếng động khác thường đó đã gây chú ý cho mọi người xung wanh.Họ ko thể nghĩ 1 cô gái xinh đẹp như vậy lại có thể ăn uống tục tĩu như thế.Chiếc dt di động của Thiên Trúc reo lên

-Alô...Ai vậy?

-Là anh đây Thiên Trúc anh xin lỗi mình làm lại từ đầu đc ko em?

-Tôi đã nói là giữa chúng ta ko còn gì nữa mà anh đừng phiền tôi nữa đc ko?

Nói rồi cô cúp máy,người vừa gọi điện đó là chàng trai cô mới chia tay mà cô đã nói với Thúy và cũng chính vì ten đểu trá này mà cô và Gia Lâm sẽ gặp nhiều nguy hiểm.

-Được rồi con khốn mày cứ đợi đi sẽ có ngày tao cho mày biết tay.

Thiên Trúc đứng dậy đi ra ngoài Thiên Trúc gọi phục vụ tính tiền rồi chạy sau Thiên Trúc.Trong khi đợi xe đến Thiên Trúc nói:

-Đưa tôi đếm Co.op Mart.

Gia Lâm ko ngờ rằng Thiên Trúc đang tức giận và màn đi siêu thị đó chính là để trả thù Lâm.Hôm nay đôi chân Gia Lâm sẽ hoạt động đến muốn rụng.Bước vào siêu thị Thiên Trúc tiến đến gian đồ dùng ngà bép mua chén đĩa,rồi ra gian sách mua vở,rồi bột giặt,bánh kẹo sau đó leo lên lầu trên mua đồ dùng cho năm học mới và tất nhiên những món đồ đó là do Gia Lâm giữ.Đâu phải cô mua đồ ngay mà cô lượn lờ chọn lựa kĩ rồi mới lấy thường khi cô ko mua những món đó vì chúng thường được người làm mua nhưng vì trả thù Gia Lâm nên cô mới mua chúng.Đẩy chiếc xe đầy những đồ đó Gia Lâm thở nhanh nhưng ko để lộ ra ngoài,bước tới gian tính tiền nhưng cgua7 tới lượt nên họ phải chờ đứng nhìn những thứ vừa mua Thiên Trúc coi kĩ lại cô nhăn mặt khi phát hiện cái ly đó ko vừa ý nên cô nói:
-Anh đồi cho tôi cái khác đi nhanh lên.

Gia Lâm ngật đầu rồi chạy một mặt đi lấy cái khác vừa way lại Gia Lâm lại thấy Thiên Trúc nói:

-Anh len lầu lấy cho toi thêm cuốn sách Đại số tôi quên chưa lấy.

Chưa kịp nghỉ ngơi Gia Lâm lại chạy lên lầu lấy sách.Cứ như vậy khi Gia Lâm vừa xuống tới là Thiên Trúc lại đòi lấy cái này cái nọ.Quá mệt vì phải chạy nên Gia Lâm rút dt gọi cho Nhật:

-Anh vào đây giúp em với em mệt wá

Nhật nghe xong tuy ko hiểu nhưng nghe Gia Lâm nói như vậy nên anh vội chạy vào.Bước vào của hình ảnh đập vào mắt Nhật là Thiên Trúc đứng đó còn Gia Lâm với lỉnh kỉnh đồ đang chạy đến,với khuông mặt đấy mồ hôi dù máy lạnh vẫn bật,hơi thở hổn hển đứt wãng.Thấy Gia Lâm đã thấm mệt nên Thiên Trúc ko đòi hỏi nữa mà ra thanh toán tiền bạc cô mua wá nhiều đến nổi nhân viên phải mỏi tay ,Gia Lâm tiến đến gần Nhật rồi đưa thể :

-Anh ra tính tiền đi em mệt quá,ko đứng nổi rồi để em nghỉ rồi chút nữa mình đưa đồ ra.

Thấy Gia Lâm ngồi bệt xuống nền nhà Thiên Trúc khoái chí"Để xem anh còn dám lên mặt nữa ko ?".Đồ được chất xong cũng là lúc cả Lâm và Nhật cùng thở.

-Cô ta mua nhiều như vậy là để hành em đó.Nếu ko chịu được thì em nói với đội trưởng ko làm nữa ko sao đâu co gái này nổi tiếng là ghét vệ sĩ mà nên chắc đội trưởng ko trách đâu.

-Ko nếu em làm vậy thì uy tín công ty vất đâu ,em sẽ ở lại đến cùng để xem cô ta làm gì nào-Gia Lâm trả lời rồi nhìn Thiên Trúc.Về đến nhà Thiên Trúc lên phòng nằm xuống giường nghỉ ngơi rồi lấy đt gọi choi Thúy:

-Thúy hả?...Mày wa nhà tao đi tao có chuyện vui nè?Tao vừa cho tên đó 1 bài học.

-Vậy hả tao wa ngay rồi mày nói tao nghe.

-Nhân tiện mày mua cho tao mấy trái trứng nhé và rủ thêm mấy đứa nữa.

-Mày định làm gì?Làm bánh hả?

-Mày ko cần biết.
-Mày muốn chơi hắn nữa sao?

Thiên Trúc ko nói gì chỉ cười rồi cúp máy.Co nằm đó suy nghĩ đến những việc kế tiếp rồi ngủ lúc nào ko hay.Gia Lam đứng trước cửa phòng Thiên Trúc gõ mấy lần nhưng kho thấy mở của nên đi vào luôn.Gia Lâm vừa bước vào thì thy61 Thỉn6 Trúc đang ngủ,khuôn mặt Thiên Trúc lúc này thật khác nó hiền lành hơn ko còn vẻ đanh đá,hơi thở nhẹ nhành thể hiện sự mệt mỏi, và lúc này Gia Lâm đã ngửi được mùi cơ thể Thiên Trúc nó thật nhẹ nhàng,mùi thơm của sự trong sáng tinh tuyền như sương sớm.Những điều đó dường như thôi miên Gia Lâm,khiến Gia Lâm ko cưỡng lại đc và tiến đến gần Thiên Trúc. [hr]




Chương3
Cạch...cạch...Tiếng mở cửa ngăn bước chân Gia Lâm lại ngoảnh mặt ra thì Gia Lâm thấy Thúy đang bước vào cùng đám bạn tất nhiên Thiên Trúc cũng bị đánh thức bởi tiếng mở cửa đó mắt nhắm mắt mở Thiên Trúc thấy Gia Lâm đang đứng giữa phòng và thấy Thúy đang vào:

-Anh làm gì ở đây vậy?

-Dạ tôi mang đồ lên ạ-Gia Lâm chỉ tay về phía đống đồ.Nhìn theo phía tay Gia Lâm Thiên Trúc nói:

-Anh để đó được rồi bây giờ anh xuống nói với bà Hai pha nước cho bạn tôi.

-Dạ_Gia Lâm thưa

Thúy nhìn Gia Lâm từ khi Gia Lâm cất tiếng cho đến khi Gia Lâm đi khỏi,mắt Thúy nhìn Gia Lâm từ đầu đến chân ánh mắt có gì đó thắc mắc điều gì đó.

-Mày nhìn gì vậy -Thiên Trúc hỏi Thúy

-Này mày có để ý tên vệ sĩ này có cái gì đó là lạ.

Thiên Trúc nhìn ra cửa nhíu mày rồi nói:

-Tao thấy hắn bình thường mà có gì đâu mà nếu có gì thì tao cũng chẳng để ý nữa tao chỉ muốn hắn biến đi thôi.

-Ừhm đúng vậy có như vậy thì tụi tao mới có người chi trả chứ mà này mày có cần tụi tao giúp như những lần trước ko?

-Tụi mày đâu tốt như vậy.Bao nhiêu nói đi -Thiên Trúc cười khuẩy

-Như những lần trước thôi mày bao các cuộc chơi

-OK...Mà việc tao nhờ mày mày làm chưa?

-Mày yên tâm biết mày chơi "hắn" nên tao mua cho mày rồi nè có trứng ung nữa.

Thiên Trúc cười vừa lòng và bộ mặt của quỷ sứ .Gia Lâm bước xuống nói với bà Hai pha nước rồi ra ngoài đứng bỗng có ai từ đằng sau đập vai way lại thì ra đó là Như-cô bé giúp việc

-Anh mang nước lên phòng cô chủ cho em được ko?Em đang bận lau nhà dưới này -Như nói nhỏ với giọng lo lắng ai mà ko sợ khi nói chuyện với 1 người lúc nào mặt cũng lạnh ko 1 nụ cười cùng chiếc kính đen Gia Lâm ko phải người hẹp hòi nên đồng ý.Gia Lâm ko thể ngờ rằng sự tốt bụng kia đã hại mình dính vào trò đùa nghịch của Thiên Trúc dành cho.Tay mang khay nước bước tới phòng Thiên Trúc ko wên phép lịch sự Gia Lâm gõ cửa chính tiếng gõ cửa cùng câu nói"Tôi có thể vào được ko? đã báo động cho Thiên Trúc ở trong đó.Đợi một lúc lâu mới thấy Thiên Trúc nói vọng ra:
-Anh vào đi.

Tay Gia Lâm vừa cầm nắm cửa kéo ra thì "Bụp" cái gì đó bay vào người Gia Lâm chưa định dạng đó là thứ gì thì những cú khác liên tục bay đến theo phản xạ Gia Lâm nhắm mắt lùi lại chiếc khay rơi xuống đất.Tiếng ly vỡ loảng xoảng Gia Lâm đưa tay lên quệt thứ đó ra khỏi kính rồi từ từ mở mắt.Lúc này Gia Lâm đã biết đó là gì chính là những trái trứng mà Thúy mua nhìn xuống Gia Lâm thấy nhửng thứ nhầy nhụa đầy mùi tanh tưởi đó dính khắp áo mình cùng với đồ uống đó và con mắt Gia Lâm trừng lên khi nhìn thấy Thiên Trúc-kẻ chủ mưu đang cười nắc nẻ khoái chí cùng đám bạn.Kế hoạch của Thiên Trúc đã thành Gia Lâm bây giờ thật kinh khủng người nhơ nhớp tứ đầu đến chân cộng them 1 mùi gì đó cực khó chịu ngửi thấy là muốn nôn.

Nuốt cục tức vào lòng vì dang ở vị trí là 1 vệ sĩ Gia Lâm bỏ đi giữa những tiếng cười đầy khiêu khích cộng thêm khinh bỉ tứ đám nguòi thừa tiến thiếu tình kia.Nghe thấy tiếng ly vỡ Như vội chạy lên xem vừa thấy Gia Lâm cô liến bịt mũi lại cùng với con mắt kinh ngạc cô nhường đường cho Gia Lâm và cũng ko hỏi gì vì cô biết những thứ dính trên áo của Gia Lâm là do ai tặng cô ở đây đã lâu nên cô biết tính tình Thiên Trúc cực kỳ ghét vệ sĩ những người trước cũng đều cuốn gói ra đi vì ko chịu được cô mọi người trong nhà đều có 1 hành động khi Gia Lâm bước wa đó là bịt mũi.Gia Lâm bước ra phía cửa tiến về nơi Nhật ngồi lấy chìa khóa xe đặt ở trên bàn ko nói tiếng nào rồi ngồi vào xe lái trong đầu Gia Lâm lúc này chỉ có sự tức giận mà giận thì thường mất khôn nên ko nhớ rằng mình chưa có bằng lái phóng xe với 1 tốc độ kinh khủng chiếc xe lao vút đi trước sự ngỡ ngàng của Nhật cùng mọi người trong nhà.

Kít..kít...Chiếc xe dừng lại tại 1 ngôi biệt thự Gia Lâm bước xuống xe bước vào trong nhà nhấn chuông.Một người phụ nữ đứng tuổi mở của và bà cũn phải bịt mũi để ngăn cái mùi xú uế kia ko bay vào mũi.Như hiểu được điều đó nên Gia Lâm hỏi:

-Trang Anh có nhà ko?

-Dạ cô chủ ở tren phòng ạ?

Không chờ bà nói nhiều Gia Lâm phóng lên lầu rồi mở của phòng Trang Anh ra.Đang ngồi học bài nên khi nghe có ngưởi mỡ cửa nên Trang Anh giật mình way ra nhưng mắt Trang Anh bỗng nheo lại cùng cái mệng há hốc khi cừa thấy Gia Lâm.Đúng dậy Trang Anh chạy ra cửa nhưng mùi hôi từ Gia Lâm đã làm cô phải đúng xa ra 1 chút dù ko muốn.Trang Anh cất tiếng hỏi với con mắt dò xét